

Giúp mình viết theo dàn ý
Dưới đây là văn bản đó
Bà cụ kẹo ốm một trận. Bà sống được ê Văn Nguy hạo và chum nước là Hồi sức, bà bần thần như người mất trì, lạng tháng ăn mày đường phố. Xưa kia mẹ gia con côi. Hà xếp dưới gốc cột đến góc phố ven đô, bảy bản những lọ keo bột, kẹo vừng... mà nuôi đủ ba mẹ con.
Giữa trưa hè nắng đổ lửa. Vai đeo bị còi. Bà cụ ràng rạc chạy năng. Đến gốc đa vệ đệ, bà bất chợt gặp một chị cũng tuổi ngôi nghĩ với gánh có đấy. Chị ơi bà lại, bẻ đôi năm cơm mới ăn. Hai cơn người có đơn tìm thấy nhau trong cảnh ngộ chung. Chị rước bà theo.
Nhà chị có bỏ, một túp lều thụng vách cót, phủ mái giấy dầu, đứng tựa chân tòa nhà ba tầng nghễu nghện. Từ rày có mẹ, có con. Tối xuống, bên ngọn đèn hạt đỗ, nho nhỏ câu nói, tiếng cười. Chị có bỏ - tên người phố đặt cho cát có thuế cho mấy anh xe bỏ. Thêm bà cụ, bọt bát cơm mà vui, cái vui ấm áp mới ghé thăm lều chị. Chị quý bà như mẹ, bà thương chị như con.
Ông trời chơi khăm kẻ khó. Cái nghề có rà bọt bèo ai thêm xía mà cũng yêu. Mấy anh chủ nhỏ đua đòi, hùn vốn tậu cái công nông. Ngồi lái cơ giới bành bạch, phí phèo điều thuốc oách hơn xe bỏ kéo. Mắt nghề, chị có bỏ đành lãn la, van vì việc vặt hàng phố
Mùa đông rét mướt đang về. Rét mướt ác với kẻ nghèo. Từng cơn, từng cơn gió bắc áo áo lừa qua vách cót mông. Những hạt sương sa đồm độp gỗ buốt xuống mãi giầy dâu. Trong đêm tê cóng, hai tấm thân gây ôm nhau, ủ ẩm hơi thở hôi hỏi cho nhau dưới tâm chăn chiên lỗ chỗ. Biết mình chăng
qua khỏi đêm nay, bà lão lào pháo vào tai cô gái muộn màn Nhỡ mẹ có đi, con nhớ thay sống ảo cho mẹ nhé!
Đoạn, mếu máo
- Con ơi, mẹ thương con lắm! Cầu trời còn sống sung sướng.
Chị có bỏ thổn thức. Chị chỉ biết cuống quýt hai bàn tay xoa xoa, năn năn tấm thân già nguội giả Sớm mai, bà cụ đã mất. Chị con nuôi nấu lên nồi là thơm, lau thì thể mẹ, tìm trong bị một bộ quần
áo lành lận. Ở cái chéo áo lụa màu gụ, có một nút gút hình củ ấu. Chị gỡ nút buộc. Tuột ra, lăn lóc, năm sáu khâu nhẫn, vàng chóc.
Chị có bỏ sụp xuống, tức tưới: "Mẹ ơi..." (Trích “108 truyện hay cực ngắn", nhiều tác giả, NXB Phụ m², 2003)
Chú thích: Lê Văn Nguyên là một cây bút nổi bật của văn học Việt Nam đương đại. Ông được biết đến với những tác phẩm à đa dạng, từ truyện ngắn đến tiểu thuyết, với phong cách viết tỉnh sẻ và giàu tình nhân văn. "Cổ tích” là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Lê Văn Nguyễn Câu chuyện này, tuy không mang hình thức của một cổ tích truyền thống với những phép màu k điệu, lại chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc.
Bảng tin