

Phân tích nhân vật người bố trong truyện ngắn Bố tôi của Nguyễn Ngọc Thuần
giúp em với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
1. Mở bài:
- Giới thiệu khái quát về nội dung của câu chuyện: xoay quanh tình cảm của người cha và con trai đi học ở đồng bằng.
- Giới thiệu nhân vật nổi bật và để lại ấn tượng trong lòng bạn đọc: nhân vật người bố.
2. Thân bài:
- Nêu khái quát và hoàn cảnh sáng tác của câu chuyện Bố tôi.
- Nêu phong cách sáng tác, đặc điểm của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.
- Nội dung chính của toàn bộ tác phẩm: Tình cảm của người bố dành cho đứa con đi học xa của mình, cách giao tiếp của con và gia đình chính là nhờ việc gửi thư. Dù không biết chữ nhưng người bố vẫn luôn hiểu những gì người con viết trong thư vì ông hiểu hết những tâm tư, tình cảm của người con. Qua đó, có thể thấy tình cảm bố dành cho con là vô cùng bao la, rộng lớn.
- Phân tích nhân vật người bố:
+ Dù không gặp được con trai, chỉ nhận thư của con từ phương xa nhưng bố vẫn luôn rất chỉnh chu “chiếc áo phẳng phiu”
+ Khi nhận được thư của con thì người bố rất cẩn thận, nâng niu và trân trọng.
+ Dù không biết chữ và không đọc được những gì người con viết nhưng người bố lại không nhờ bất kì ai đọc. Ông không muốn người khác đọc to những tâm tư của con ông, bởi vì ông hiểu hết những gì mà con mình nghĩ.
+ Những lá thư cũ từ những ngày đầu tiên cũng được người bố trân trọng và gói gọn trong ngăn tủ, thỉnh thoảng lại lấy ra xem.
-> Tình cảm người bố dành cho con là vô cùng đáng khâm phục, bố không nói những lời nói tình cảm nhưng những cử chỉ, hành động đều cho thấy tình yêu vô bờ mà bố dành cho con của mình.
3. Kết bài: - Khẳng định lại giá trị tác phẩm và hình ảnh nhân vật người bố
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Văn học là dòng chảy bất tận của cảm xúc và trí tuệ, là tiếng nói thầm lặng nhưng mãnh liệt chạm đến tâm hồn con người, vượt qua mọi biên giới của không gian và thời gian. Mỗi tác phẩm văn chương là một thế giới ẩn chứa bao suy tư và trăn trở của nhân loại, là lời tự tình của tác giả gửi đến cuộc đời, là tấm gương phản chiếu chính chúng ta qua từng con chữ. Đến với truyện ngắn Bố tôi của Nguyễn Ngọc Thuần , người đọc không chỉ tìm thấy một câu chuyện, mà còn là một mảnh ghép của nhân sinh, nơi những giá trị nhân văn sâu sắc hiện lên trong từng tình tiết, từng nhân vật.
Truyện ngắn Bố tôi được in trong Tuyển tập truyện ngắn hay viết cho thiếu nhi – Nxb Giáo dục Việt Nam, thuộc thể loại truyện ngắn hiện đại. Tác phẩm kể về người bố của nhân vật "tôi", sống ở vùng núi đồi hiểm trở, trong khi người con học ở một vùng đồng bằng xa xôi. Tuy hai bố con cách biệt về không gian, nhưng tình cảm của người bố dành cho con lại luôn thắm thiết và sâu sắc. Mỗi khi nhận được thư của con, người bố luôn cảm thấy hạnh phúc và trân trọng từng bức thư, vì đó là cách duy nhất để ông biết con mình vẫn khỏe mạnh, bình an. Và dù người con không thể nói ra những tâm tư của mình trong thư, người bố vẫn thấu hiểu tất cả.
Ngày con bước vào giảng đường đại học cũng chính là ngày người bố ra đi mãi mãi. Đây là ngày khai giảng đầu tiên mà nhân vật "tôi" không có bố đi cùng. Nhưng, dù bố đã không còn nữa, người con vẫn tin rằng bố sẽ mãi ở bên cạnh, dõi theo và đồng hành cùng mình trên suốt hành trình cuộc đời. Câu chuyện không chỉ ca ngợi tình yêu thương vô bờ bến của người bố dành cho con cái, mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về lòng biết ơn và sự kính trọng của người con đối với cha mẹ.
Chủ đề của truyện được mở ra bằng tình huống rất gần gũi, đời thường nhưng lại chứa đựng sự xúc động lớn lao. Mối quan hệ giữa hai bố con tuy xa cách về không gian nhưng lại gần gũi trong tình cảm. Nhân vật "tôi" mở đầu câu chuyện bằng những dòng tâm sự về mối quan hệ giữa mình và người bố. Người bố dù nghèo khổ, không được học hành đầy đủ nhưng luôn dành cho con những tình cảm yêu thương sâu sắc. Mỗi tuần, ông đều đi bộ từ vùng núi xa xôi xuống bưu điện chỉ để nhận thư con gửi về. Việc nhận được thư của con khiến ông cảm thấy rất hạnh phúc, vì đó là dấu hiệu chứng tỏ con mình vẫn khỏe mạnh và an toàn.
Tình yêu của người bố trong truyện không chỉ được thể hiện qua những hành động yêu thương, mà còn qua sự quan tâm, lo lắng, và tin tưởng tuyệt đối vào con cái. Mặc dù người bố không thể đọc được thư của con, ông vẫn luôn trân trọng và gìn giữ từng lá thư, vì đó là cách duy nhất để ông cảm nhận được tình cảm của con. Những hành động như mở thư, ngắm nhìn từng con chữ, và cất giữ chúng cẩn thận trong tủ như một báu vật, tất cả đều thể hiện một tình yêu sâu sắc mà người bố dành cho con cái.
Tuy người con đã đi học xa nhà, nhưng tình cảm giữa hai bố con vẫn luôn gắn bó chặt chẽ. Mỗi lần người con gửi thư về, người bố luôn cảm thấy vui sướng và hạnh phúc, dù không biết nội dung thư. Ông cảm nhận được qua những lá thư rằng con mình vẫn khỏe mạnh và học hành tốt. Điều này không chỉ phản ánh sự quan tâm của người bố mà còn thể hiện một niềm tin vô điều kiện vào con cái của ông.
Sự hi sinh và tình yêu thương của người bố không chỉ giới hạn trong những hành động cụ thể mà còn thể hiện qua việc ông tin tưởng vào sự trưởng thành và thành công của con cái. Ngày con vào đại học, dù người bố không thể tiếp tục ở bên con, ông vẫn tin rằng những gì mình đã làm cho con sẽ giúp con vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
Chủ đề của truyện còn thể hiện tình yêu thương, sự kính trọng và lòng biết ơn sâu sắc của người con dành cho bố. Mặc dù bố đã qua đời, người con vẫn luôn cảm thấy sự hiện diện của bố trong cuộc đời mình. Bố là điểm tựa vững chắc, là người che chở và động viên con trong suốt hành trình trưởng thành. Dù khoảng cách về không gian và thời gian có thể chia cắt hai bố con, nhưng tình yêu thương ấy vẫn mãi tồn tại, không bao giờ phai nhòa.
Truyện ngắn Bố tôi có nghệ thuật kể chuyện rất đặc biệt. Câu chuyện được xây dựng với những tình huống rất đời thường nhưng lại mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc. Tác giả sử dụng phương pháp kể chuyện mộc mạc, giản dị, với những chi tiết bình dị nhưng đầy ý nghĩa. Cốt truyện không phức tạp, nhưng lại rất sâu sắc, dễ dàng chạm đến trái tim người đọc.
Một trong những đặc sắc trong nghệ thuật của truyện là việc tác giả khéo léo lồng ghép giữa hiện tại và quá khứ. Truyện không chỉ kể về những sự kiện trong cuộc sống hiện tại của nhân vật "tôi" mà còn xen lẫn những hồi ức, suy ngẫm về người bố quá cố. Điều này giúp câu chuyện có chiều sâu, và người đọc có thể cảm nhận được tình yêu thương sâu sắc của người bố cũng như lòng biết ơn của người con đối với cha mẹ.
Ngoài ra, ngôn ngữ của truyện rất mộc mạc, giản dị nhưng đầy cảm xúc. Các hành động, lời nói của nhân vật đều được thể hiện rất chân thật và gần gũi, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tình cảm mà tác giả muốn gửi gắm.
Truyện Bố tôi của Nguyễn Ngọc Thuần là một tác phẩm cảm động và sâu sắc về tình cảm cha con. Qua câu chuyện giản dị nhưng đầy cảm xúc, tác giả đã gửi gắm đến người đọc thông điệp về tình yêu thương vô bờ bến của người bố dành cho con cái, cũng như sự biết ơn và kính trọng mà người con dành cho bố. Đây là một tác phẩm không chỉ khơi dậy những cảm xúc về tình cảm gia đình mà còn nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự hiếu thảo và lòng biết ơn đối với cha mẹ. Đọc xong truyện, mỗi người chúng ta đều có thể cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu thương của cha mẹ và tự hứa với bản thân sẽ trân trọng, yêu thương và sống xứng đáng với tình cảm thiêng liêng ấy.
Bảng tin