

viết một trải nghiệm đáng nhớ về thầy cô giáo của mình ngắn gọn(đừng chép mạng aaa)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Một kỷ niệm không bao giờ quên trong đời học sinh của tôi là lần thầy Minh, giáo viên dạy Toán, đã giúp tôi vượt qua sự tự ti khi học môn này. Tôi từng rất sợ Toán vì cảm thấy mình không giỏi, và mỗi lần đến giờ kiểm tra là một lần áp lực. Có lần, tôi chỉ đạt điểm 4 trong bài kiểm tra, và cảm giác thất vọng tràn ngập.
Thay vì trách mắng, thầy Minh gọi tôi ở lại sau giờ học. Thầy nhẹ nhàng giải thích những lỗi sai của tôi và khuyến khích rằng: “Không ai giỏi ngay từ đầu, chỉ cần con kiên trì, Toán sẽ trở thành bạn của con.” Thầy còn lập hẳn một kế hoạch ôn tập riêng cho tôi và thường xuyên kiểm tra tiến độ.
Dần dần, tôi không còn sợ Toán nữa. Kết quả là trong bài kiểm tra cuối kỳ, tôi đạt điểm 9. Nhìn ánh mắt tự hào của thầy, tôi cảm thấy thực sự xúc động. Trải nghiệm ấy giúp tôi nhận ra rằng, sự kiên nhẫn của thầy cô không chỉ giúp chúng tôi học giỏi hơn mà còn tạo động lực để chúng tôi vượt qua chính mình. Thầy Minh đã để lại trong tôi hình ảnh của một người thầy tận tâm, giàu lòng yêu thương.
$#heoocteeok$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trải nghiệm khiến tôi nhớ mãi, dạy cho tôi bài học giá trị trong cuộc sống. Nó đã giúp tôi hiểu được tình yêu thương của người thân dành cho mình.
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Điều đó giúp chúng ta nhận ra nhiều bài học bổ ích cho chính mình. Và bản thân tôi cũng có được trải nghiệm như vậy.
Vào đầu năm học lớp 6, tôi chuyển đến học tại trường Trung học cơ sở Ánh Dương. Tôi đã làm quen được với nhiều người bạn mới. Chúng tôi thường xuyên bày trò nghịch ngợm. Một lần nọ, tôi và Hùng rủ nhau trốn học đi chơi game. Hôm đó, chúng tôi có tiết học của cô Thu Trang - giáo viên chủ nhiệm. Chúng tôi đã viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh, rồi nhờ các bạn trong lớp để lên bàn cô giáo và trốn đi chơi.
Nhưng không ngờ, cô giáo đã phát hiện ra. Vào giờ sinh hoạt cuối tuần, cô đã gọi chúng tôi lên để trao đổi. Tôi đã nhìn thấy khuôn mặt cô toát lên vẻ buồn bã. Ánh mắt của cô nhìn chúng tôi đầy thất vọng. Cô không hề trách mắng chúng tôi nặng lời mà chỉ khuyên nhủ rất nhẹ nhàng. Những lời nói của cô khiến tôi còn nhớ mãi. Sau khi trở về, tôi bắt đầu cảm thấy ân hận về hành động của mình.
Tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi tự hứa sẽ phải thay đổi, chăm chỉ học tập hơn, không bày trò nghịch ngợm hay trốn học nữa. Tôi và các bạn thống nhất lên gặp và xin lỗi cô Trang.
Trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi nhưng đã đem đến một bài học đáng giá, là hành trang để tôi tự nhắc nhở bản thân cố gắng trong chặng đường tương lai.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin