

Mẹ tôi sinh tôi ở thành phố, lúc tôi được bố mẹ cho về quê thì ông nội tôi đã mất rồi. Ông không có ảnh để lại. Bà bảo bố tôi rất giống ông. Nhưng tôi lại thấy bố tôi giống bà, nhất là cái mũi và khi bà cười. Bố tôi cười y như thế. Bà dẫn tôi ra vườn, đến cạnh cái bể đựng nước, chỉ vào cây mít:
- Ông mất từ ngày nó chưa ra quả.
Tới giữa vườn, bà trỏ cây nhãn:
- Lúc ông đi, nó mới cao bằng cháu.
Ra bờ ao, có cây sung cành lá rùm ròa, thân cây ngả ngả, nhoài là là, xỏa lá cành xuống gần mặt nước, bà kể:
- Cây này ông trồng, rồi ông uốn nó xuống để cho cá ăn sung. Bố cháu ngày bé cứ cưỡi lên thân cây như cưỡi ngựa ấy. Có bận lăn tòm xuống ao, ướt như chuột.Nhìn sang bên kia, viền quanh bờ ao là cả một bờ tre bao kín.
- Tre ông trồng đấy - Bà bùi ngùi - ông định làm lại cái bếp. Tre chưa kịp đảnh cây thì ông ra đồng nằm.
Mộ ông kề bên mảnh ruộng hai sào của nhà giữa cánh đồng. Vi vu gió là gió. Lui vào phía trong bờ ao vài bước chân, là cây táo ngọt, quả nhon nhon bằng đầu ngón tay giữa của trẻ con, ăn ngọt đến no thì thôi. Bà bảo:
- Táo có gai, nhưng quả nó lành. Muốn ăn phải chọc cho rơi xuống, không trèo được, không lo trẻ bị ngã. Vì thế ông trồng cho vui vườn.
Vườn của ông theo lời chỉ dẫn của bà tôi, có nhiều thứ câyVào vườn, tôi nhớ đến ông và tự hình dung ra ông đã trồng cây, cặm cụi vun xới ra sao. Dù chỉ hoàn toàn là tưởng tượng, nhưng bóng hình ông không thể nhạt nhòa khi cây vườn còn mãi mãi xanh tươi, cảnh trí và sự sắp đặt các loại cây, từng loại cây đều là có chủ định và có khoa học.
Tết đến, hoa mận nở trắng. Đầy vườn lá xanh non. Sang xuân, thì hoa bưởi, hoa chanh, hoa nhãn. Mẫu đơn thì đơm bông cả bốn mùa. Các Tết được sống ở quê, đêm giao thừa nào bà tôi cũng đặt một mâm cúng lên mặt bể nước để vái vọng trời đất và mời ông trở về vui với con cháu cho cây vườn đỡ nhớ, cho cửa nhà yên vui...
Đến tận bây giờ tôi không sao quên được. Mảnh vườn ấy là Vườn ông - Vườn xuân...
câu 1: theo văn bản, vì sao ông tôi trồng cây táo trong vườn
câu 2: nhận xét về tình cảm của nhân vật tôi dành cho ng ông
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Gửi ạ:
Câu `1:`
Theo văn bản, ông tôi trồng cây trồng vườn táo vì táo có gai, nhưng quả lành, trẻ con không trèo được nên không lo bị ngã. Ông trồng cây để vui vườn.
Câu `2:`
Nhân vật "tôi" dành tình cảm yêu thương, kính trọng và nhớ nhung sâu sắc đối với người ông đã khuất. Qua từng cây cối trong vườn, "tôi" không chỉ hình dung được hình ảnh ông chăm chỉ, tận tâm vun trồng mà còn cảm nhận được tình yêu thương và sự chu đáo của ông dành cho gia đình. Những kỷ niệm và dấu ấn ông để lại khiến nhân vật "tôi" không thể nào quên.
CHÚC BẠN HỌC TỐT
`color{Red}{#t}``color{Orange}{h~}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Câu `1:`
`-` Theo văn bản, người ông trồng cây táo trong vườn vì: cây táo có gai, trái lành, không sợ trẻ em trèo lên gây mất an toàn.
GT: "Táo có gai, nhưng quả nó lành. Muốn ăn phải chọc cho rơi xuống, không trèo được, không lo trẻ bị ngã. Vì thế ông trồng cho vui vườn."
Câu `2:`
`@` Nhận xét tình cảm: Tình cảm của người cháu dành cho ông rất sâu đậm. Ngay cả khi ông không còn bên. Thứ tình cảm ấy hiện lên qua lời bà kể về những cái cây. Một tình cảm thiêng liêng ngay cả khi hai ông cháu tách biệt. Nó sống mãi trong lòng người cháu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin