

viết đoạn phân tích nhân vật cô bé trong truyện đôi tai của tâm hồn
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Mỗi tác phẩm mà chúng ta đọc đều để lại cho chúng ta nhiều suy ngẫm về nó. Tác phẩm " đôi tai của tâm hồn" của Hoàng Phương của là một câu chuyện như vậy. Chính tác phẩm đã cho ta biết vẫn còn lòng tốt trong cuộc sống, điều ấy khiến con người tự tin hơn, sống tốt hơn.
Câu chuyện được kể về một cô bé có ngoại hình vừa gầy và thấp nên đã bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cô bé đã rất tủi thân vì nghĩ mình hát không hay. Và đến công viên ngồi khóc một mình. Sau đó cô bé đã cất giọng hát hết bài đến bài khác đến khi mệt lả thì có một giọng nó vang lên khen cô hát hay. Và đó là ông cụ ngồi kế bên tóc bạc trắng ra chậm rãi bước đi. Hôm sau cô bé lại đến đó hát cho ông cụ nghe và ông cụ vẫn khen hay như mọi lần. Sau đó, cô bé đã trở thành ca sĩ nổi tiếng và tìm lại đến công viên đó tìm ông cụ. Người ta nói rằng ông cụ đó bị điếc và đã mất rồi. Cô bé lúc đó mới sững người và biết được đó chính là " đôi tai của tâm hồn".
Cô bé đó nhà nghèo buồn tủi ngồi khóc trong công viên vì bị thầy loại khỏi dàn đồng dao. Vì bị loại do hoàn cảnh nghèo khổ hơn so với những bạn đồng trang lứa. Khi đã lớn, trở thành ca sĩ nổi tiếng, cô bé ngày ấy về lại trốn xưa tìm lại ông cụ, nhưng nhận được tin cụ mất và là một người điếc. Ngạc nhiên, đau buồn nhưng cũng dành lòng cảm mến cụ đã luôn khen cô. Cô bé đó đã từ những khuyết điểm của mình, cùng với đó là sự cố gắng vươn lên để hoàn thiện bản thân. Qua câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng sự đánh giá của người khác không quan trọng bằng việc chúng ta tin tưởng và yêu thích bản thân mình. Đôi tai của tâm hồn không bao giờ biến mất, nó luôn ở bên cạnh chúng ta, động viên và khích lệ chúng ta đi đến những thành công lớn hơn. Niềm tin và nghị lực sống là hai yếu tố quan trọng để vượt qua khó khăn và đạt được thành công như cô bé trong câu chuyện.
Vậy nên khi chúng ta gặp khó khăn thì đừng bao giờ bỏ cuộc và hay tin rằng có rất nhiều người tốt bụng sẽ luôn lắng nghe, cảm thông và thấu hiểu cho chúng ta.
t coppy đấy :)))
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cô bé trong truyện "Đôi tai của tâm hồn" là một hình ảnh đầy xúc động về tình yêu thương, sự thấu cảm và tấm lòng bao dung. Em không chỉ là một đứa trẻ bình thường, mà còn là một tâm hồn đẹp – biết lắng nghe, biết yêu thương người khác một cách tinh tế và sâu sắc.
Trong truyện, cô bé là người duy nhất chịu lắng nghe tiếng sáo thầm lặng của người nghệ sĩ mù. Trong khi người lớn xung quanh đều không cảm nhận được âm thanh ấy, thì em – với "đôi tai của tâm hồn" – lại cảm nhận được tiếng sáo buồn da diết ấy vang lên từ tận đáy lòng của người nghệ sĩ cô độc. Điều này cho thấy em có một trái tim vô cùng nhạy cảm, dễ rung động trước nỗi đau và vẻ đẹp khuất lấp trong cuộc sống.
Cô bé không chỉ lắng nghe, mà còn động viên và làm ấm lòng người nghệ sĩ bằng sự chân thành và ánh nhìn đầy yêu thương. Chính điều đó đã giúp người nghệ sĩ tìm lại được niềm tin vào âm nhạc và cuộc đời. Qua đó, em hiện lên như một ngọn lửa nhỏ sưởi ấm những tâm hồn tưởng chừng đã nguội lạnh.
Cô bé chính là biểu tượng của sự lắng nghe bằng trái tim, của sự đồng cảm và yêu thương không cần lời nói hoa mỹ. Em đã dạy cho người đọc bài học quý giá: trong cuộc sống, có những điều không thể cảm nhận bằng mắt hay tai, mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin