Viết bài văn nghị luận (khoảng 500 chữ) phân tích nét đặc sắc về chủ đề và một số nét đặc sắc về nghệ thuật của bài thơ "Củi lửa" của Dương Kiều Minh
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Bài thơ “Củi lửa” của Dương Kiều Minh là một khúc trầm da diết về tình mẫu tử, về nỗi hoài niệm quê hương và những kí ức tuổi thơ thấm đẫm tình cảm gia đình. Với hình tượng “củi lửa” xuyên suốt, bài thơ không chỉ gợi nhắc những hình ảnh thân thuộc trong đời sống thôn quê mà còn gợi lên một chiều sâu cảm xúc - nơi ký ức và hiện tại đan xen, nơi tình yêu thương và nỗi mất mát hòa quyện.
Nét đặc sắc trước hết của bài thơ là chủ đề: tình mẫu tử gắn liền với nỗi nhớ quê và những kí ức tuổi thơ. Mở đầu bài thơ là hình ảnh người mẹ hiện lên đầy xót xa: “Đời con dần thưa màu khói / Mẹ già nua như những buổi chiều”. Câu thơ gợi cảm giác trôi chảy của thời gian như những làn khói nhạt dần, cũng là khi người mẹ ngày một già yếu. Từ đó, tình cảm của người con dành cho mẹ càng trở nên sâu đậm, da diết. Hình ảnh người mẹ trong bài không chỉ là cá nhân cụ thể mà còn đại diện cho bóng dáng tảo tần, lặng lẽ của người phụ nữ Việt Nam.
Chủ đề ấy được thể hiện qua hình tượng “bếp lửa” - một hình ảnh quen thuộc trong văn học về mẹ. Nhưng trong bài thơ này, “bếp lửa” không chỉ mang nghĩa vật chất mà còn là biểu tượng của ký ức, của tình thân, là điểm neo giữ tâm hồn người con giữa cuộc sống bộn bề. Những kỉ niệm như “ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa”, “bậc thềm dàn dụa trăng”, “hoàng hôn loang lổ gò đồi”… đều là lát cắt đầy xúc động về một tuổi thơ đã xa được gợi lại một cách tinh tế, nhẹ nhàng mà ám ảnh.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng hình ảnh giàu tính biểu cảm và gợi tả tạo nên một không gian ký ức vừa cụ thể vừa mơ hồ. Hình ảnh “mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ” hay “lăng lắc tuổi xuân, lăng lắc niềm thôn dã” là những cách diễn đạt độc đáo, vừa gần gũi lại vừa mang sắc thái trừu tượng, khơi gợi cảm xúc sâu xa trong lòng người đọc. Bên cạnh đó, thể thơ tự do với cấu trúc không gò bó đã giúp dòng cảm xúc của tác giả được tuôn chảy tự nhiên, phù hợp với tính chất hồi tưởng và tâm tình của bài thơ.
Câu kết “Về đây củi lửa ngày xưa” vang lên như một tiếng gọi từ sâu thẳm ký ức vừa là một lời khẳng định tình cảm không đổi, vừa là nỗi tiếc nuối về những điều đã mất.
Bằng chủ đề quen thuộc nhưng được thể hiện qua hình ảnh thơ tinh tế, ngôn ngữ gợi cảm và cảm xúc chân thành, “Củi lửa” không chỉ là bài thơ về mẹ mà còn là tiếng lòng của những người đi xa, luôn hướng về cội nguồn, về mái nhà xưa - nơi có bếp lửa, có mẹ, và có cả tuổi thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
LÊN MẠNG MÀ CHÉP
Dàn ý Phân Tích bài Thơ Củi lửa
1, Mở bài
- Giới thiệu bài thơ, tác giả, và hoàn cảnh sáng tác.
- Đánh giá chung về giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
2, Thân bài
- Cảm xúc của bài thơ được khơi nguồn từ quá khứ, những ngày xa dần với những kỷ niệm, những ký ức ngày xưa ùa về.
- Niềm mong mỏi và mơ ước về quá khứ, với những kỷ niệm đẹp, thông qua phép liệt kê ao xưa, mảnh vườn, bậc thềm, mùi lá bạch đàn…
- Trở về thời điểm thực tại với mùi khói bếp nồng nàn trong bếp vắng, tất cả chỉ còn là quãng đời trong mơ ước.
3, Kết bài
- Đánh giá lại bài thơ.
- Liên hệ, mở rộng, đánh giá tài năng của tác giả.
Phân Tích bài Thơ Củi lửa
Dương Kiều Minh (1960 - 2012) là một tác giả tiêu biểu của thơ ca Việt Nam đương đại. Bài thơ “Củi lửa” được in trong tập thơ cùng tên của anh. Đây là một bài thơ xúc động đã thể hiện những tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ dành cho những quãng thời gian trong quá khứ.
Cảm xúc của bài thơ khơi nguồn từ cái nhìn quá khứ. Đó là những năm tháng đã đưa con người đi xa khỏi căn nhà, gian bếp của mẹ. Mùi của khói bếp, mùi của tuổi xuân, nỗi niềm thôn dã xa lắc, xa lơ được dồn nén trong tiếng thở dài của nhà thơ.
Đời con thưa dần mùi khói
Mẹ già nua như những buổi chiều
lăng lắc tuổi xuân, lăng lắc niềm thôn dã
bếp lửa ngày đông…
Đời con nay xa dần mùi khói vì nhiều lý do vì công việc, vì cuộc sống hiện đại nên những căn bếp rơm rạ mái lá ngày xưa chẳng còn. Điệp từ lăng lắc được lặp lại hai lần trong một câu thơ gợi nhớ về một kỷ niệm đã xa dần trong quá khứ. Lăng lắc tuổi thơ và lăng lắc niềm thôn dã, tất cả chỉ còn là những ký ức đẹp của một thời thơ dại. Nhớ nhiều thứ lắm nhưng nhớ nhất là “bếp lửa ngày đông…”vì trong bếp lửa ấm áp ấy có mẹ, có bà, có anh chị, có những người thân yêu bên gia đình mình.
Với những người sinh ra ở nông thôn thì bếp lửa ngày đông là một hình ảnh có giá trị rất lớn. Bếp lửa chính là nơi sum họp, đoàn tụ của cả gia đình, là nơi gói ghém tất cả những ký ức êm đẹp của tuổi thơ. Vì thế nỗi nhớ của nhà thơ luôn gắn liền với bếp lửa ngày đông.
Như một thước phim quay ngược, giấc mơ được quay trở về bên mẹ “Mơ được về bên mẹ”, đó là khát khao được quay trở lại với tuổi thơ, được ở bên mẹ hiền, gắn bó với những kỷ niệm bên mẹ yêu dấu. Những hình ảnh vốn không quá đặc biệt, vẫn mảnh vườn cũ, vẫn mảnh ao xưa, bậc thềm trải đầy ánh trăng, mùi lá bạch đàn, mái rạ thân thương, tất cả rất đỗi bình dị mà sao nay sao mà da diết đến thế
Mơ được về bên mẹ
ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa
bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối.
Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi
mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ
con về yêu mái rạ cuộc đời.
Xen giữa những hình ảnh bình dị, thân quen là một hình ảnh rất đỗi trữ tình, nên thơ đó là hình ảnh bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối. Câu thơ mở ra một khung cảnh bình dị, êm đẹp giữa một bầu trời đêm tràn ngập ánh trăng, tất cả đều đẹp một cách nên thơ trữ tình. Những hình ảnh ao xưa, mảnh vườn nhỏ, mái rạ, mùi lá bạch đàn… tất cả đều gợi về một miền ký ức tuổi thơ. Ký ức đẹp trong cuộc đời mỗi con người và là tình cảm, nỗi nhớ của nhà thơ gửi gắm. Những hình ảnh bình dị ấy gợi cả tình cảm thân thương về một thời quá khứ ở mỗi người.
Cái nhìn bỗng trượt về hiện tại. Khổ thơ cuối hân hoan mà đáng thương quá đỗi. Xa xôi, thưa vắng rồi những hình dung một thuở, thế nên, trong màu khói bếp một sớm nào kia, tất cả bỗng quay về. Củi lửa nhen lên một quãng đời chỉ còn trong mơ ước.
Một sớm vắng của ngày xưa tất cả cùng ùa về trong màu khói bếp với củi lửa của ngày xưa. Câu thơ cắt thành từng dòng nhỏ, giống như mảnh ký ức được lắp ghép từ ngày xưa, mập mờ, chập chờn trong quá khứ, với biết bao yêu thương. Khép lại bài thơ là hình ảnh của ngày xưa… với biết bao ký ức đẹp ngọt ngào nhưng cũng rất xa vời.
Bài thơ là những mảng ký ức được lắp ghép với biết bao tình cảm thân thương, trìu mến, với lòng biết ơn về quá khứ ngọt ngào, yêu thương, nhà thơ đã nói thay với người đọc biết bao nhiêu kỷ niệm gắn bó với tuổi thơ. Cảm ơn nhà thơ với những vần thơ ngọt ngào và ý nghĩa đã mang đến cho người đọc những kỉ niệm thơ tuyệt đẹp THE END
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin