

Đề 8: I. Đọc hiểu (6.0 điểm) Đọc truyện ngắn sau và thực hiện các yêu cầu: Nhà tôi và nhà ông bà nội sát vách. Chiều nào đi học về, tôi cũng chạy sang nhà ông bà chơi. Vừa về đến ngõ, tôi đã cuống quýt nhảy từ gác-ba-ga xe đạp của mẹ chạy tót sang nhà ông. Vừa tung tăng nhảy chân sáo qua cánh cổng bong tróc vữa, lộ từng mảng gạch xỉn màu, theo con ngõ song song hai bờ tường hoa rêu mốc chạy dài lọt thỏm giữa um tùm cây cối, tôi ríu rít: “Ông ơi, cháu đi học về rồi ạ!” Rồi tôi sà vào lòng ông và huyên thuyên đủ thứ chuyện ở trường, ở lớp. Ông tôi là một thầy lang. Khoảnh sân nhỏ lô xô những nia, những sàng phơi lá cây thuốc. Tôi thường tò mò hỏi ông về mấy thứ lá khô vàng quắt queo hay những cành cây màu nâu sậm gầy đét được cắt nhỏ rồi say sưa ngước đôi mắt tròn to, đen láy nghe ông giải thích tường tận. Tôi lắng nghe như nuốt từng lời, mặc dù chẳng hiểu hết những điều ông nói. Cả ngày, ông cứ cặm cụi, tỉ mẩn nâng niu từng nhành lá, ngọn cây. Khoảnh vườn trước cửa nhà trồng đủ thứ cây thuốc, từ những loài cây quen thuộc đến những loài ông phải lặn lội ở một vùng núi rừng xa xôi mới kiếm được. Ngày nào cũng nườm nượp người đến thăm khám và xin thuốc của ông. Ông chẳng bao giờ lấy tiền của bất cứ ai. Ông bảo: “Giúp đỡ người khác là dành phúc cho con cháu!”. Ông rất nghiêm khắc. Ông bắt phải ngủ trưa, tôi thì len lén trèo cổng chạy ra ngoài ngõ chơi bịt mắt bắt dê, ném lon, bắn bi với mấy đứa bạn cùng xóm. Thấy tôi đang lăn lê, bò trườn trên ụ đất bên bờ mương um tùm bụi khoai nước, ông kéo về đánh đòn một trận. Đi học về, tôi làm nũng mẹ, đòi mua mấy thứ kẹo xanh đỏ, ô mai, kem mút, mẹ lại bị ông mắng vì nuông chiều con…Nhưng ông rất thương tôi. Ông vội vã đạp xe đến trường, mang cho tôi hộp bút giữa trưa hè chao chát nắng khi tôi để quên ở nhà. Nắng đổ lửa lên vai áo sờn bạc và mồ hôi rịn ra trên vầng trán chằng chịt vết chân chim khi ông đón tôi. Ông ôm tôi vào lòng, chạy trong đêm, mặc gió, mặc mưa quất ràn rạt khi cơn bão lật tung mái nhà. Chiều chiều, ông múc nước giếng tắm cho tôi rồi chở tôi trên chiếc xe đạp già đi hóng gió dọc những con đường thơm mùi lúa chín. Tối bắc chõng ra sân, bóng trăng lồng vào miệng giếng rêu phong, ông kể cho tôi nghe chuyện ngày xưa đi bộ đội, về những vùng đất xa xôi mà tôi chỉ được thấy trên bản đồ. Ngày ông mất, tôi không khóc. Có lẽ, nỗi đau quá lớn khiến tôi không thể bật ra thành tiếng khóc. Hối hận. Tôi đã không thể yêu thương ông nhiều như ông yêu thương tôi! Ông mất, giàn trầu không bên chái nhà mà ông trồng cho bà cũng lụi dần…
(Ông nội, Đào Mạnh Long)
Viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật người ông trong truyện ngắn “Ông nội” của Đào Mạnh Long ở phần Đọc hiểu.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Có những người xuất hiện trong tuổi thơ ta nhẹ nhàng như một câu chuyện kể, nhưng lại để lại dấu ấn sâu đậm không gì xóa nhòa. Với nhân vật “tôi” trong truyện ngắn Ông nội của Đào Mạnh Long, người để lại dấu ấn ấy chính là người ông - một người thầy lang hiền hậu, nghiêm khắc nhưng chan chứa yêu thương. Qua những ký ức dung dị mà thấm đẫm tình thân, tác giả đã khắc họa hình ảnh một người ông tận tụy, giàu lòng nhân ái, trở thành điểm tựa tinh thần vững chắc của đứa cháu nhỏ. Nhân vật ông nội hiện lên không chỉ bằng những hành động đời thường mà còn bằng vẻ đẹp của tình thương và sự hi sinh thầm lặng.
Trước hết, người ông trong truyện là một người lao động giàu tấm lòng và hết mình vì người khác. Ông vốn là thầy lang, ngày ngày “cặm cụi, tỉ mẩn nâng niu từng nhành lá, ngọn cây”, chăm chút từng vị thuốc. Dù bệnh nhân đến nhà đông đúc, ông “chẳng bao giờ lấy tiền của ai”, bởi ông quan niệm giản dị: “Giúp đỡ người khác là dành phúc cho con cháu.” Qua chi tiết đó, ta thấy được ở ông sự tử tế, lòng nhân ái và triết lí sống đẹp đẽ: cho đi để nhận lại niềm bình yên trong tâm hồn.
Bên cạnh sự nhân hậu, ông còn là người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ cháu. Ông bắt cháu ngủ trưa, trách mắng khi cháu bướng bỉnh hay đòi hỏi. Có lúc, ông thậm chí đánh đòn khi cháu bỏ trốn ra bờ mương chơi. Nhưng ẩn dưới vẻ nghiêm khắc ấy lại là tình thương sâu nặng. Sự nghiêm khắc của ông không khiến cháu sợ, mà khiến cháu lớn lên trong sự rèn giũa của kỉ luật và tình cảm chân thành.
Điều làm người đọc xúc động nhất là tình yêu thương vô điều kiện mà ông dành cho cháu. Đó là việc ông “vội vã đạp xe mang hộp bút giữa trưa hè chói nắng”, là hình ảnh ông đến trường đón cháu “vai áo bạc sờn và mồ hôi rịn trên trán”, là vòng tay ông ôm cháu “chạy trong đêm, mặc gió mưa quất ràn rạt khi cơn bão lật tung mái nhà”. Những hành động ấy đều giản dị nhưng thấm đẫm hi sinh. Ông dành cho cháu cả tuổi già, cả sức lực còn lại, cả những gì đẹp nhất của một đời người.
Không chỉ vậy, ông còn là người lưu giữ truyền thống gia đình. Buổi tối, ông kể chuyện thời đi bộ đội, kể về những vùng đất xa xôi, nuôi dưỡng trong cháu lòng tự hào và sự hiểu biết. Ông cũng chăm chút giàn trầu không cho bà - hình ảnh biểu tượng cho tình nghĩa vợ chồng thủy chung. Khi ông mất, giàn trầu cũng “lụi dần”, như một sự hòa quyện rất đẹp giữa con người và những giá trị mà ông gìn giữ cả đời.
Cuối cùng, sự hối hận của người cháu ở đoạn kết càng làm nổi bật hơn tấm lòng của người ông. Cậu “không khóc được”, bởi nỗi đau quá lớn và vì nhận ra mình chưa kịp yêu thương ông nhiều như ông đã yêu thương mình. Nỗi day dứt ấy chính là dư âm của tình cảm mà người ông để lại.
Như vậy, nhân vật người ông trong truyện Ông nội được xây dựng với vẻ đẹp của sự hiền hậu, nghiêm khắc, giàu tình thương và đầy hi sinh. Ông là hiện thân của hình ảnh người ông Việt Nam truyền thống: mộc mạc mà cao quý. Truyện nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết trân trọng thời gian bên những người thân yêu, bởi tình cảm gia đình là điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài văn phân tích đặc điểm nhân vật người ông trong truyện ngắn "Ông nội" của Đào Mạnh Long:
Trong truyện ngắn “Ông nội” của Đào Mạnh Long, nhân vật người ông được xây dựng với những đặc điểm nổi bật, mang đậm nét tính cách của một người ông hiền lành, yêu thương cháu và có một lối sống giản dị, hết lòng vì mọi người.
Trước hết, ông là một người giàu lòng nhân ái và hết lòng vì cộng đồng. Ông là thầy lang, cả ngày tỉ mỉ chăm sóc cây thuốc và chữa bệnh cho mọi người mà không hề nhận tiền công. Tinh thần "giúp đỡ người khác là dành phúc cho con cháu" của ông thể hiện phẩm chất tốt đẹp, cao cả của một con người sống vì cộng đồng, không vụ lợi. Những điều ông làm không chỉ giúp đỡ những người xung quanh mà còn truyền đạt cho thế hệ sau một lý tưởng sống đáng quý.
Bên cạnh đó, ông là một người rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ cháu. Ông bắt cháu phải ngủ trưa, không cho phép chơi bời ngoài giờ học. Tuy nhiên, ông cũng rất yêu thương và chăm sóc cháu mình. Những lúc cháu quên đồ, ông vội vã đạp xe đến trường giữa trưa hè nóng bức để mang cho cháu chiếc hộp bút, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của một người ông dành cho cháu. Tuy nghiêm khắc, nhưng trong lòng ông luôn dành cho cháu sự quan tâm và bảo vệ chu đáo.
Ngoài tình yêu thương đối với cháu, ông cũng là một người ông rất gần gũi, gần gũi với thiên nhiên và công việc của mình. Khoảnh sân nhỏ với những nia, sàng phơi lá thuốc, những cây thuốc trồng khắp vườn là hình ảnh gắn liền với cuộc sống giản dị và vất vả của ông. Ông chăm sóc cây thuốc bằng một tình yêu và sự tỉ mẩn, qua đó thể hiện sự kiên nhẫn, cần mẫn của người ông trong từng công việc nhỏ.
Cuối cùng, khi ông qua đời, người cháu đã không thể khóc vì nỗi đau quá lớn. Điều này cho thấy, tình cảm giữa ông và cháu rất sâu sắc. Người cháu cảm thấy hối hận vì đã không thể yêu thương ông nhiều hơn khi ông còn sống, điều này làm nổi bật tình cảm gia đình sâu đậm và sự quý trọng mà người cháu dành cho ông.
Tóm lại, qua hình ảnh người ông trong tác phẩm “Ông nội”, Đào Mạnh Long đã khắc họa thành công một người ông hiền lành, yêu thương cháu, nghiêm khắc trong dạy dỗ nhưng cũng rất tận tâm trong công việc. Những đặc điểm này làm nổi bật nhân cách cao đẹp của ông, là tấm gương sáng cho các thế hệ sau học hỏi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin