

Viết bài văn biểu cảm về buổi chào cờ trường em
(Nói biểu cảm nhiều hơn nha)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Mỗi sáng thứ hai, khi những ánh nắng đầu ngày rực rỡ chiếu xuống khuôn viên trường em, đó là lúc tôi cảm nhận rõ nhất vẻ đẹp của buổi chào cờ. Cảm giác ấy vẫn luôn in đậm trong tâm trí tôi, như một thói quen không thể thiếu mỗi tuần.
Vào giờ chào cờ, toàn trường tụ họp tại sân trường, dưới lá cờ Tổ quốc đỏ thắm đang tung bay trong làn gió nhẹ. Những ánh mắt sáng ngời, những gương mặt trang nghiêm của thầy cô và các bạn học sinh làm cho không gian trở nên trang trọng, thiêng liêng. Lúc ấy, tôi cảm nhận được sức mạnh của lòng yêu nước, của sự tự hào dân tộc đang dâng trào trong mỗi người. Cảm giác ấy không thể diễn tả bằng lời, nhưng tôi hiểu rằng, mỗi lần đứng dưới lá cờ, tôi đang góp phần nhỏ bé của mình vào việc gìn giữ và phát huy những giá trị tốt đẹp của đất nước.
Tiếng quốc ca vang lên, với nhịp điệu trầm hùng, khiến tôi rưng rưng xúc động. Khi những âm thanh ấy cất lên, tôi không chỉ nghe mà còn cảm nhận được sự thiêng liêng và tôn kính đối với Tổ quốc. Mỗi lời hát như một lời thề, nhắc nhở tôi và các bạn về trách nhiệm của mình đối với đất nước, dù nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Cờ Tổ quốc dâng cao, vươn lên tỏa sáng giữa bầu trời xanh, như một biểu tượng của sức mạnh, của sự kiên cường, của niềm tự hào dân tộc.
Khi lắng nghe những lời dặn dò từ thầy cô, tôi thấy lòng mình tràn đầy sự quyết tâm. Những lời nhắc nhở về trách nhiệm học tập, về tình yêu thương bạn bè, về lòng tự trọng, tất cả đều khiến tôi ý thức được rằng, mình không chỉ học kiến thức mà còn cần phải rèn luyện phẩm hạnh, để xứng đáng với niềm tin yêu của thầy cô, của cha mẹ và của đất nước.
Buổi chào cờ không chỉ là một nghi lễ, mà còn là thời khắc để mỗi học sinh như tôi nhìn lại mình, để hiểu rõ hơn về vai trò và trách nhiệm của mình trong cộng đồng, trong đất nước. Đó là thời gian để tôi rèn luyện bản thân, để mỗi ngày trôi qua đều là một bước tiến gần hơn tới mục tiêu lớn lao: trở thành người công dân có ích cho xã hội, góp phần xây dựng quê hương, đất nước.
Mỗi buổi chào cờ, dù có thể giống nhau trong hình thức, nhưng lại chứa đựng những cảm xúc khác nhau. Đó là niềm tự hào, là sự biết ơn, là quyết tâm phấn đấu. Mỗi buổi sáng, tôi đều cảm nhận rằng, những giây phút thiêng liêng ấy đã tiếp thêm sức mạnh, sự động viên để tôi có thể học tập và trưởng thành hơn mỗi ngày.
hơi dài^^
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đáp án:
Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.
Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã.
Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ hôm nay càng rực rỡ hơn. Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăn quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh dừng lại tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi.
Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường. Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay.
Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiện nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.
Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh.
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Qua vô số những buổi chào cờ ở trường, có một buổi sáng thứ Hai khiến em nhớ mãi. Đó là buổi chào cờ mà em lần đầu tiên được đại diện lớp lên nhận cờ thi đua. Mỗi lần nhớ lại, lòng em vẫn thấy bồi hồi khó tả.
Hôm ấy, bầu trời trong xanh, gió nhẹ thổi khiến lá cờ đỏ trên cột bay phần phật. Sân trường rợp bóng cây, học sinh xếp hàng ngay ngắn. Khi tiếng trống chào cờ vang lên, em cảm thấy mọi âm thanh quanh mình như lắng lại. Lá cờ đỏ sao vàng từ từ được kéo lên cao, sáng rực trong ánh nắng sớm. Em lắng nghe tiếng quốc ca, cảm giác tự hào lan tỏa trong từng nhịp đập.
Sau phần nghi lễ chào cờ, thầy Tổng phụ trách bắt đầu đọc kết quả thi đua của tuần trước. Tim em đập nhanh hơn khi thầy cất giọng:
- “Giải Nhất thi đua tuần này thuộc về… lớp 6A!”
Cả lớp em như vỡ òa. Bạn nào cũng quay sang nhìn nhau với ánh mắt rạng rỡ. Em còn chưa kịp vui mừng hết thì thầy gọi tiếp:
- “Bạn Minh sẽ đại diện lớp lên nhận cờ thi đua.”
Trong khoảnh khắc đó, em đứng tim. Chân như cứng lại, tim đập thình thịch. Dù hồi hộp, em vẫn bước lên phía sân khấu. Khi thầy trao lá cờ đỏ thắm vào tay, em cảm nhận được một niềm tự hào lớn lao. Lá cờ mềm mại mà lại nặng nề bởi biết bao cố gắng của cả lớp trong suốt tuần qua.
Từ phía dưới, bạn bè vỗ tay cổ vũ khiến em cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh. Cô chủ nhiệm đứng xa nhìn theo, nở nụ cười trìu mến. Khoảnh khắc ấy đối với em thật thiêng liêng và đáng nhớ.
Buổi chào cờ hôm đó đã trở thành một kỉ niệm sâu sắc trong lòng em. Nó nhắc em nhớ rằng sự cố gắng, đoàn kết và chăm chỉ không bao giờ là vô ích. Và mỗi khi đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng tung bay, em lại thấy mình trưởng thành thêm một chút, biết trân trọng hơn những giây phút đẹp đẽ của tuổi học trò.
Bảng tin
138
3272
92
có gì cho hay nhất nha
295
541
227
ý là sao gõ nhanh thế - chắc bàn phím tanh bành lun òi đó
138
3272
92
gõ 10 ngón á
138
3272
92
tập quen rồi
295
541
227
nhưng ko tới nổi 2p đâu
0
49
0
Dữ dội quá mấy ní
138
3272
92
nhưng ko tới nổi 2p đâu =>tầm 5p rùi đóa tg có hạn
1
789
0
Thiếu