

Vượt quá ranh giới của sự tự tin, bạn có thể trở thành kẻ ngạo mạn; vượt quá ranh giới của sự ngay thẳng, bạn có thể trở thành kẻ thô lỗ; vượt quá ranh giới của sự khiêm nhường, bạn có thể trở thành kẻ tự ti.
Lấy những mệnh đề trên làm ý tưởng, anh/chị hãy viết một bài luận với nhan đề: Ranh giới.
Viết bài luận thật dài
Tôi sẽ vote 5 sao
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Cuộc đời luôn là những ranh rới. Nếu ai đó còn không phân biệt được ranh rới thì có lẽ người đó vẫn còn ở trọng trạng thái bản năng. Vậy, bạn nghĩ gì về hai chữ "Ranh giới"?
"Ranh giới" được hiểu là đường giới hạn giữa hai khu vực. Tuy nhiên, cuộc sống không chỉ là những giới hạn mơ hồ như thế. Thế nên, "ranh giới" còn là sự phân chia giữa "tự tin" và "ngạo mạn"; giữa "ngay thẳng" và "thô lỗ"; giữa "khiêm nhường" và "tự ti"; giữa "sự sống" và "cái chết";...
Vượt qua ranh giới, bạn có thể trưởng thành hơn. Vượt qua ranh giới, bạn có thể làm nên những điều vĩ đại. Như tổng thống Nelson Mandela $-$ tổng thống da đen đầu tiên của Nam Phi, nhờ có sự dũng cảm vượt qua ranh giới mà ông đã có thể đòi lại quyền công bằng cho những người có màu da đen. Hay như Mary Wollstonecraft $-$ một người phụ nữ người Anh, cũng nhờ việc dám vượt qua ranh giới mà bà đã dám đứng lên để đấu tranh đòi các quyền lợi công bằng và bình đẳng cho nữ giới. Hơn thế nữa, vượt qua ranh giới của tư duy, con người có thể sáng tạo nên những điều kì diệu. Điển hình như sự phát triển ra bóng điện của nhà bác học Thomas Edison, phát minh ra máy hơi nước, điện thoại thông minh, máy bay, ô tô,... Tất cả những điều trên đều bắt nguồn, hình thành từ những con người dám vượt qua định kiến để khẳng định bản thân. Nếu ta có thể vượt qua được ranh giới bản thân, cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn.
Tuy nhiên, không phải cứ lúc nào vượt qua ranh giới cũng là một điều tốt, nhất là với những ranh giới liên quan đến đạo đức. Nếu ta vượt qua ranh giới của sự tự tin, ta có thể sẽ trở nên ngạo mạn. Tự tin là điều nên có nhưng quá tự tin cũng không tốt; nếu quá tự tin, bạn có thể bị coi là quá ngạo mạn. Nếu ta quá ngay thẳng, ta sẽ bị coi là kẻ thô lỗ hay nếu quá khiêm nhường, ta trở nên tự ti và bị người khác coi thường. Bởi vậy, chúng ta cần biết rằng; chúng ta có thể vượt qua ranh giới của tự duy nhưng không nên vượt qua ranh giới của đạo đức bởi đó không hẳn là điều tốt.
Thêm một điều nữa, rằng chúng ta không nên quá thu mình, luôn khép nép giữ gìn ranh giới thì sẽ khiến ta trở thành một người cô đơn, lạc lõng, luôn thu mình lại trong cái vỏ ốc của bản thân mà sống một cuộc đời mờ nhạt.
Mỗi một vấn đề đều có những ranh giới khác nhau và việc của chúng ta là làm sao lựa chọn cho đúng đắn. Khi nào thì cần vượt qua ranh giới? Đó là khi ranh giới kìm hãm chúng ta, khiến chúng ta cảm thấy ngột ngạt, không hạnh phúc. Khi nào chúng ta cần giữ gìn ranh giới? Đó là khi ranh giới có thể gây tổn hại tới chúng ta. Khi nào chúng ta cần tôn trọng ranh giới? Đó là khi các ranh giới đó giúp duy trì sự ổn định của xã hội và giúp bảo vệ, duy trì đạo đức. Vì vậy, chúng ta cần phải lựa chọn thật đúng đắn về vấn đề này. Và hơn hết, ta cũng cần phải lên án, phê phán những con người phá vỡ những ranh giới và làm hại xã hội hay những người quá khép nép giữ gìn ranh giới và sống cuộc sống nhạt nhòa.
"If sky is the limit, then go there". Thật vậy, chúng ta $-$ thế hệ trẻ cần phải nên học cách phá vỡ giới hạn nhưng cũng cần học cách giữ gìn và tôn trọng những giới hạn ấy. Bởi nếu ta học được những điều này, cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
@LP
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin