

Quê của mẹ...
Tôi cùng mẹ trở về thăm quê ngoại
Nơi tuổi thơ mẹ lặn lội cơ hàn
Nơi ngoại tôi cứ mỗi vụ đông tàn
Tay cước đỏ nơi đồng sâu cấy lúa
Ở nói đó, những ngày mẹ còn nhỏ
Đuổi bắt ve, nắng cháy những trưa hè
Bị ngoại mắng, đòn roi mẹ chẳng sợ
Vẫn đầu trần, chân sáo chạy khắp thôn
Mẹ lớn lên... rồi bôn ba xuôi ngược
Xa quê nghèo cũng rất ít về thăm
Ngưng trong tim kí ức những tháng năm
Quê hương đó in – sâu trong tiềm thức
(Theo Nguyễn Khánh Châu)
Hãy viết một đoạn văn khoảng 200, chữ trình bày cảm xúc của em về bài thơ trên.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài thơ Quê của mẹ của tác giả Nguyễn Khánh Châu gợi cho tôi nhiều cảm xúc sâu lắng về tình yêu quê hương và sự hy sinh vất vả của mẹ. Đọc bài thơ, tôi cảm nhận được những hình ảnh sống động của một thời gian khó mà mẹ đã trải qua. Câu thơ "Nơi tuổi thơ mẹ lặn lội cơ hàn" khắc họa sự vất vả, gian truân của mẹ khi còn nhỏ, gắn bó với mảnh đất nghèo khó. Mẹ là hình mẫu của một người con gái đầy nghị lực, dù bị mắng, bị đánh nhưng vẫn chạy nhảy, đùa vui trong làng quê, chứng tỏ sự mạnh mẽ và tinh thần lạc quan. Đoạn thơ "Mẹ lớn lên... rồi bôn ba xuôi ngược" cho thấy mẹ đã rời xa quê hương, tìm kiếm cuộc sống mới nhưng vẫn giữ trong lòng những ký ức không thể phai mờ về làng quê xưa. Bài thơ làm tôi thêm trân trọng và yêu quý mẹ hơn, hiểu rằng mọi thành công, sự chăm sóc mà mẹ dành cho tôi hôm nay đều xuất phát từ những ngày tháng gian khó mà mẹ đã trải qua. Quê hương của mẹ chính là nguồn cội, là nơi mẹ đã hình thành và lớn lên, là nơi luôn in sâu trong trái tim mẹ dù cuộc sống có thay đổi thế nào.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin