Văn Bản Thằng Gù (Theo Hạ Huyền)
I,Đọc Hiểu
Câu 1
Đoạn văn in đậm
Nó biểu diễn nhiều trò. Buồn cười nhất là trò trồng cây chuối. Không phải nó trồng cây chuối bằng tay và đầu như lũ trẻ chúng tôi thường làm. Nó trồng bằng cái lưng gù. Đoạn gấp giữa đỉnh gù và đầu thành cái đế đỡ đôi chân khẳng khiu của nó dựng đứng. Mỗi lần nó trồng cây chuối mọi người lại cười ồ. Có người hứng chí vỗ tay hét: “Trồng lại đi, thế thế ...”. Nghe tiếng hô, thằng gù đỏ căng mặt mày, lên gân tì cái lưng gù xuống đất cố duỗi thẳng đôi chân. Phải trồng cây chuối nhiều lần nên trán nó ướt nhầy mồ hôi. Đã thế tiếng hô “Làm lại đi” vẫn thúc giục không ngớt.
Trong đoạn văn in đậm, chi tiết nào cho thấy thái độ, cách ứng xử của người xem với cậu bé gù trong đoàn hát rong? Nhận xét về thái độ và cách ứng xử đó?
Câu 2
Tìm và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu văn sau:"Nó và con trâu giống như hai chấm đen nổi lên giữa màu xanh rười rượi của cánh đồng''
Câu 3
Em có thay đổi gì về trong suy nghĩ , tình cảm sau khi đọc văn bản?
II,Viết
Câu 1
Có ý kiến cho rằng:''Đồng cảm, sẻ chia là món quà vô giá của cuộc sống ''.
Hãy viết đoạn văn ( 6 đến 8 câu ) trình bày quan điểm của em về ý kiến trên.
Câu 2
Phân tích đặc điểm nhân vật thằng Gù trong truyện ngắn cùng tên của tác giả Hạ Huyền
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1:
Trong đoạn văn in đậm, thái độ và cách ứng xử của người xem với cậu bé gù trong đoàn hát rong thể hiện qua các chi tiết:
- "Mọi người lại cười ồ."
- "Có người hứng chí vỗ tay hét: 'Trồng lại đi, thế thế ...'"
- "Đã thế tiếng hô 'Làm lại đi' vẫn thúc giục không ngớt."
Nhận xét:
- Người xem không hề có sự đồng cảm với cậu bé gù, họ chỉ xem cậu như một trò tiêu khiển, mua vui mà không nghĩ đến cảm giác của cậu. Thái độ đó thể hiện sự vô tâm, thờ ơ và thiếu lòng trắc ẩn đối với một đứa trẻ có hoàn cảnh đặc biệt.
Câu 2:
- Biện pháp tu từ được sử dụng: So sánh (“Nó và con trâu giống như hai chấm đen...”).
- Tác dụng:
+ Làm câu thơ trở nên sinh động, giàu hình ảnh, tăng sức gợi hình gợi cảm cho sự diễn đạt.
+ Nhấn mạnh sự nhỏ bé, cô đơn của nhân vật giữa cánh đồng rộng lớn, tạo hình ảnh đối lập giữa hai chấm đen (cậu bé và con trâu) với màu xanh rười rượi của cánh đồng, làm nổi bật sự đơn độc và gắn bó của cậu bé với con trâu.
+ Thể hiện thái độ đồng cảm của tác giả đối với cậu bé.
Câu 3:
Sau khi đọc văn bản, em có nhiều thay đổi trong suy nghĩ và cảm xúc:
Em cảm thấy thương cảm cho nhân vật thằng Gù vì số phận bất hạnh và sự cô đơn của cậu, qua đó nhận ra rằng trong cuộc sống vẫn còn nhiều người bị đối xử bất công, bị xem như một trò tiêu khiển. Mặt khác, em cũng hiểu hơn về giá trị của sự đồng cảm, sẻ chia và trân trọng những người có hoàn cảnh đặc biệt. Cuối cùng, em tự nhắc nhở bản thân cần biết yêu thương, giúp đỡ những người yếu thế thay vì thờ ơ hay vô tâm trước nỗi đau của họ.
Phần II
Câu 1:
Trong cuộc sống hiện đại, “đồng cảm, sẻ chia” được xem như món quà vô giá, bởi chúng không chỉ làm ấm lòng người nhận mà còn nuôi dưỡng tâm hồn mỗi chúng ta. Khi biết lắng nghe và thấu hiểu nỗi niềm của người khác, chúng ta mở ra cánh cửa hạnh phúc cho những mảnh đời lạc lõng, góp phần xóa tan những khoảng cách lạnh lẽo giữa con người. Sự chia sẻ ấy không đòi hỏi điều kiện vật chất hay địa vị, mà chỉ cần một tấm lòng nhân hậu, biết sẻ chia niềm vui, nỗi buồn để cùng nhau vượt qua khó khăn. Mỗi hành động nhỏ bé như một lời động viên, một cái ôm hay ánh mắt thông cảm, đều có thể làm dịu đi nỗi cô đơn, mang lại sức sống mới cho tâm hồn mệt mỏi. Qua đó, đồng cảm, sẻ chia không chỉ giúp chữa lành những vết thương lòng mà còn tạo nên một cộng đồng gắn kết, nhân văn, nơi mà tình yêu thương luôn được lan tỏa. Nhờ vào những giá trị ấy, mỗi con người sẽ cảm nhận được sự ấm áp, khích lệ để tự tin đối mặt với thử thách, đồng thời biết trân trọng và nâng niu những mối quan hệ thân thiết. Vì thế, việc biết chia sẻ không chỉ giúp đỡ người khác mà còn giúp chính bản thân ta trưởng thành và hạnh phúc hơn. Đây chính là món quà vô giá mà cuộc sống ban tặng, mở ra một tương lai tươi sáng và chan chứa yêu thương cho mọi người.
Câu 2:
Grandi từng khẳng định: “Không có nghệ thuật nào là không hiện thực”. Cuộc sống là nơi bắt đầu và là nơi đi tới của văn chương. Hơn bất cứ một loại hình nghệ thuật nào, văn học gắn chặt với hiện thực cuộc sống và hút mật ngọt từ nguồn sống dồi dào đó. Ai đó đã từng ví văn học và cuộc sống như thần Ăng Tê và Đất Mẹ. Thần trở nên vô địch khi đặt hai chân lên Đất Mẹ cũng như văn học chỉ cường tráng và dũng mãnh khi gắn liền với hiện thực đời sống. Đầu tiên và trên hết, văn chương đòi hỏi tác phẩm nghệ thuật chất hiện thực. Truyện ngắn Thằng Gù của tác giả Hạ Huyền là một tác phẩm đậm chất hiện thực, phản ánh số phận của những con người bị xã hội xa lánh vì những khuyết điểm bẩm sinh. Trong đó, nhân vật Thằng Gù – một cậu bé với lưng gù, bị dị tật bẩm sinh – không chỉ là biểu tượng của sự bất hạnh mà còn là hình ảnh của nghị lực, lòng kiên cường và sự cô đơn giữa đời thường. Qua nhân vật này, tác giả đã gửi gắm nhiều thông điệp nhân văn, khiến người đọc không khỏi trăn trở về cách đối xử của xã hội với những người yếu thế.
Thằng Gù từ khi sinh ra đã mang trong mình một “điểm khác biệt” rõ rệt: lưng gù. Hình dáng ấy không chỉ làm cho cậu trở nên kém cỏi về thể chất mà còn là nguồn gốc của những lời cười nhạo, chế giễu từ người đời. Trong cảnh trồng cây chuối, hình ảnh cậu bé dùng cái lưng gù để làm “đế đỡ” cho đôi chân khẳng khiu chính là minh chứng cho sự khắc nghiệt của số phận. Không chỉ vậy, hoàn cảnh sống lưu lạc cùng đoàn hát rong càng làm tăng thêm nỗi cô đơn, mất mát trong tâm hồn Thằng Gù. Sự chênh lệch về ngoại hình và điều kiện sống đã khiến cậu trở thành tâm điểm của những trò đùa, biến cậu thành hình ảnh dễ bị tổn thương trước những ánh mắt khinh miệt.
Mặc dù phải chịu đựng nhiều sự nhục nhã, Thằng Gù vẫn thể hiện một nghị lực sống vượt trội. Chính trong những màn trình diễn “trồng cây chuối” – dù được mọi người xem như trò cười – cậu vẫn cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ. Hình ảnh cậu đỏ căng mặt, lên gân tì cái lưng gù xuống đất, cho thấy thái độ quyết tâm vượt qua khó khăn, không chịu khuất phục trước số phận. Thằng Gù không chỉ chấp nhận những điều không may mắn mà còn cố gắng biến chúng thành động lực để tồn tại. Qua đó, tác giả muốn khắc họa một con người dù yếu đuối về thể chất nhưng lại mạnh mẽ về tinh thần, luôn nỗ lực tự khẳng định bản thân trước xã hội. Bên ngoài, Thằng Gù có vẻ chỉ là một nhân vật bi thương, một “trò tiêu khiển” của xã hội. Tuy nhiên, bên trong cậu luôn ẩn chứa những nỗi niềm sâu kín, là khát khao được chấp nhận, được yêu thương như bao đứa trẻ khác. Những cái nhìn hỉ chế, tiếng cười khinh miệt của người xem đã để lại vết thương tinh thần sâu sắc, nhưng cũng chính qua đó, chúng ta thấy được sự cô đơn, nhẫn nhịn của Thằng Gù. Nhân vật dù chịu đựng nhiều áp lực từ xã hội, nhưng vẫn không hề nuốt chửng niềm tin vào chính mình. Sự mâu thuẫn giữa ngoại hình bất hạnh và nội tâm khao khát được công nhận càng làm nổi bật lên giá trị con người, khi mà sự nhân hậu không thể đo đếm bằng vẻ bề ngoài.
Qua nhân vật Thằng Gù, tác giả Hạ Huyền đã gửi gắm một thông điệp nhân văn đầy ý nghĩa: số phận con người không nên được đánh giá chỉ qua bề ngoài, mà cần nhìn vào giá trị nội tâm, lòng kiên cường và khả năng vượt qua nghịch cảnh. Hình ảnh Thằng Gù – dù là nạn nhân của định kiến xã hội – nhưng vẫn kiên cường đứng lên và thể hiện bản thân, đã khiến người đọc phải suy ngẫm về cách đối xử với những người có hoàn cảnh đặc biệt. Câu chuyện không chỉ phơi bày sự tàn nhẫn của xã hội mà còn khích lệ mỗi người hãy sống thật với chính mình, biết yêu thương và trân trọng những giá trị con người.
Nhân vật Thằng Gù của Hạ Huyền là biểu tượng của nghị lực sống giữa bao biến cố của số phận. Dù phải gánh chịu những lời chế giễu, những nỗi cô đơn sâu sắc, cậu vẫn giữ được niềm tin và lòng kiên trì vươn lên, từ đó trở thành hình ảnh tiêu biểu cho sự bất khuất của con người trước những thử thách khắc nghiệt. Thông qua Thằng Gù, tác giả không chỉ kể một câu chuyện bi thương mà còn khơi gợi lòng trắc ẩn, đồng cảm của người đọc, nhắc nhở mỗi chúng ta biết trân trọng và yêu thương những giá trị nhân văn bên trong con người. Đây chính là thông điệp nhân văn sâu sắc mà truyện ngắn Thằng Gù muốn gửi gắm, qua đó, mỗi người đọc lại có thể tự vấn, suy nghĩ về cách đối xử và sẻ chia yêu thương trong cuộc sống hàng ngày.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin