

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đoạn thơ trích trong bài “Mẹ” của Trần Đăng Khoa thể hiện những cảm xúc sâu sắc, chân thành của nhân vật trữ tình – người lính trong cuộc chiến tranh. Trước tiên, đó là nỗi xót xa khi nghĩ về sự hi sinh của bản thân: “Con sẽ ngã xuống/ Ngã xuống bình thường”, nhưng đằng sau sự hi sinh ấy là ước mong giản dị – người mẹ có thể sống yên bình dưới ánh nắng quê hương. Nỗi lòng của người con toát lên vẻ kiên cường, chấp nhận mất mát nhưng vẫn hướng về mẹ, thể hiện sự hiếu thảo và tình yêu thương vô hạn. Đặc biệt, đoạn thơ còn gửi gắm một niềm hy vọng sâu sắc – người mẹ hãy tiếp tục sống cuộc đời bình dị, yên tĩnh: “Xin mẹ cứ đọc Kiều… dưới bóng cây bàng làng hoàng hôn.” Qua đó, ta thấy nhân vật trữ tình không chỉ đối mặt với cái chết bằng lòng dũng cảm mà còn chứa chan lòng yêu quê hương, trân trọng những điều nhỏ bé, bình dị. Những cảm xúc ấy vừa cao cả, thiêng liêng, vừa rất đỗi con người, tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc cho tác phẩm.
Lí do có đáp án tại đi hỏi
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin