

Phân tích 2 khổ thơ cuối của bài thơ về bên mẹ của Đặng Minh Mai
Cảm ơn lắm cuộc đời có mẹ
Chở che con lúc bé khi già
Mẹ dành ơn nghĩa thiết tha
Yêu con thương cháu ngày qua tháng dài
Dẫu cuộc sống trang đài nhung gấm
Không sánh bằng hơi ấm mẹ ta
Con về bên mẹ hát ca
Bao nhiêu cực nhọc trôi xa hết rồi.
Nhắc đến mẹ là nhắc tới một nỗi niềm, một tình cảm vừa thiêng liêng, vừa sâu sắc vừa khiến mỗi chúng ta không nguôi niềm thương nhớ, lòng biết ơn với biết bao xúc động khôn nguôi. Nhìn lại lịch sử thơ Việt từ trung đại cho tới hiện đại, có thể thấy ở thời kỳ nào cũng có không ít những câu thơ, bài thơ thật hay về hình bóng mẹ hiền. Hai khổ thơ cuối của bài thơ “Về bên mẹ” mở ra một không gian tràn đầy tình yêu thương và lòng tri ân sâu sắc của người con đối với mẹ. Qua những câu thơ giản dị nhưng chan chứa cảm xúc, tác giả đã thể hiện niềm biết ơn vô bờ bến đối với tình mẫu tử thiêng liêng – thứ tình cảm mà dù có vật chất hào nhoáng thế nào cũng không thể so sánh được với hơi ấm của mẹ.
Ở khổ thơ đầu tiên, tác giả mở đầu bằng lời “Cảm ơn lắm cuộc đời có mẹ”, câu thơ mang đến cảm giác thân thuộc, gần gũi và sự trân trọng tối đa đối với mẹ. Từ “cảm ơn” không chỉ là lời nói thông thường mà còn như lời thổ lộ của trái tim biết ơn, ghi nhận công ơn của mẹ từ những ngày thơ ấu đến khi trưởng thành. Câu “Chở che con lúc bé khi già” làm nổi bật hình ảnh người mẹ luôn bên cạnh, bảo vệ, dìu dắt con qua từng bước đường đời, dù lúc yếu đuối hay khi cần được che chở. Từng từ ngữ trong câu thơ như “chở che” đã gợi lên hình ảnh người mẹ hiền hậu, dịu dàng, luôn sẵn sàng dành trọn tâm huyết để lo lắng cho con cái. Cùng với đó, “Mẹ dành ơn nghĩa thiết tha – Yêu con thương cháu ngày qua tháng dài” càng làm rõ thêm thông điệp rằng tình mẫu tử là mối quan hệ thiêng liêng, vượt thời gian, vượt qua mọi phong ba bão táp của cuộc đời. Ở đây, “ơn nghĩa thiết tha” không chỉ nói lên sự sâu sắc của tình cảm mà còn là lời cam kết bền chặt của mẹ với con, luôn yêu thương, chăm sóc và bảo vệ con trọn vẹn từng ngày tháng.
Khổ thơ thứ hai mở ra một sự tương phản tinh tế giữa những giá trị vật chất và giá trị tinh thần. “Dẫu cuộc sống trang đài nhung gấm” – hình ảnh “trang đài nhung gấm” tượng trưng cho những gì rực rỡ, xa hoa của cuộc đời, những thứ mà xã hội thường ca ngợi, ngưỡng mộ. Tuy nhiên, theo tác giả, tất cả những vẻ đẹp vật chất ấy “Không sánh bằng hơi ấm mẹ ta”. Câu thơ này như một lời nhắc nhở rằng, dù cuộc sống có đem đến bao nhiêu danh vọng, của cải, thì sự ấm áp của tình mẫu tử mới là thứ vô giá, là nguồn động lực tinh thần giúp con người vượt qua mọi khó khăn. Hình ảnh “hơi ấm mẹ ta” không chỉ là sự che chở, bảo bọc của người mẹ mà còn là nguồn an ủi, là nơi tìm về của mỗi con người khi lòng mỏi mệt vì những thử thách của cuộc sống. Cao trào của khổ thơ được thể hiện qua câu “Con về bên mẹ hát ca – Bao nhiêu cực nhọc trôi xa hết rồi”. Hình ảnh người con trở về bên mẹ, cùng mẹ chia sẻ niềm vui, tiếng ca vang lên như lời khẳng định sự vơi đi của mọi mệt mỏi, bao dồn nén suốt bao năm tháng. “Hát ca” ở đây mang ý nghĩa giải phóng, xua tan những vết thương do cuộc đời gây nên, như một phép màu của tình mẫu tử làm dịu đi những dằn vặt của thời gian. Cách dùng từ “trôi xa hết rồi” càng nhấn mạnh rằng, mọi gian truân, mọi cực nhọc đã được xua tan bởi nguồn yêu thương dịu dàng, ấm áp của mẹ – nơi duy nhất có thể chữa lành mọi tổn thương tâm hồn.
Qua hai khổ thơ cuối, Đặng Minh Mai đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc giá trị của tình mẫu tử, tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Hình ảnh người mẹ hiện lên không chỉ qua những cử chỉ ân cần, dịu dàng mà còn qua cả tấm lòng bao la, không vụ lợi, luôn sẵn sàng hy sinh cho con cái. Đây cũng là lời nhắc nhở của tác giả đối với mỗi người con rằng, dù cho cuộc sống có đưa ta đến những nơi xa xôi, dù ta có đạt được những thành tựu, danh vọng như thế nào, thì cũng chẳng có gì có thể thay thế được tình yêu của mẹ – thứ tình cảm thiêng liêng, vượt lên trên mọi giá trị vật chất của đời người. Từ đó, bài thơ gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc: Hãy biết trở về bên mẹ, hãy trân trọng và đền đáp tình thương mà mẹ đã trao gửi suốt đời. Mỗi người con khi được bao bọc trong vòng tay ấm áp của mẹ sẽ cảm nhận được sức mạnh để đối mặt với những sóng gió của cuộc đời, để tiếp thêm niềm tin và hy vọng vào ngày mai. Chính trong khoảnh khắc ấy, ta mới nhận ra rằng, dù cuộc sống có đầy rẫy những vật chất hào nhoáng, thì chính tình mẫu tử mới là nguồn sống, là nền tảng vững chắc giúp ta vượt qua mọi sóng gió của thời gian.
Như vậy, qua hai khổ thơ cuối của bài “Về bên mẹ”, Đặng Minh Mai đã thành công trong việc ca ngợi và tôn vinh tình mẫu tử, mở ra một góc nhìn nhân văn sâu sắc về mối quan hệ thiêng liêng giữa mẹ và con. Những câu thơ không chỉ khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp, dịu dàng của tình yêu mẹ mà còn truyền cảm hứng cho mỗi người con hãy luôn nhớ về cội nguồn, hãy trở về bên mẹ để tìm lại chính mình giữa những khó khăn, thử thách của cuộc sống.
Bảng tin
