Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong tác phẩm "Quả trứng vàng" của Tạ Duy Anh, nhân vật Tú Minh được khắc họa với những đặc điểm tâm lý sâu sắc và tinh tế. Tú Minh không chỉ là một cậu bé bình thường trong một gia đình nông dân, mà còn là một nhân vật mang trong mình khát vọng và những ước mơ tốt đẹp. Thông qua hành trình của Tú Minh, tác giả đã khéo léo vẽ nên bức tranh về sự trưởng thành, về niềm tin và những điều kỳ diệu có thể xảy đến trong cuộc sống, đặc biệt là trong mắt một đứa trẻ.
Khi bắt đầu câu chuyện, Tú Minh là một cậu bé đã ở tuổi mười hai, đang đứng giữa ngã ba của tuổi thơ và tuổi trưởng thành. Cậu loay hoay ghi lại dòng nhật ký vào cuốn sổ lưu niệm, thể hiện sự trưởng thành trong cách nghĩ và cách nhìn nhận cuộc sống. Câu mở đầu với dòng "Có những chuyện thường ngày lại y như cổ tích" là một sự phản ánh rõ ràng tâm lý của nhân vật: Những điều bình dị, giản đơn trong cuộc sống có thể hóa thành những câu chuyện kỳ diệu, giống như cổ tích, nếu ta biết nhìn nhận nó một cách khác đi. Điều này cho thấy Tú Minh không chỉ là một cậu bé hiếu kỳ mà còn có một tâm hồn nhạy cảm, dễ dàng cảm nhận và hòa nhập với những điều đẹp đẽ trong cuộc sống.
Một ngày, khi đi học về, Tú Minh tình cờ phát hiện ra quả trứng gà nằm trong đám lá tre khô. Ban đầu, cậu nghĩ về một món ăn đơn giản như trứng luộc hay ốp-lết để thỏa mãn cơn đói, nhưng ngay lập tức, một ý tưởng khác nảy ra trong đầu. Tú Minh quyết định không ăn quả trứng mà cất giữ nó trong một chiếc hũ sành, đặt cạnh bếp lửa, với hy vọng một điều kỳ diệu có thể xảy đến. Đây là điểm khởi đầu của câu chuyện thần kỳ mà Tú Minh không ngờ tới. Quả trứng gà, trong tâm trí của Tú Minh, không chỉ là một món ăn mà còn mang một ý nghĩa đặc biệt – nó trở thành một vật chứa đựng những ước mơ của cậu. Cậu thầm mong: "Giá như mày có thể biến thành một quả trứng vàng để tao đem chia cho các bạn nghèo trong lớp". Điều này thể hiện sự trong sáng và tốt đẹp trong lòng Tú Minh, khi cậu mong muốn có một vật giá trị để giúp đỡ bạn bè của mình. Tuy nhiên, chính ước mơ này của cậu lại dẫn đến sự kỳ diệu không ngờ: quả trứng không chỉ là một vật thể vô tri vô giác, mà nó hóa thành một con gà con, mang lại cho cậu niềm vui và niềm hy vọng.
Sự kiện quả trứng biến thành gà con là một phép màu kỳ diệu mà Tú Minh không thể ngờ tới. Chú gà con, sau đó lớn dần thành con gà mái, rồi sinh sản ra những quả trứng, tiếp tục tạo nên một vòng tuần hoàn của sự sống và sự kỳ diệu. Mỗi bước đi của gà mái, mỗi quả trứng mới được sinh ra lại mang đến một bài học về sự chăm sóc, về lòng kiên nhẫn và tình yêu thương. Tú Minh không chỉ học cách chăm sóc con vật mà còn học được giá trị của sự quan tâm và yêu thương những gì mình có. Tú Minh hiểu rằng, những điều tốt đẹp trong cuộc sống không đến ngay lập tức mà cần có thời gian, sự chăm sóc và tình yêu thương. Cậu đã có thể cảm nhận sự kỳ diệu của cuộc sống thông qua việc chăm sóc gà mái, và cậu cũng nhận ra rằng, điều kỳ diệu không chỉ là sự thay đổi vật chất bên ngoài mà còn là những thay đổi trong chính bản thân con người, những thay đổi trong suy nghĩ và cảm nhận về cuộc sống.
Tú Minh có thể cảm thấy một chút tiếc nuối khi nghĩ về việc nếu cậu đã ăn quả trứng ngay từ đầu thì sẽ không có được những điều kỳ diệu này. Tuy nhiên, đó chính là sự thay đổi trong nhận thức của Tú Minh: cậu không còn coi điều kỳ diệu như một chuyện ngẫu nhiên, mà nhận ra rằng điều kỳ diệu ấy chính là sự kết hợp giữa lòng tin, sự kiên nhẫn và tình yêu thương đối với những gì mình có. Từ đó, cậu đã hiểu rằng, cuộc sống này không có phép màu nào là tự nhiên xảy ra, mà tất cả đều là kết quả của những ước mơ, những hành động đúng đắn và tình yêu thương mà con người dành cho nhau. Câu chuyện kết thúc bằng lời tự sự của Tú Minh trong nhật ký của cậu, với câu hỏi "Chẳng lẽ thằng Minh đã thành nhà văn?" Câu hỏi này cho thấy sự ngạc nhiên và vui mừng của Tú Minh khi cậu tự nhận ra sự kỳ diệu mà chính bản thân đã tạo nên. Tuy nhiên, cậu cũng tự nhận thấy rằng câu chuyện của mình không phải là sự bịa đặt mà là một phần của cuộc sống. Điều này thể hiện một bước chuyển mình của Tú Minh từ một cậu bé mơ mộng, đầy hy vọng, sang một con người trưởng thành hơn, có khả năng nhìn nhận và đón nhận cuộc sống với tất cả những điều kỳ diệu mà nó mang lại.
Tú Minh là nhân vật phản ánh một tâm hồn trong sáng, mơ mộng nhưng cũng đầy nghị lực và niềm tin vào những điều tốt đẹp. Qua câu chuyện của Tú Minh và quả trứng vàng, Tạ Duy Anh muốn nhắn gửi thông điệp rằng cuộc sống luôn có những phép màu, nhưng những phép màu ấy không đến từ đâu xa, mà là kết quả của những ước mơ trong sáng, sự chăm sóc và tình yêu thương dành cho những điều nhỏ bé nhất. Những điều kỳ diệu trong cuộc sống có thể đến từ chính những hành động đơn giản và tấm lòng tốt đẹp của con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin