

Viết bài văn Phân tích nvật ‘’tôi’’
Lm nhanh giúp e, đang gấp ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong tác phẩm "Khắc tên lên gốc tre" của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, nhân vật “tôi” được xây dựng với hình ảnh một người trẻ tuổi, mang trong mình tình yêu quê hương, sự hồn nhiên và ý thức sâu sắc về giá trị của kỷ niệm. Hành trình của nhân vật không chỉ là chuyến đi về quá khứ mà còn là sự tìm kiếm và giữ gìn những giá trị bền vững trong tâm hồn mỗi con người.Nhân vật “tôi” xuất hiện với những nét đặc trưng của tuổi trẻ: tò mò, ngây thơ và tràn đầy năng lượng. Khi đứng trước cây tre cổ thụ và ý tưởng khắc tên mình lên đó, “tôi” không chỉ thể hiện mong muốn lưu lại dấu ấn cá nhân mà còn khơi gợi tinh thần lãng mạn, khát vọng chinh phục thời gian. Hành động khắc tên không đơn thuần là sự nghịch ngợm trẻ thơ mà còn thể hiện nhu cầu khẳng định sự tồn tại của mình trong một không gian gắn bó, gần gũi.Qua cách miêu tả hành động, suy nghĩ của “tôi,” tác giả đã khéo léo phác họa tâm hồn trong sáng và sự vô tư của một người trẻ sống giữa thiên nhiên, nơi tuổi thơ thấm đẫm tình cảm gia đình và quê hương.Cây tre trong câu chuyện không chỉ là biểu tượng của làng quê Việt Nam mà còn là chứng nhân của thời gian. Nhân vật “tôi” khi khắc tên mình lên cây tre đã vô tình biến nó thành một nhịp cầu nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Hành động này mang ý nghĩa sâu sắc: nó cho thấy sự trân trọng của “tôi” với những giá trị thiêng liêng của quê hương, đồng thời bày tỏ khát vọng được gắn bó và lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ.Dưới ngòi bút của Nguyễn Quang Sáng, những cảm xúc của nhân vật “tôi” được diễn tả chân thực và tự nhiên. Từ sự hồi hộp khi khắc tên, niềm vui khi hoàn thành đến sự ngẫm nghĩ về ý nghĩa của hành động mình làm, tất cả đều thể hiện rõ sự gắn bó mật thiết của “tôi” với làng quê, gia đình và những giá trị tinh thần giản dị mà thiêng liêng.Khi lớn lên, quay lại nhìn gốc tre với cái tên khắc sâu ngày nào, “tôi” cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của thời gian. Nhưng điều đáng quý là qua năm tháng, dấu ấn mà “tôi” để lại không chỉ là tên trên cây tre mà còn là tình yêu và sự trân trọng đối với nơi chốn từng nuôi dưỡng mình.Hành động khắc tên ấy không chỉ là trò nghịch ngợm mà còn là lời nhắc nhở về sự trường tồn của ký ức. Cây tre, với những vết khắc dần mờ nhạt, như một minh chứng cho sự tiếp nối giữa các thế hệ, khẳng định rằng dù thời gian có trôi qua, những giá trị tinh thần vẫn còn mãi.Nguyễn Quang Sáng đã thành công trong việc xây dựng nhân vật “tôi” bằng những chi tiết miêu tả tâm lý tinh tế và ngôn ngữ giản dị, mộc mạc. Nhân vật vừa là hình ảnh đại diện cho tuổi thơ trong sáng, vừa là biểu tượng của con người Việt Nam gắn bó sâu sắc với quê hương. Qua hành trình từ thơ ấu đến trưởng thành của “tôi,” tác giả đã khắc họa rõ nét sự chuyển biến trong nhận thức, từ hồn nhiên vô tư đến sâu sắc và trầm lắng trước thời gian.Nhân vật “tôi” trong "Khắc tên lên gốc tre" không chỉ là nhân vật kể chuyện mà còn là cầu nối giúp người đọc cảm nhận được giá trị của ký ức và tình yêu quê hương. Qua nhân vật này, Nguyễn Quang Sáng đã truyền tải thông điệp sâu sắc: mỗi người cần trân trọng và gìn giữ những gì thuộc về cội nguồn, bởi đó chính là sợi dây gắn kết chúng ta với quá khứ và định hình tương lai. Tác phẩm khơi gợi trong lòng người đọc sự đồng cảm và tình yêu mãnh liệt với những điều bình dị nhưng thiêng liêng trong cuộc sống.
B xem ý nào ch ok có thể lọc ra r thêm ý khác vào nhé!
vte5s+ctlhn ạ!!xia xìaaa
#ʜɪʟɴ
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Mỗi con người trong suốt hành trình cuộc đời đều mang trong mình những ký ức tuổi thơ gắn liền với những hình ảnh thân thuộc, như cây cối, con vật hay những vật dụng trong gia đình. Những ký ức ấy không chỉ là những hình ảnh mà còn là cảm xúc, là những bài học cuộc sống sâu sắc. Trong tác phẩm "Khắc tên lên gốc tre", nhà văn Duy Khán đã khắc họa một cách sinh động hình ảnh cây tre - biểu tượng của làng quê, của tuổi thơ gắn bó và yêu thương. Qua nhân vật "tôi", tác giả không chỉ thể hiện sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên mà còn gửi gắm những suy tư về cuộc sống, về sự vô thường của thời gian, về sự thay đổi không thể tránh khỏi.
Duy Khán là một nhà văn, nhà thơ, và phóng viên người Việt Nam, được biết đến với những tác phẩm giàu cảm xúc và tính triết lý. Ông là một trong những cây bút tiêu biểu của văn học miền Bắc. Những tác phẩm của Duy Khán thường gắn liền với hình ảnh tuổi thơ, những ký ức sâu sắc về làng quê và sự gắn bó với thiên nhiên. "Khắc tên lên gốc tre" là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông, phản ánh cảm xúc của nhân vật "tôi" với cây tre biểu tượng của tuổi thơ, đồng thời cũng là sự phản ánh những suy nghĩ về cuộc sống, về sự vô thường của thời gian và sự thay đổi không ngừng.
Ngay từ đầu câu chuyện, cây tre được mô tả với sự yêu thương và trân trọng. Cái cây tre ấy bắt đầu từ khi còn là măng non, "tôi" đã để ý và dõi theo từng bước trưởng thành của nó. Cây tre lớn lên, vươn cao và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của "tôi". Cây tre có thể vươn mình vững chãi, vắt vẻo như một người bạn thân thiết. Khi cây tre ngã xuống và gãy, "tôi" cảm thấy đau đớn và mất mát. Tình cảm của "tôi" đối với cây tre không chỉ là sự gắn bó với một vật thể tự nhiên mà là sự yêu thương, là sự gắn bó về tinh thần, nơi mà "tôi" đã từng ngồi, tựa lưng vào để nghỉ ngơi. Tình cảm ấy trở nên sâu sắc hơn khi "tôi" khắc tên mình lên gốc tre. Đây là một hành động rất ngây thơ và trong sáng của trẻ thơ, thể hiện mong muốn mãi mãi gắn bó với cây tre, cũng như với những kỷ niệm tuổi thơ mà cây tre đại diện. Hành động khắc tên như một lời hứa hẹn, một dấu ấn muốn lưu giữ mãi mãi, nhưng đồng thời cũng thể hiện sự ngây thơ của một đứa trẻ chưa hiểu hết về cuộc đời. Nhân vật "tôi" thầm thì với cây tre: "Trời đất này không biết về sau tao có như đời mày không?". Đây là câu hỏi đầy sự suy tư của "tôi", nó không chỉ là sự tiếc nuối khi cây tre bị chặt mà còn là sự nhận thức sâu sắc về sự mong manh, dễ vỡ của cuộc sống.
Tuy nhiên, khi chứng kiến cây tre bị chặt đi, bị bán ra chợ, "tôi" cảm nhận được sự tàn phá không thể tránh khỏi. Cái gốc tre mà "tôi" từng khắc tên giờ đây không còn tồn tại, nó bị cắt đứt và đem bán. Đó là một cú sốc đối với nhân vật "tôi", vì cái tên mà "tôi" đã khắc vào gốc tre giờ đây không còn giá trị, không thể tồn tại mãi mãi. Hành động khắc tên vào gốc tre, một phần cũng là sự bộc lộ niềm tin của "tôi" vào sự bền vững của những gì mình yêu quý, nhưng khi đối mặt với thực tế tàn nhẫn, "tôi" bắt đầu nhận ra rằng không gì là vĩnh viễn. Chính việc cây tre bị chặt, gốc tre bị cắt đứt khiến "tôi" hiểu rằng mọi thứ trên đời đều có thể bị thay đổi, phá hủy. Nhân vật "tôi" dần trưởng thành qua những sự kiện này. Sau khi chứng kiến sự tàn phá của cây tre và nhận ra rằng không có gì có thể tồn tại mãi mãi, "tôi" đã không còn muốn khắc tên vào bất cứ đâu nữa. Điều này thể hiện sự trưởng thành của nhân vật "tôi", từ một đứa trẻ ngây thơ, "tôi" đã nhận thức sâu sắc về sự vô thường của cuộc sống. Từ đó, "tôi" hiểu rằng dù là những dấu ấn như tên tuổi hay những kỷ niệm gắn bó, tất cả rồi cũng sẽ qua đi. Dù có khắc tên vào bất cứ nơi đâu, rồi một ngày nào đó, những gì mình khắc sẽ bị tẩy xóa, bị thay đổi, giống như những cột đình, những tường nhà hay đá núi mà con người đã khắc tên mình.
Qua nhân vật "tôi", tác giả Duy Khán đã khắc họa một cách sinh động và cảm động những cảm xúc, suy tư của một đứa trẻ trước những biến cố trong cuộc sống. Câu chuyện không chỉ là một bài học về sự vô thường của cuộc sống mà còn là một lời nhắc nhở về việc trân trọng những gì mình đang có, vì tất cả đều có thể thay đổi bất ngờ. Nhân vật "tôi" qua câu chuyện này không chỉ nhận thức về sự vô thường của vạn vật mà còn nhận ra rằng những giá trị đích thực trong cuộc sống không phải là những gì có thể khắc lên cây, khắc lên đá, mà là những giá trị vô hình, như tình yêu, lòng kiên nhẫn và sự chân thành.
Từ những dòng cảm xúc chân thành trong "Khắc tên lên gốc tre", Duy Khán đã khắc họa một cách tinh tế những suy tư về sự trôi qua của thời gian và những giá trị tinh thần bền vững trong cuộc sống. Câu chuyện về nhân vật "tôi" và cây tre không chỉ là hình ảnh của một tuổi thơ gắn bó với thiên nhiên, mà còn là lời nhắc nhở về sự vô thường của mọi vật, để rồi từ đó chúng ta biết trân trọng và sống có ý nghĩa hơn. Qua đó, tác phẩm mở ra cho chúng ta những suy nghĩ sâu sắc về giá trị của tình cảm, về những dấu ấn mà mỗi người để lại trong cuộc đời này.
Bảng tin
13
162
0
Lm bài văn cậu oii, chứ k phx thế nàyy:-)
13
508
10
thì đấy là ý chính rui maa c chia luận điểm ra nx là oki á
13
508
10
cậu xem lại giúp mình với ạ