

"Văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất trên thế giới". (Pautopxki). Kì thực làm sao, cảm xúc được ngân nga thành thơ, thành nhạc, khi tiếng lòng ta được soi sáng bởi những mảnh hồn ca. Văn học sinh ra cho đời thêm hoa thơm trái ngọt, cho sự sống vút cao trên mỗi trang văn, trang thơ. Bởi thế thi phẩm "Cái Ngần" của Hạ Huyền đã tỏa vang vào lòng người đọc từ chính những vẻ đẹp tự nhiên đằm thắm và thiết tha như thế. Nhân vật Ngần trong truyện ngắn Cái Ngần của tác giả Hạ Huyền là một hình mẫu sống động của sự hy sinh thầm lặng, một đứa trẻ mồ côi lang thang không nhà cửa, nhưng lại mang trong mình tấm lòng bao dung và sự yêu thương vô bờ đối với gia đình.
Ngần xuất hiện trong gia đình nhân vật chính như một nhân vật đầy sự ngây ngô và lạ lẫm. Được bà của nhân vật chính mang về nuôi sau khi tìm thấy cô bé lang thang một mình trên sân ga, Ngần không hề nhớ được bất kỳ điều gì về quá khứ của mình. Không biết mình tên gì, từ đâu đến, Ngần chỉ biết mình đang là một đứa trẻ không nơi nương tựa. Tuy nhiên, sự ân cần và tình thương của gia đình nhân vật chính đã dần dần làm cho cô bé quen thuộc với cái tên Ngần, quen thuộc với tình cảm của bố mẹ, bà và anh chị trong gia đình. Ngần không chỉ học cách gọi "bà", "bố", mà còn học cách yêu thương và cảm nhận được giá trị của gia đình, dù tất cả mới mẻ với cô bé.
Đặc biệt, trong những trò chơi của tuổi thơ, Ngần luôn cố gắng tạo nên những khoảnh khắc vui vẻ cho mọi người. Những buổi chiều xuân, khi hoa xoan nở rộ, Ngần cùng nhân vật chính chơi đùa, tạo ra những giấc mơ ngây thơ và vui vẻ. Trong mắt Ngần, dù cuộc sống có thể khó khăn, dù cô bé không có những thứ mà những đứa trẻ khác có, nhưng tình cảm gia đình là món quà vô giá mà cô bé luôn trân trọng. Cô bé tự nhận mình chỉ là "người hầu công chúa" trong trò chơi, nhưng chính những hành động giản dị ấy lại là biểu hiện của sự khiêm nhường và lòng kính trọng đối với những người thân yêu trong gia đình.
Tuy nhiên, khi bà của nhân vật chính yếu đi, khi gia đình phải đối mặt với những khó khăn về kinh tế, Ngần không còn là một đứa trẻ chơi đùa vô tư nữa. Cô bé dần trở thành một thành viên quan trọng trong gia đình, góp phần chia sẻ gánh nặng công việc. Nhưng điều làm người đọc xúc động nhất là sự hy sinh của Ngần trong kỳ thi tốt nghiệp lớp 9. Khi kết quả thi của Ngần không được như mong đợi, nhân vật chính mới nhận ra rằng Ngần đã cố tình không làm bài thi môn địa lý, môn học mà cô bé rất giỏi. Ngần không muốn tiếp tục học để tránh trở thành gánh nặng cho gia đình, đặc biệt khi bà đang ốm yếu và bố mẹ phải gánh vác mọi việc. Ngần không nói ra lý do, nhưng những giọt nước mắt lăn dài trên má cô bé đã bộc lộ hết tất cả. Cô bé không muốn gia đình phải lo lắng thêm vì mình. Ngần hy sinh cơ hội học tập của bản thân để dành thời gian giúp đỡ bố mẹ, đồng thời giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Đây là một sự hy sinh lớn lao của một đứa trẻ, một đứa trẻ còn rất nhỏ tuổi nhưng đã biết lo lắng cho gia đình, vì tình yêu thương và trách nhiệm. Trong một khoảnh khắc, Ngần đã chứng minh rằng tình cảm gia đình không phải là điều gì xa xôi, mà là những hành động đơn giản, những quyết định nhỏ bé nhưng sâu sắc.
Ngần chính là hình ảnh đại diện cho sự hy sinh thầm lặng của những người con trong gia đình. Sự hy sinh ấy không phải lúc nào cũng dễ dàng nhận thấy, nhưng nó ẩn chứa một tình yêu sâu sắc đối với gia đình, đặc biệt là với những người lớn tuổi, những người đang gặp khó khăn. Chính những hành động như vậy đã làm nên vẻ đẹp của Ngần, không chỉ ở sự chăm chỉ, ngoan ngoãn mà còn ở sự hy sinh, sự gắn kết tình cảm gia đình.
Với những hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô điều kiện dành cho gia đình, đã dạy chúng ta hiểu rằng mỗi hành động nhỏ trong cuộc sống đều có thể tạo nên sự thay đổi lớn lao. Tình cảm gia đình, không phải lúc nào cũng thể hiện qua lời nói, mà đôi khi là những hy sinh, những nỗ lực thầm lặng để bảo vệ và chăm sóc những người mình yêu thương. Và có lẽ, nếu tất cả chúng ta đều có thể sống và yêu thương như Ngần, thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.
Bảng tin