

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Xuân Quỳnh là một nhà thơ, nhà văn nổi tiếng. Thơ của bà thì gần gũi, trữ tình mà sâu sắc. Các truyện ngắn của bà cũng đầy ý nghĩa. Có thể nói bà là nhà văn nổi tiếng và tài năng hiếm có của nền văn học hiện đại. Thế nhưng bà lại có một quá khứ đầy vất vả. Chính điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến các tác phẩm của bà. Các tác phẩm đều là những mẩu chuyện thuở thơ ấu của bà, những kỉ niệm và bao tình cảm chất chứa. Bà mồ côi mẹ từ nhỏ, sống trong gia đình không trọn vẹn khi bố tái hôn, tuổi thơ của Xuân Quỳnh chìm trong nỗi buồn. May mắn thay, bà vẫn có người bà luôn bên cạnh, yêu thương và che chở. Chính tình yêu thương ấy đã trở thành nguồn cảm hứng để Xuân Quỳnh viết nên truyện ngắn “Bà tôi”.
Câu chuyện kể về người bà của nhân vật tôi. Đó là bà nội, bà lên sống với người con trai là bố của “tôi” ở thành phố. Bà vô cùng yêu thương “tôi” nhưng vì bà đã già rồi, đã lẩm cẩm mà bố mẹ của “tôi” nghĩ rằng bà gây ra biết bao phiền phức. Tủi thân bà bỏ nhà về quê bán bỏng. Tuy vậy nhưng chẳng lúc nào bà quên người cháu của bà. Khi “tôi” biết được bà đã già mà vẫn còn phải vất vả kiếm sống đã òa khóc nức nở và khi ấy người bố mới nhận ra lỗi lầm của mình mà đón bà trở về.
"Bà tôi", một nhan đề ngắn gọn mà lại đặc biệt. "Bà tôi" không chỉ đơn giản là cách gọi mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về tình cảm gia đình, sự hi sinh, lòng biết ơn và trách nhiệm của con cháu.Không chỉ là cách gọi thân mật mà còn thể hiện sự tôn kính, lòng biết ơn của nhân vật tôi đối với người bà. Bà là người đã hi sinh cả cuộc đời vì con cháu, luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho gia đình. Nhan đề này như một lời tri ân sâu sắc dành cho bà.Nhan đề còn khắc họa hình ảnh người bà như một biểu tượng của sự hi sinh thầm lặng. Bà là người phụ nữ cả đời vất vả, chịu thương chịu khó, luôn đặt hạnh phúc của con cháu lên trên bản thân mình. Những người bà,người mẹ chính là đại diện cho những người phụ nữ Việt Nam truyền thống, giàu lòng yêu thương và đức hi sinh. Và cũng chính nhan đề đã hé mở phần nào những gì mà nhà văn muốn kể cho chúng ta. Cuộc đời của bà.
Chẳng còn cái thời cơm không đủ ăn, áo chẳng đủ mặc nữa nhưng bà vẫn rất cần kiệm. Bà tiết kiệm, nhường nhịn để con cháu có thể được ăn nhiều hơn, ăn no hơn. Còn bà, bà già rồi “Bà sống được ngày nào hay ngày ấy. Người già như ngọn đèn trước gió, không biết tắt lúc nào”. Bà ơi! Sao bà vất vả đến vậy. Khi trẻ thì bà vì con, lúc già vì cháu, cả cuộc đời bà biết sống cho mình lúc nào. Đức hi sinh của bà biết núi nào sánh bằng, sông nào đo được. Bà phần những gì ngon nhất cho con, cho cháu còn mình chỉ nước dưa, quả cà qua bữa. Đến giấc ngủ bà cũng nhường nhịn để cháu được say giấc tròn. Cuộc đời bà sao khổ quá, bà chẳng khi nào được nghỉ ngơi, được sống cho mình. Bà luôn thương con, thương cháu, một lòng vì con cháu. Bởi niềm vui duy nhất của bà là con cháu mà được hạnh phúc, còn bà thì sao cũng được. Bà đã già rồi vẫn lo lắng cho con cháu, phụ lo việc nhà, cái gì ngon cũng cho con cho cháu. Bà thương cháu lắm, bà chơi cùng cháu, trò chuyện với cháu, cho cháu những gì tốt nhất. Bà nuôi dưỡng tâm hồn cháu bằng những vẻ đẹp của văn chương “truyện Kiều, truyện Nhị Độ Mai… những truyện vần, bà thường thuộc từ đầu đến cuối”. Bà muốn cháu lớn lên khỏe mạnh nhưng tâm hồn cũng ấm áp và giàu lòng thương cảm nữa. Lòng của bà, tình yêu của bà thật rộng lớn và cao cả. Người phụ nữa cả cuộc đời sống vì người khác.
Tác phẩm được kể theo ngôi thứ nhất, nhân vật tôi-đứa cháu Xuân Quỳnh kể chuyện, giúp cho câu chuyện trở nên chân thực, gần gũi và giàu cảm xúc. Chính tác giả đã kể lại câu chuyện về bà với những cung bậc cảm xúc chân thực nhất. Tình yêu tha thiết, sự nhớ nhung, xót xa đến sự bùng nổ cảm xúc khi biết ba phải dãi nắng dầm sương ngoài kia khiến cho người đọc như trở tthanh chính người cháu mà thương mà xót bà.Từ đó người đọc dễ dàng đồng cảm với những suy nghĩ, tình cảm của nhân vật, từ đó thấu hiểu sâu sắc hơn về tình yêu thương và sự hi sinh của người bà.Cùng với đó là giọng văn trữ tình, nhẹ nhà tạo sự đồng cảm, giúp người đọc dễ dàng hòa nhập vào thế giới nội tâm của nhân vật, cảm nhận được tình yêu thương và nỗi đau mà nhân vật trải qua. Bà được khắc họa qua những chi tiết chân thực và giàu ý nghĩa. Từ việc bà kể chuyện về quá khứ, sự tiết kiệm, nhường nhịn cho con cháu, đến việc bà bán bỏng để tự kiếm sống, tất cả đều làm nổi bật hình ảnh một người phụ nữ giàu đức hi sinh, yêu thương gia đình hết mực. Đây cũng chính là hình ảnh người bà trong mắt mỗi người cháu Việt Nam, người bà tần tảo vì chồng,vì con,vì cháu, tận tụy cả đời vì gia đình.Ngôn ngữ trong truyện rất giản dị, gần gũi với đời sống, phù hợp với cách kể chuyện của một đứa trẻ. Điều này giúp câu chuyện trở nên chân thực và dễ đi vào lòng người. Tất cả những yếu tố trên đã giúp tạo nên một câu chuyện chân thực và đầy cảm xúc.
" Bà tôi” không chỉ là câu chuyện về tình bà cháu mà còn là lời nhắc nhở về đạo làm con, làm cháu. Qua tác phẩm, Xuân Quỳnh muốn gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn, sự trân trọng những người đã hi sinh cả cuộc đời vì ta. Hình ảnh người bà trong truyện khiến độc giả không khỏi xúc động, đồng thời cũng thức tỉnh mỗi người về cách đối xử với những người thân yêu trong gia đình. Hãy yêu thương và trân trọng họ khi còn có thể, bởi cuộc đời này ngắn ngủi, và những người như bà – những người cả đời sống vì người khác – xứng đáng nhận được sự quan tâm và yêu thương trọn vẹn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong nền văn học Việt Nam, Xuân Quỳnh được biết đến là một nhà văn, nhà thơ với những tác phẩm đậm chất nhân văn, giàu cảm xúc. Truyện ngắn "Bà tôi" là một tác phẩm đặc sắc của bà, kể về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình yêu thương sâu sắc giữa bà và cháu. Qua câu chuyện, Xuân Quỳnh đã khắc họa hình ảnh người bà tần tảo, yêu thương và hy sinh cho gia đình, cũng như những tình cảm chân thành mà bà dành cho cháu.
Truyện ngắn "Bà tôi" kể về cuộc sống của bà và cháu trong một gia đình nông thôn. Người bà trong truyện là một người phụ nữ già yếu, đã trải qua nhiều vất vả trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù tuổi tác đã cao, bà vẫn luôn dành tình cảm yêu thương vô bờ bến cho "tôi" (nhân vật kể chuyện). Bà là người chăm sóc cho gia đình, dẫu nghèo khó nhưng lúc nào cũng nghĩ đến việc làm sao để con cháu được đủ đầy, no ấm. Dù có lúc bà thiếu ăn, bà vẫn cố gắng nhường phần ăn ngon cho "tôi".
Bà ăn ít, chỉ một miếng cơm với miếng cháy là đủ, nhưng bà lại luôn để ý đến "tôi", người cháu mà bà yêu quý. Bà chỉ ăn những gì "tôi" không thích, thậm chí, bà còn nhường miếng cháy cho cháu. Hình ảnh bà trong truyện hiện lên với sự hi sinh thầm lặng, luôn nghĩ đến người khác, đặc biệt là những người thân yêu trong gia đình.
Tình cảm ấy, mặc dù giản dị, nhưng lại rất đỗi thiêng liêng và cao quý. Trong tác phẩm này, Xuân Quỳnh đã sử dụng ngôn từ giản dị nhưng đầy cảm xúc để miêu tả tình cảm gia đình. Mỗi câu chữ, mỗi chi tiết nhỏ đều thấm đẫm sự chân thành và tình yêu thương vô bờ bến của bà đối với cháu. Xuân Quỳnh không sử dụng những từ ngữ hoa mỹ hay hô khẩu hiệu, mà chỉ qua những hành động, cử chỉ của bà đối với cháu, bà đã truyền tải được những tình cảm sâu sắc.
Điểm đặc biệt trong nghệ thuật của Xuân Quỳnh là khả năng tạo hình nhân vật tinh tế. Người bà trong truyện không phải là một hình mẫu lý tưởng, mà là một con người thật với những vất vả, sự hy sinh trong cuộc sống. Tuy nhiên, bà lại rất gần gũi, thân thương, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Những chi tiết nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày của bà như cách bà ăn uống, nhường phần ăn cho cháu, đều được Xuân Quỳnh khắc họa một cách chân thực, đầy xúc cảm. Truyện ngắn "Bà tôi" không chỉ là câu chuyện về một gia đình nông thôn, mà còn là lời tri ân sâu sắc đối với những người bà, người mẹ trong mỗi gia đình Việt Nam.
Qua tác phẩm này, Xuân Quỳnh muốn nhắn nhủ rằng, tình yêu thương trong gia đình là vô giá và những hy sinh thầm lặng của những người mẹ, người bà là điều không thể đong đếm được. Mỗi hành động, cử chỉ dù nhỏ bé nhưng lại chứa đựng một tình cảm lớn lao mà không ai có thể thay thế.
Truyện cũng gợi mở một thông điệp về lòng biết ơn và sự quan tâm đối với những người thân trong gia đình. Chúng ta cần biết trân trọng và yêu thương người thân, nhất là những người bà, người mẹ, những người đã dành cả cuộc đời để nuôi dưỡng và hy sinh cho chúng ta.
Truyện ngắn "Bà tôi" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm mang đậm giá trị nhân văn, thể hiện tình yêu thương gia đình sâu sắc. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng, tình yêu thương trong gia đình không cần phải nói ra bằng lời, mà chính trong những hành động, cử chỉ nhỏ bé, ta vẫn có thể cảm nhận được tình yêu thương lớn lao ấy. Truyện "Bà tôi" là một tác phẩm đáng đọc và đáng suy ngẫm, nhắc nhở chúng ta về sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô điều kiện mà bà, mẹ dành cho chúng ta.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin