Hồi còn nhỏ xíu, tôi không có bạn gái. Suốt ngày tôi chỉ chơi với... mẹ tôi và bà nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vìmẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chở được tôi trước những trận đòn của ba tôi. Bà tôi thì lại khác. Bà sinh ra ba nên ba phải sợ bà. Điều đó thật may mắn đối với tôi.
Hồi nhỏ tôi rất nghịch, ăn đòn khá thường xuyên. Điều đó buộc đầu óc non nớt của tôi phải tìm cách đối phó với những trận đòn trừng phạt của ba tôi. Mỗi lần phạm lỗi, hễ thấy ba tôi dợm rút cây roi mây ra khỏi vách là tôi vội vàng chạy qua nhà bà tôi. Bà tôi thường nằm trên cái sập gỗ lim đen bóng, bên dưới là những ngăn kéo đựng thuốc bắc của ông tôi. Bà nằm đó, miệng bỏm bẻm nhai trầu, tay phe phẩy chiếc quạt mo cau với một dáng điệu thong thả.
- Bà ơi, bà! - Tôi chạy đến bên chiếc sập, hổn hển kêu:
Bà tôi chỏi tay nhỏm dậy:
- Gì đó cháu ?
- Ba đánh! - Tôi nói, miệng méo xệch.
- Cháu đừng lo! - Lên đây nằm với bà!
Bà tôi dịu dàng trấn an tôi và đưa tay kéo tôi lên sập, đặt tôi nằm khuất sau lưng bà, phía sát tường. Xong, bà tôi xoay người lại, nằm quay mặt ra ngoài.
Lát sau, ba tôi bước qua, tay vung vẩy cây roi, miệng hỏi:
- Mẹ có thấy thằng Ngạn chạy qua đây không?
- Không thấy.
Bà tôi thản nhiên đáp và tiếp tục nhai trầu. Tôi nằm sau lưng bà, tim thót lại vì lo âu. Tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe tiếng bước chân ba tôi xa dần.
Những lúc đó, tôi không dám về nhà ngay. Bao giờ tôi cũng nằm lại chơi với bà. Tôi nằm sấp người trên sập, nũng nịu:
- Bà ơi, bà gãi lưng cho cháu đi !
Bà tôi không bao giờ từ chối yêu cầu của tôi. Bà vừa gãi lưng cho tôi vừa thủ thỉ kể chuyện cho tôi nghe. Những câu chuyện đời xưa của bà tôi đã nghe đến thuộc lòng. Bà không có nhiều chuyện. Có bao nhiêu chuyện bà đã kể sạch sành sanh. Do đó, bà cứ kể đi kể lại mãi những câu chuyện cũ. Tuy vậy, mỗi khi bà kể chuyện, tôi luôn luôn nằm nghe với cảm giác hứng thú hệt như lần đầu tiên, có lẽ do giọng kể dịu dàng và âu yếm của bà, bao giờ nó cũng toát ra một tình cảm trìu mến đặc biệt dành cho tôi khiến trái tim tôi run lên trong nỗi xúc động hân hoan khó tả. Và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, với trái tim không ngừng thổn thức.
(Trích Mắt biếc, Nguyễn Nhật Ánh, NXB Trẻ, 2021, tr.1)
Viết bài văn phân tích nhân vật người bà trong đoạn truyện ở phần Đọc hiểu.
giải hộ em với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
BẠN TRIỂN KHAI CÁC Ý THÀNH ĐOẠN VĂN NHÉ.
Trong đoạn trích từ tác phẩm "Mắt biếc" của Nguyễn Nhật Ánh, nhân vật người bà hiện lên với những đặc điểm rất đáng quý, thể hiện tình yêu và sự che chở đối với cháu trai trong bối cảnh gia đình có nhiều khó khăn. Dưới đây là phân tích chi tiết về nhân vật bà của Ngạn.
1. Tình yêu thương và sự che chở
Bà là hình mẫu của tình yêu thương trong gia đình. Khi Ngạn bị dọa sẽ bị đánh bởi cha, bà không chỉ tiếp nhận nỗi lo lắng của cháu mà còn khéo léo bảo vệ cậu bằng cách cho cậu nằm khuất phía sau mình. Hành động này không chỉ thể hiện sự quan tâm, mà còn cho thấy sự mạnh mẽ của bà, người mà cả cha của Ngạn cũng phải kính trọng. Điều này cho thấy bà không chỉ là một người lớn tuổi, mà còn là một bức tường bảo vệ cho Ngạn, tạo cảm giác an toàn cho cậu bé.
2. Sự bình tĩnh và khôn khéo
Trong tình huống căng thẳng, khi Ngạn lo sợ bị cha đánh, bà tỏ ra rất bình tĩnh. Cách bà trả lời cha Ngạn một cách dứt khoát "Không thấy" mà không có chút lo sợ nào là minh chứng cho sự thông minh và khôn khéo của bà. Bà biết cách để giữ sự bình yên cho cháu, đồng thời thể hiện quyền lực của mình trong gia đình.
3. Tình cảm gắn bó và kỷ niệm
Người bà không chỉ là một người bảo vệ, mà còn là người kể chuyện, là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Những câu chuyện mà bà kể cho Ngạn, mặc dù là những câu chuyện cũ đã nghe thuộc lòng, nhưng vẫn mang lại niềm vui và sự ấm áp cho cậu. Giọng kể dịu dàng của bà tạo ra một không gian thân thương, ấm cúng, khiến Ngạn cảm thấy hạnh phúc và yên bình. Tình cảm bà dành cho Ngạn là một tình yêu vô điều kiện, thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt, gần gũi hằng ngày.
4. Hình ảnh người bà trong văn hóa dân gian
Nhân vật bà còn mang âm hưởng của hình ảnh người bà trong văn hóa dân gian Việt Nam, biểu thị cho sự hiền hậu, trí tuệ, và vai trò quan trọng của người bà trong gia đình. Bà là nhân chứng của những giá trị truyền thống, luôn giữ gìn và truyền đạt cho thế hệ sau.
5. Sự đối lập với cha Ngạn
Nhân vật bà còn tạo nên sự đối lập với cha Ngạn, một người có phần nghiêm khắc và tạo ra nỗi sợ hãi cho cậu. Khi cha cầm roi để trừng phạt, bà lại là người đem lại sự an ủi và yêu thương. Điều này làm nổi bật thêm giá trị của tình yêu thương trong gia đình, cũng như những vết thương tâm lý mà Ngạn phải gánh chịu.
Kết luận
Bà của Ngạn không chỉ đơn thuần là một nhân vật trong tác phẩm, mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương, sự che chở và trí tuệ. Qua việc miêu tả nhân vật bà, Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo thể hiện những giá trị gia đình truyền thống, đồng thời phác họa tâm hồn nhạy cảm và mong manh của trẻ thơ khi đứng trước những thử thách trong cuộc sống. Nhân vật bà không chỉ là một điểm tựa cho Ngạn mà còn là biểu tượng của hy vọng, ấm áp
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Ấn tượng của em về người bà trong đoạn văn trên là người giàu tình yêu thương dành cho con cháu. Người bà ấy chính là chỗ dựa tinh thần cho nhân vật "tôi" trước những đòn roi của người cha. Dường như người bà luôn muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho đứa cháu bé bỏng. Kiên nhẫn kể chuyện, che chở cho cháu những lúc đòn roi, đối xử với người cháu bằng tất những gì dịu dàng và âu yếm nhất. Chính vì vậy, nhân vật "tôi" trong truyện dù có quậy phá đến mức nào vẫn luôn dành sự trân trọng nhất cho người bà.
Nè bn mong đc hay nhất ạ
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin