

Đọc và phân tích truyện ngắn"Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần bằng 1 đoạn văn
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Mẹ tôi hỏi: “Thư đâu?”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Ôi, con mình viết chữ đẹp quả! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc là không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?” Ông nói: “Nó là con tôi, nó viết gì tôi biết cả.”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lả, ngay cả những lá thư đầu tiên nét chữ còn non nớt.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần là một bức tranh cảm động về tình cảm cha con, thể hiện qua hình ảnh người bố luôn lặng lẽ dõi theo con trong suốt hành trình học tập, dù khoảng cách địa lý có xa xôi. Tác giả khắc họa một người bố giản dị, đậm đà tình yêu thương nhưng cũng đầy kiên nhẫn và thầm lặng. Mỗi lá thư con gửi về là một khoảnh khắc quý giá đối với ông, không phải chỉ vì đó là thông tin về con mà là vì đó là sợi dây kết nối tình cảm giữa hai cha con. Hình ảnh người bố vụng về nhưng trân trọng từng chữ viết của con, lưu giữ từng lá thư dù không thể đọc hiểu, phản ánh sự hy sinh và tình yêu vô bờ của một người cha. Mặc dù không thể ở bên con trong những bước ngoặt quan trọng như ngày đầu tiên vào đại học, nhưng tình yêu và sự quan tâm của ông vẫn luôn ở bên con, trở thành động lực tiếp bước trong cuộc đời. Truyện cũng gợi lên sự tiếc nuối khi người cha đã ra đi, nhưng tình cảm cha con sẽ mãi không phai mờ, vượt lên trên thời gian và không gian.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần là một tác phẩm đầy cảm xúc, khắc họa tình yêu thương và sự quan tâm sâu sắc của người cha đối với con cái, dù ông không thể hiểu hết những gì con mình viết. Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh người bố từ vùng núi xa xôi xuống đồng bằng nhận thư con, thể hiện sự chăm sóc và sự gắn bó vô hình giữa hai thế hệ. Mặc dù không thể đọc được những lá thư vì chữ viết của con quá khó hiểu, ông vẫn trân trọng từng chữ và xem chúng như một báu vật, một minh chứng cho tình yêu vô bờ bến dành cho con. Hành động lặng lẽ của ông, từ việc xem và cất giữ những lá thư, đến những lời nói với mẹ, đều chứa đựng một tình cảm sâu lắng và sự kiên nhẫn lớn lao. Khi câu chuyện kết thúc bằng việc người con bước vào trường đại học mà không có sự hiện diện của người cha, nỗi buồn mất mát càng trở nên sâu sắc, nhưng cũng là một sự khẳng định rằng tình yêu và hình ảnh người cha sẽ luôn đồng hành cùng con trong suốt cuộc đời. Truyện không chỉ là một câu chuyện về tình cha con, mà còn là lời nhắc nhở về sự gắn kết vô hình nhưng mạnh mẽ trong gia đình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin
3338
20839
3140
lm đòan ik má
146
1750
174
sắp tới h em đi học thêm ròi 5h em học
3338
20839
3140
=))
3338
20839
3140
tối nhớ về lm
146
1750
174
e xin lỗi, tối e sẽ lm sau