

viết bài văn nghị luận (khoảng 500) chữ phân tích bài thơ biển của xuân diệu, khổ thơ:
" hỡi biển , khi anh đến, anh xin làm sóng biếc
hôn mãi cát vàng em, hôn thật khẽ , thật êm
hôn êm đềm mãi mãi, hôn cho đến bao giờ
cho đến khi cát lún, phôi pha, thành hư vô
hỡi cát vàng , khi em thấy anh, em xin làm bãi biển
để được ngàn nụ hôn của sóng biếc hôn mãi không thôi
hôn cho sướng cho say,hôn cho đến ngất ngây
cho đến khi biển cạn, biển không còn dấu vết '
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bạn có thể thêm phần giới thiệu tác giả hoặc ko nhé.
( Vì đây chỉ là đv 500 chữ, ko yêu cầu quá chi tiết )
Bài thơ “Biển” của Xuân Diệu phản ánh tình yêu sôi nổi và mãnh liệt của thi sĩ đối với biển cả và tình yêu. Trong khổ thơ được chọn, hồn thơ của Xuân Diệu hiện lên qua hình ảnh sóng biển và cát vàng, không chỉ tượng trưng cho thiên nhiên mà còn biểu thị cho tình yêu lãng mạn đầy khát khao.
Mở đầu khổ thơ, câu thơ “Hỡi biển, khi anh đến, anh xin làm sóng biếc” thể hiện lòng khao khát hòa nhập vào không gian vô tận của biển, nơi mà sức sống tràn đầy. “Sóng biếc” không chỉ là hình ảnh của làn sóng hùng vĩ mà còn tượng trưng cho sự trẻ trung, tươi mới và đầy sức sống. Thi sĩ không chỉ muốn là sóng mà còn muốn "hôn mãi cát vàng em", thể hiện khát vọng được gắn kết và chiều chuộng. Hình ảnh “hôn thật khẽ, thật êm” cho thấy sự nhẹ nhàng, âu yếm trong tình cảm của tác giả, tạo nên không khí tình tứ, mơ mộng.
Tiếp theo, sự lặp lại trong các động từ như “hôn êm đềm mãi mãi” và “hôn cho đến bao giờ” thể hiện mong muốn vĩnh hằng trong tình yêu. Thi sĩ mong muốn những cái hôn này kéo dài vô tận, không chỉ là sự lãng mạn mà còn là khát khao tìm kiếm sự bất tử trong tình cảm. Hình ảnh “cho đến khi cát lún, phôi pha, thành hư vô” vừa thể hiện thời gian trôi đi, vừa mang sắc thái triết lý về sự tạm bợ của cuộc sống và tình yêu. Những điều mà chúng ta trân trọng có thể sẽ tan biến, nhưng trong từng khoảnh khắc hiện hữu, thi sĩ muốn sống trọn vẹn, mãnh liệt.
Phần cuối của khổ thơ có sự giao thoa giữa sóng và cát, thể hiện sự hòa quyện và thông cảm giữa hai đối tượng tưởng chừng khác biệt. “Hỡi cát vàng, khi em thấy anh, em xin làm bãi biển” không chỉ đổi vai trò giữa sóng và cát mà còn cho thấy sự gắn kết mạnh mẽ. Cát đại diện cho người yêu, là vật thể thụ động nhưng lại ngầm khẳng định sức hút từ sóng biển. Điều này nhấn mạnh rằng tình yêu là sự trao đổi, giao hòa giữa hai tâm hồn. Câu thơ “để được ngàn nụ hôn của sóng biếc hôn mãi không thôi” thể hiện sự khao khát và nhấn mạnh rằng tình yêu là sự vĩnh cửu, không chịu bó buộc bởi thời gian.
Tiếp tục, hình ảnh “hôn cho sướng cho say, hôn cho đến ngất ngây” biểu hiện một tình yêu tràn đầy cảm xúc và mãnh liệt, không còn giới hạn bởi những rào cản vật chất. Diễn tả sự say mê và hạnh phúc, những cái hôn trở thành biểu tượng của sự thỏa mãn và gắn kết sâu sắc. Cuối cùng, câu “cho đến khi biển cạn, biển không còn dấu vết” mở ra một nhận thức về sự vô cùng, bất tận của tình yêu. Dù biển cạn đi, thì những kỷ niệm và cảm xúc vẫn mãi còn đọng lại trong tiềm thức, sống mãi với thời gian.
Khổ thơ trong bài thơ “Biển” của Xuân Diệu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đầy sống động mà còn chứa đựng chiều sâu của tình cảm yêu đương. Từ những hình ảnh cụ thể, tác giả đã khéo léo đi từ những giác quan đến những cảm xúc, từ những cái hôn nhẹ nhàng đến những khát khao mãnh liệt, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và vô cùng quý giá về tình yêu.
Nếu bài văn có phần nào còn chưa hợp lí, mong đc góp ý ạ. ((((=
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin