

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
I. ĐỌC HIỂU
Câu 1:
Chủ thể trữ tình xuất hiện trực tiếp qua đại từ “con” - người con đang bày tỏ cảm xúc, suy ngẫm và hồi tưởng về người mẹ đã khuất.
Câu 2:
Bài thơ viết về tình mẫu tử, thể hiện nỗi niềm thương nhớ, biết ơn và đau xót của người con đối với người mẹ đã khuất.
Câu 3:
Hai dòng thơ: “Khoả tay gieo hạt ước mơ / Gặt về bao nỗi tơ vò rối ren”
Hiện tượng được sử dụng: Ẩn dụ kết hợp với việc nhân hóa, đồng thời phá vỡ quy tắc thông thường của ngôn ngữ khi đưa hình ảnh lao động “khoả tay gieo hạt” để nói về hành động nuôi dưỡng ước mơ.
Tác dụng:
- Tái hiện sinh động hình ảnh người mẹ vất vả, lam lũ, dành trọn đời mình cho con cái.
- Câu thơ gợi cảm giác day dứt, nghẹn ngào, bởi những gì mẹ gieo trồng (niềm tin, hy vọng) lại chỉ thu về “bao nỗi tơ vò rối ren” - sự rối bời, trăn trở, lo toan.
- Thể hiện chiều sâu cảm xúc, sự ân hận, tiếc nuối của người con đối với công lao của mẹ.
Câu 4:
Người mẹ hiện lên trong bài thơ là hình ảnh của sự tảo tần, hy sinh, âm thầm lặng lẽ cả đời vì con cái. Mẹ gắn bó với ruộng đồng, chắt chiu từng giọt mồ hôi, vun trồng ước mơ cho con nhưng lại âm thầm gánh chịu bao nỗi nhọc nhằn, ưu phiền. Dù đã khuất, bóng dáng mẹ vẫn như hiện về, ẩn hiện trong từng kỷ niệm - một hình ảnh thiêng liêng, bất tử trong lòng người con.
Câu 5:
Bài thơ gợi cho em những xúc động sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng và cao cả của cha mẹ. Công ơn ấy như trời bể không thể đong đếm được. Đó là những năm tháng vất vả nuôi dưỡng, những hy sinh âm thầm mà không mong báo đáp. Bài thơ nhắc nhở em phải biết trân trọng những điều tưởng chừng giản dị nhất, biết sống hiếu thảo, và không bao giờ để tình thương của cha mẹ trở thành điều tiếc nuối khi đã muộn màng.
II. VIẾT
Câu 1:
Tâm trạng của nhân vật trữ tình “con” trong bài thơ “Khoảng lặng” là sự nghẹn ngào, tiếc nuối và đầy yêu thương đối với người mẹ đã khuất. Mở đầu bằng giọng thơ nghẹn ngào “Con giờ khóc nghẹn vào trong”, nhân vật trữ tình gợi lên một nỗi đau sâu sắc, một sự mất mát không thể bù đắp. Trong nỗi nhớ ấy, người con hồi tưởng về hình ảnh người mẹ tảo tần cả đời vì con, luôn lo toan, chắt chiu từng chút một cho gia đình. Dẫu vất vả là thế, mẹ vẫn gieo mầm ước mơ cho con, nhưng rồi chỉ gặt về những nỗi niềm “rối ren” gợi lên cảm giác day dứt, ân hận của người con. Khi mẹ không còn, mọi hình ảnh xưa cũ như khóm trầu, bát cơm, sân cau… trở thành kỷ niệm thiêng liêng. Qua đó, tâm trạng của nhân vật “con” không chỉ là nỗi nhớ mà còn là lời tri ân sâu sắc đối với đấng sinh thành.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin