Phân tích đặc điểm nhân vật Tùng trong văn bản ''Chiếc Đèn Ông Sao'' của Trọng Bảo
Chiếc Đèn Ông Sao
Thằng Tùng ôm khư khư chồng báo trước ngực. Nó len lỏi đi dọc đường Hàng Mã rồi xuôi theo phố Lương Văn Can. Đèn điện sáng trưng. Một thế giới của tuổi thơ ở đây. Đủ các loại đồ chơi. Những chiếc đèn lồng, đèn ông sao treo kín lối đi, xếp đầy trong thùng giấy, tràn cả xuống lòng đường.
Dòng người, dòng xe đi mua sắm quà trung thu rất đông. Thằng Tùng thẫn thờ nhìn. Có cậu bé, cô bé cũng chỉ trạc tuổi nó ngồi trên những chiếc xe máy đắt tiền bắt bố mẹ đi hết cửa hàng này sang cửa hiệu nọ để chọn mua đồ chơi. Những thứ đồ chơi cao cấp giá hàng trăm, hàng triệu đồng mà chúng vẫn chê khiến bố mẹ chúng phải chạy xe lòng vòng mãi.
Nhìn những chiếc đèn ông sao bày la liệt bên đường, thằng Tùng chỉ ước ao có được một chiếc. Nó và em Bi sẽ chơi chung. Nhất định nó sẽ nhường cho cu Bi cầm lâu hơn...
Chợt nhớ tới chồng báo còn nặng trên tay, thằng Tùng vội cất tiếng rao. Giọng nó đã khản đặc:
- Ai... báo... đây...! Báo công an, báo pháp luật, báo an ninh thủ đô... một vụ... giết... người... hai vụ... cướp... hiếp... đây...
Không ai gọi mua báo. Thằng Tùng thấy lo lắng. Báo không bán hết phải trả lại đại lý thì sẽ bị khấu trừ vào số tiền những tờ đã bán được, lời lãi chả còn là bao. "Nhưng thôi... - Nó nghĩ - ... cũng vẫn đủ tiền ăn một ngày của hai anh em nó". Mẹ nó đang ốm mệt không gánh hàng rong vào phố được, chỉ loanh quanh ở cái chợ ngoài bãi sông quét dọn, rửa bát thuê. Chắc giờ này trong gian nhà nhỏ ở chân đê mẹ và cu Bi đang mong nó về. Nó lại định cất tiếng rao thì có người gọi:
- Ê... báo! Còn "Mua và bán" không?
Một bà chủ cửa hiệu bên đường vẫy nó. Thằng Tùng mừng quýnh:
- Dạ! Còn... còn ạ!
Thằng Tùng rút tờ "Mua và bán" đưa cho bà chủ cửa hiệu. Nhận tiền xong nó vừa định bước đi thì bà ta lại bảo:
- Khênh giúp cái thùng đèn ông sao kia vào trong nhà! Hết khách rồi...
- Vâng ạ!
Thằng Tùng đáp và đặt tập báo xuống bậc cửa. Vừa bám vào cái thùng các-tông định cùng bà chủ hiệu đẩy lên nhà thì nó vội kêu lên:
- Khoan đã bà ơi! Có một chiếc đèn ông sao bị rơi ra ngoài, kéo thùng qua thì hỏng mất.
- Rơi đâu mà rơi! Cái thằng oắt con lúc nãy bố mẹ mua cho rồi lại chê đập bẹp vứt đi đấy...
- Bà cho cháu nhé!
- Mày lấy thì lấy đi! Nó bị bẹp mất một cánh rồi!
Thằng Tùng sung sướng chộp lấy chiếc đèn ông sao đang nằm lăn lóc dưới đất. Nó cẩn thận đặt chiếc đèn lên trên chồng báo rồi giúp bà chủ hiệu đưa thùng hàng vào nhà.
Cầm chiếc đèn ông sao bị bẹp một cánh trên tay thằng Tùng cứ ngắm nghía mãi. Nó tính sẽ lấy một chiếc que lùa vào bên trong chiếc đèn nắn cho cái cánh bị bẹp phồng lên như cũ. Thế là tết trung thu này hai anh em nó sẽ có một cái đèn ông sao rồi. Thằng Tùng thấy lòng mình lâng lâng. Cu Bi giờ này chắc cũng đã ngủ. Thằng Tùng chợt nảy ra một ý nghĩ. Nó sẽ giấu thật kỹ chiếc đèn ông sao, chờ đến đúng đêm trung thu mới lấy ra, chắc chắn cu Bi sẽ bị bất ngờ và thích thú lắm.
Thằng Tùng về đến nhà thì trăng đã lên cao. Ánh trăng mùa thu lấp loá trên sóng nước sông Hồng...
(Theo truyện ngắn Trọng Bảo)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Ở chốn văn đàn, nhân vật luôn là trung tâm để nhà văn gửi gắm tư tưởng, tình cảm và quan niệm sống. Một nhân vật được xây dựng thành công không chỉ làm nên giá trị của tác phẩm mà còn lay động tâm hồn người đọc, giúp họ nhận ra những khía cạnh đẹp đẽ, sâu sắc trong cuộc sống. Trong truyện ngắn "Chiếc đèn ông sao" của Trọng Bảo, nhân vật Tùng hiện lên như một biểu tượng đẹp đẽ của tuổi thơ trong nghèo khó: giàu nghị lực, giàu tình yêu thương và luôn giữ vững lòng tự trọng. Qua nhân vật này, tác giả không chỉ khắc họa nỗi vất vả, gian truân của một cậu bé mưu sinh giữa cuộc đời, mà còn tôn vinh ánh sáng của tình người, của sự hi sinh và những ước mơ giản dị nhưng đầy cao đẹp. Hành trình của Tùng cùng chiếc đèn ông sao không chỉ là câu chuyện riêng của một đứa trẻ nghèo mà còn là lời nhắc nhở về giá trị bền vững của tình cảm gia đình và lòng nhân ái trong xã hội.
Trước hết, Tùng là một cậu bé nghèo nhưng kiên cường và giàu nghị lực. Dù tuổi đời còn nhỏ, Tùng đã sớm phải gánh vác trách nhiệm nặng nề trong gia đình. Hình ảnh cậu ôm chồng báo, len lỏi giữa những con phố đông đúc, miệt mài rao bán trong đêm trung thu, khiến người đọc không khỏi xót xa. Đôi chân nhỏ bé của cậu bươn chải trên con đường mưu sinh để kiếm từng đồng tiền ít ỏi nuôi sống hai anh em và đỡ đần người mẹ đang ốm yếu. Sự trưởng thành vượt bậc của Tùng trong hoàn cảnh khốn khó là minh chứng rõ nét cho sức mạnh của lòng kiên trì và ý chí vươn lên. Cậu không hề than vãn hay oán trách số phận, mà âm thầm gánh vác trách nhiệm như một người trưởng thành thực thụ.
Không chỉ vậy, Tùng còn là người anh trai giàu tình yêu thương và lòng hy sinh. Giữa thế giới tràn ngập những ánh đèn lung linh và đồ chơi đẹp mắt, Tùng không ghen tị với những đứa trẻ được cha mẹ mua cho những món đồ đắt tiền. Thay vào đó, cậu ước ao có một chiếc đèn ông sao để em Bi được vui chơi trong ngày Tết Trung thu. Điều đáng quý là, trong suy nghĩ của cậu, niềm vui ấy không phải chỉ dành riêng cho bản thân, mà luôn gắn liền với em trai. Cậu thậm chí đã nghĩ đến việc nhường Bi cầm đèn lâu hơn, như một cách thể hiện tình yêu thương và sự nhẫn nhịn của người anh dành cho em. Tình cảm của Tùng không chỉ chân thành, sâu sắc, mà còn vượt lên cả sự nghèo khó để tỏa sáng như ánh trăng mùa thu trong câu chuyện.
Tùng cũng là một cậu bé có lòng tự trọng và lương thiện. Khi được bà chủ hiệu nhờ giúp đưa thùng hàng vào nhà, cậu không ngần ngại mà nhiệt tình nhận lời. Hành động cẩn thận nhặt chiếc đèn ông sao bị rơi cho thấy sự chu đáo, tỉ mỉ và chân thành của Tùng. Chiếc đèn bị hỏng, vốn bị người khác coi là vô giá trị, lại trở thành một món quà quý giá đối với cậu. Điều này không chỉ thể hiện khát vọng nhỏ bé nhưng vô cùng ý nghĩa của Tùng, mà còn khắc họa rõ nét sự trân trọng những giá trị giản dị trong cuộc sống của một cậu bé nghèo.
Đặc biệt, niềm vui giản đơn khi sở hữu chiếc đèn ông sao bị bẹp một cánh đã nói lên tâm hồn trong sáng và lạc quan của Tùng. Cậu không cảm thấy tự ti hay buồn tủi vì sự thiếu thốn, mà biết cách tìm niềm hạnh phúc trong những điều nhỏ nhặt nhất. Đối với Tùng, chiếc đèn ấy không chỉ là món đồ chơi, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và niềm hy vọng. Hình ảnh cậu cầm chiếc đèn về nhà trong ánh trăng mùa thu gợi lên một cảm giác ấm áp, đồng thời khiến người đọc cảm phục trước tinh thần lạc quan của một cậu bé dù sống trong nghịch cảnh.
Qua nhân vật Tùng, tác giả Trọng Bảo đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh một đứa trẻ nghèo nhưng giàu lòng nhân ái, ý chí và tình yêu thương. Câu chuyện như một lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình cảm gia đình, lòng biết ơn và sự trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Tùng không chỉ là nhân vật hư cấu mà còn là đại diện cho bao đứa trẻ bất hạnh ngoài đời thực, những người tuy nghèo khó nhưng vẫn giữ được tâm hồn trong sáng và tinh thần bất khuất. Truyện ngắn khép lại, nhưng dư âm về nhân vật Tùng sẽ còn mãi, nhắc nhở chúng ta hãy biết yêu thương, chia sẻ và trân quý những gì mình đang có.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin