

Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ
Sâu rộng quá những giờ vui trước
Nhịp cười say trên nước chưa trôi
Trưa hè thưng thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn
Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp?
Trang sách đầu chép hết giây mơ
Ngả mình trên bóng nhung tơ
Tôi nguyền: sau lớn làm thơ suốt đời
Cỏ mấy bận xanh rồi lại tạ
Gió lùa thu trong lá bao lần
Bạn trường những bóng phù vân
Xót thương mái tóc nay dần hết xanh
Hồn xưa dậy: chim cành động nắng
Lá reo trên hồ lặng nước trong
Trưa im im đến não nùng
Tôi ngờ trống học trong lòng trưa vang….
Câu 1 : ở khổ thơ thứ nhất , " hồn tôi đấy " đc khơi gợi qua những hình ảnh nào ?
Câu 2 : Nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình qua văn bản ?
Câu 3 : Phân tích tác dụng của câu hỏi tu từ đc tác giả sử dụng trong khổ thơ thứ 3
Câu 4 : Em hiểu thế nào về 2 câu thơ sau :
Bạn trường những bóng phù vân
Xót thương mái tóc nay dần hết xanh
ét ô ét
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1: Ở khổ thơ thứ nhất, "hồn tôi đấy" được khơi gợi qua những hình ảnh mang đậm tính hoài niệm và gắn bó với ký ức tuổi thơ: căn trường nhỏ với nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non, mùi thơm thoảng qua, và âm thanh của bước chân chạm đến "hồn ngây thơ". Những hình ảnh này không chỉ cụ thể, gần gũi mà còn gợi lên cảm giác êm đềm, trong sáng của một thời vô tư lự, nơi tâm hồn nhân vật trữ tình vẫn còn nguyên vẹn nét hồn nhiên.
Câu 2: Vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình trong bài thơ được thể hiện qua sự nhạy cảm, giàu tình cảm và chiều sâu suy tư. Nhân vật trữ tình có một tình yêu sâu sắc với ký ức tuổi thơ, với những niềm vui giản dị nhưng thiêng liêng, như "ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn". Bên cạnh đó, khát vọng cao cả và lý tưởng sống được bộc lộ rõ nét khi nhân vật từng "nguyền: sau lớn làm thơ suốt đời". Đặc biệt, sự cảm nhận về sự đổi thay của thời gian và đời người càng làm nổi bật vẻ đẹp của một tâm hồn biết trân trọng quá khứ, yêu mến hiện tại và tiếc nuối những điều đã mất.
Câu 3: Câu hỏi tu từ trong khổ thơ thứ ba "Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp?" có tác dụng làm nổi bật mâu thuẫn trong cảm xúc của nhân vật trữ tình. Sự đối lập giữa vẻ đẹp của cuộc đời và nỗi buồn nội tâm khiến câu hỏi trở nên vừa ngạc nhiên, vừa day dứt. Nó không chỉ biểu đạt sự kinh ngạc trước vẻ đẹp trọn vẹn của đời sống mà còn thể hiện một sự xao động khó lý giải: tại sao trong cái đẹp ấy lại nảy sinh nỗi buồn? Câu hỏi làm sâu sắc thêm cảm nhận của nhân vật về sự mong manh, hữu hạn của niềm vui trong cuộc đời.
Câu 4: Hai câu thơ:
"Bạn trường những bóng phù vân
Xót thương mái tóc nay dần hết xanh"
thể hiện nỗi tiếc nuối trước sự phai nhạt của thời gian và những đổi thay trong cuộc sống. "Bạn trường" được ví như "những bóng phù vân" – hình ảnh gợi sự thoáng qua, tạm bợ, ám chỉ những người bạn thời thơ ấu giờ đã xa cách, chỉ còn là ký ức mơ hồ. Trong khi đó, "mái tóc nay dần hết xanh" tượng trưng cho sự già nua, bước đi không thể cưỡng lại của thời gian. Hai câu thơ khắc họa nỗi buồn trước sự phôi pha của tuổi trẻ, tình bạn và cả đời người, thể hiện cái nhìn sâu lắng, trĩu nặng suy tư của nhân vật trữ tình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin