

Viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật người mẹ trong truyện ngắn Tiếng vọng rừng sâu theo dàn ý dưới đây:
MB: Giới thiệu tác phẩm văn học và nhân vật, nêu khái quát ấn tượng về nhân vật.
TB:
*Phân tích đặc điểm nhân vật( chỉ ra đặc điểm của nhân vật dựa trên các bằng chứng trong tác phẩm) và nhận xét, đánh giá nghệ thuật xâu dựng nhân vật của nhà văn:
-Tình huống xuất hiện:
-Hành động, lời nói:
*Nhận xét nghệ thuật xây dựng nhân vật của nhà văn:
*Nêu ấn tượng và đánh giá hìn tượng nhân vật:
*Nhận xét tài năng của tác giả(nếu rảnh)
KB: Khẳng định lại ấn tượng về nhân vật
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Truyện ngắn:
Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ nhưng không thể xúc phạm một cách trực tiếp, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm. Cậu lấy hết sức mình và thét lên: “Tôi ghét người”. Cậu ngạc nhiên vô cùng vì từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về với mẹ và khóc nức nở. Cậu không thể hiểu được từ trong rừng đã có người thù ghét cậu.
Người mẹ nắm tay đưa cậu trở lại khu rừng và bảo cậu hãy hét lên: “Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì cũng có người nói vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho cậu như sau: “Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì người đó gặt bão. Nếu con thù ghét người, thì người cũng sẽ thù ghét con. Nếu con yêu thương người, thì người cũng sẽ yêu thương con”.
Hận thù lúc nào cũng kéo theo hận thù, bạo động lúc nào cũng sinh ra bạo động. Chỉ có tình yêu mới làm phát sinh tình yêu. Bạo động và hận thù không thể là phương thế để cải tạo xã hội. Chỉ có tình yêu đích thực mới cải đổi được lòng người. Bạn hãy sống cao thượng. Bạn hãy lấy tình yêu để đáp trả lại hận thù. Tiếng vọng cao đẹp nhất của một nghĩa cử yêu thương lúc nào cũng là tiếng vọng của bình an tự trong đáy tâm hồn chúng ta.
Bài làm:
Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, truyện ngắn Tiếng vọng rừng sâu là một tác phẩm giản dị nhưng chứa đựng thông điệp nhân sinh sâu sắc. Trong truyện, hình ảnh người mẹ hiện lên như một người thầy tâm huyết, không chỉ đảm nhiệm vai trò người nuôi dưỡng mà còn là người truyền đạt bài học quý báu cho con. Ngay từ những tình huống đầu tiên, người mẹ đã để lại ấn tượng về một tâm hồn cao cả, yêu thương và đầy trí tuệ. Qua đó, tác giả khéo léo xây dựng hình tượng người mẹ với những hành động, lời nói nhẹ nhàng mà đầy sức mạnh, như một kim chỉ nam cho cách sống yêu thương và cao thượng.
Trong truyện, tình huống ban đầu khắc họa cảnh cậu bé ngỗ nghịch, vì bị mẹ khiển trách nên giận dữ chạy vào rừng, không thể chịu đựng được lời mắng mỏ. Khi cậu hét lên “Tôi ghét người”, tiếng vọng từ rừng lạ lùng đáp lại cùng lời, khiến cậu hoảng hốt và quay về với mẹ trong nước mắt. Chính lúc này, người mẹ xuất hiện với dáng vẻ điềm tĩnh, nắm tay cậu và dẫn dắt cậu quay lại khu rừng. Tình huống này đã làm nổi bật tính cách của người mẹ: sự bình tĩnh, quyền thế của tình mẫu tử và khả năng biến khủng hoảng thành bài học quý báu. Không vội vàng la mắng hay trừng phạt, người mẹ chọn cách dẫn dắt con hiểu rằng hành động của mình sẽ mang lại những hệ quả tương xứng, nhấn mạnh “định luật của cuộc sống”. Đây là minh chứng rõ ràng cho tấm lòng bao dung và trí tuệ của người mẹ.
Hành động của người mẹ thể hiện rõ tính cách nhân hậu và khôn ngoan. Sau khi cậu bé hoảng sợ vì tiếng vọng ghét người, thay vì trừng phạt, bà nhẹ nhàng nắm tay con, đưa con trở lại khu rừng và dặn dò: “Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó.” Qua lời nói ấy, người mẹ không chỉ dạy con về quy luật nhân quả mà còn khuyến khích con hãy sống với lòng yêu thương. Sự chuyển biến từ “Tôi ghét người” sang “Tôi yêu người” khi cậu bé dứt tiếng đã trở thành hình ảnh ẩn dụ sống động, nhấn mạnh rằng chỉ có tình yêu mới có thể đem lại sự an lành, hạnh phúc cho cuộc sống. Lời nói của người mẹ mang tính giáo dục cao, giản dị nhưng sâu sắc. Cô không dùng những lời trách móc gay gắt mà lại dùng sự dịu dàng để truyền đạt thông điệp: “Ai gieo gió thì người đó gặt bão. Nếu con thù ghét người, thì người cũng sẽ thù ghét con; nếu con yêu thương người, thì người cũng sẽ yêu thương con.” Điều này cho thấy người mẹ hiểu rõ bản chất của con người và cuộc sống, đồng thời mong muốn con mình – cũng như những người nghe truyện – có thể nhận ra giá trị của tình yêu thương trong việc xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Nhà văn đã vận dụng nghệ thuật đối thoại và tình huống một cách tinh tế để khắc họa hình ảnh người mẹ. Sự đối lập giữa tiếng hét “Tôi ghét người” và tiếng vọng “Tôi yêu người” không chỉ làm nổi bật định luật nhân quả mà còn làm nổi bật vai trò của người mẹ trong việc chuyển hóa tâm hồn con người. Qua đó, người mẹ được khắc họa không chỉ là một nhân vật trong gia đình mà còn là biểu tượng của sự nhân ái, của tình yêu thương có khả năng vượt lên trên mọi xung đột, hận thù. Hình ảnh người mẹ dạy dỗ con trong bối cảnh rừng sâu, nơi tiếng vọng vang lại như lời phản chiếu của tâm hồn con người, càng làm tăng sức biểu tượng cho bài học nhân sinh mà bà truyền đạt. Nhà văn đã thành công khi dùng những chi tiết giản dị nhưng đầy ý nghĩa để xây dựng hình tượng một người mẹ có tâm hồn cao thượng, không chỉ dạy con về đạo đức cá nhân mà còn nhấn mạnh bài học về cách ứng xử với xã hội. Qua đó, tác giả đã mở ra cho người đọc một góc nhìn nhân văn sâu sắc, trong đó tình yêu thương luôn được đặt lên hàng đầu.
Hình ảnh người mẹ trong Tiếng vọng rừng sâu để lại trong lòng người đọc một ấn tượng mạnh mẽ về một người phụ nữ với trái tim nhân hậu, trí tuệ sáng suốt và lòng kiên trì. Bà không chỉ là người mang đến sự che chở, mà còn là người truyền cảm hứng để mỗi cá nhân tự mình khám phá và sống theo những giá trị cao đẹp của nhân loại. Sự kết hợp giữa hành động và lời nói của người mẹ – dẫn dắt cậu bé từ sự giận dữ sang yêu thương – đã thể hiện một cách rõ ràng quy luật nhân quả trong cuộc sống, khẳng định rằng mỗi hành động, mỗi lời nói đều mang theo hậu quả của nó. Nhờ sự tinh tế trong nghệ thuật xây dựng nhân vật, người mẹ trở thành biểu tượng của tình mẫu tử và của sự sống cao thượng. Cô là hình ảnh của lòng nhân ái, của sức mạnh tinh thần có thể vượt qua mọi giông bão của cuộc đời. Chính thông qua hình ảnh ấy, bài học về “sống cao thượng, lấy tình yêu đáp trả lại hận thù” được gửi gắm một cách tự nhiên, khiến người đọc không chỉ cảm động mà còn phải suy ngẫm về cách ứng xử của chính mình trong cuộc sống.
Nhà văn trong truyện Tiếng vọng rừng sâu đã thể hiện tài năng nghệ thuật qua việc sử dụng ngôn từ giản dị mà sâu sắc, qua những hình ảnh ẩn dụ đầy ý nghĩa. Cách xây dựng nhân vật người mẹ, với hành động và lời nói thấm đẫm trí tuệ, đã giúp cho thông điệp nhân văn về tình yêu thương và sự tha thứ được truyền tải một cách tự nhiên, mượt mà. Qua đó, tác giả không chỉ dừng lại ở việc kể một câu chuyện đơn thuần mà còn mở ra một triết lý sống sâu sắc, gợi mở cho người đọc nhiều suy ngẫm về cuộc sống hiện đại đầy xô bồ.
Dưới ngòi bút sâu sắc và tinh tế, hình tượng người mẹ trong truyện ngắn Tiếng vọng rừng sâu đã hiện lên như một biểu tượng của tình yêu thương, trí tuệ và sự cao thượng. Người mẹ đã giáo dục con về quy luật nhân quả, truyền cảm hứng cho mỗi người chúng ta sống một cuộc đời chan chứa yêu thương, biết lấy tình yêu để đáp trả lại mọi hận thù. Hình ảnh ấy còn là lời nhắc nhở rằng, trong cuộc sống, chỉ có tình yêu đích thực mới có sức mạnh làm thay đổi cả thế giới. Như vậy, người mẹ trong truyện không chỉ là người nuôi dưỡng mà còn là người dẫn lối, giúp con người nhận ra giá trị của cuộc sống và sống theo cách cao thượng nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
7
510
3
quá hay