

Viết bài văn kể về người bạn thân của em
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng phải có những người bạn thân của riêng mình. Em cũng có người bạn thân, đó là bạn Ngọc.
Năm lớp `4`,vì bố em đi công tác ở nơi khác, mẹ con em cũng phải đi theo, thế là em ohair chuyển trường. Ngôi trường mới đối với em thật xa lạ: thầy cô, lớp mới, bạn bè mới...Bạn nào cũng nhìn em`-` học sinh mới với ánh mắt ngạc nhiên và tò mò học sinh mới. Em được cô xếp ngồi ở bàn `2` tổ một , ngồi cùng bạn Ngọc`-` bạn thân của em.
Vóc người bạn mảnh khảnh, duyên dáng đi kèm cới khuôn mặt tròn phúc hậu. Đôi mắt bạn tròn xoe, lòng lanh như tên của bạn ấy. Điểm nổi bật và cân đối trên mặt bạn ấy là cái mũi`-` một cái mũi nhỏ nhắn. Miệng bạn nhỏ nhắn, xinh xắn. Khi bạn cười, hai hàm răng trắng lộ ra rực rỡ, tươi tắn và tràn đầy sức sống.
Ngọc cũng khá hoà đồng với các bạn, trường lớp. Bạn ấy cũng hiền lành, nhiệt tình với các bạn. Thành tích hoch tập của bạn ấy lúc nào cũng xếp đầu lớp. Khi em hỏi sau này cậu muốn làm gì, bạn ấy bảo muốn làm cô giáo để truyền đạt lại tri thức cho học sinh.
Em thầm mong ước mơ đó của Ngọc sẽ trở thành hiện thực. Em sẽ luôn trân trọng những giây phút, khoảnh khắc được ở bên người bạn thân của em
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Trong cuộc đời mỗi con người ngoài tình cảm gia đình chắc hẳn cũng rất đẹp khi có một tình bạn thật sự. Và tôi cũng có một tình bạn rất đẹp với Hoa – người bạn thân của tôi – người mà tôi rất mực quý mến.
Có sẽ chẳng bao giờ tôi quên được Hoa cùng với biết bao kỉ niệm đẹp. Tôi vốn là một đứa trầm tính nhất lớp, gia đình tôi lại chẳng khá giả gì khi bố mẹ đều làm nghề nông. Tôi luôn sống và giữ khoảng cách với bạn bè. Nhưng bỗng tôi nhận ra rằng có một người bạn luôn nói chuyện và chia sẻ, kể chuyện, cười nói cùng tôi bất cứ ngày nào.
Tôi thấy mến Hoa rất nhiều. Ánh mắt tròn, đen láy, long lanh luôn nhìn tôi với cái nhìn đầy trìu mến, thân thương. Cả nụ cười của Hoa nữa, nụ cười rạng rỡ như xóa tan khoảng cách lạnh lùng giữa tôi và Hoa. Tôi bỗng trở nên gần gũi và thân với Hoa tự lúc nào chẳng biết.
Hoa thân với tôi lắm. Ở trên lớp, dường như lúc nào chúng tôi cũng bên nhau như hình với bóng. Hoa học giỏi hơn tôi rất nhiều. Hoa luôn giảng bài cho tôi mỗi khi tôi khó hiểu. Giờ nhớ lại, tôi lại vui và nghĩ rằng Hoa chính là “cô giáo nhỏ” của tôi. Người cô giáo ấy luôn gần gũi với tôi, luôn sẵn sàng chia sẻ, động viên, ở bên tôi mỗi lúc tôi cần.
Tôi nhớ dáng người nhỏ nhắn của Hoa cùng tôi đi dạo trên con đường làng vào mỗi chiều thu se lạnh. Lúc ấy, thấy lòng mình trải rộng, thấy bỗng gần gũi và yêu thương hơn qua những lời tâm tình của Hoa. Tôi bỗng thấy mình khác hơn: thân với Hoa và thân với nhiều bạn trong lớp.
Còn nhớ ngày hè năm đó, tôi rủ Hoa ra sông tập bơi. Vì là mới bắt đầu học, tôi không có nhiều kĩ năng. Hôm ý, chẳng may tôi lại bị chuột rút. Tôi vùng vẫy dưới lòng sông. Cũng may có Hoa kịp thời đưa tôi lên bờ, nếu không tôi chẳng biết mình đã như thế nào.
Hoa và tôi luôn chia sẻ vớ nhau, nên tôi rất thích Hoa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin