

Viết bài văn khoảng 200 chữ phân tích người bố trong truyện ngắn “ bố tôi “ của nhà văn nguyễn ngọc thuần
Truyện ngắn Bố tôi của Nguyễn Ngọc Thuần đã để lại những ấn tượng sâu sắc bởi cách tác giả xây dựng hình ảnh người bố – một người đàn ông miền núi chất phác, hiền hậu, hết lòng yêu thương con và trân trọng tình cảm gia đình. Dù câu chuyện ngắn gọn, nhưng nội dung đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc khó quên.Truyện ngắn Bố tôi nằm trong tuyển tập truyện ngắn hay viết cho thiếu nhi, được xuất bản bởi Nxb Giáo dục Việt Nam. Đây là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại truyện ngắn hiện đại, tập trung khai thác những khía cạnh dung dị nhưng giàu giá trị nhân văn trong đời sống. Truyện kể về người bố của nhân vật “tôi”, một người đàn ông vùng núi cao, luôn dành cho con tình yêu thương sâu sắc và dõi theo con từng ngày. Những lá thư của con từ miền đồng bằng gửi về là niềm hạnh phúc giản đơn của ông, vì đối với ông, mỗi bức thư là minh chứng rằng con vẫn khỏe mạnh và bình an. Khi con bước chân vào giảng đường đại học, người bố ra đi mãi mãi, để lại trong lòng nhân vật “tôi” niềm tiếc thương sâu sắc. Nhưng dù không còn, người bố vẫn luôn là điểm tựa tinh thần, đồng hành cùng con trên suốt hành trình cuộc đời. Truyện ca ngợi tình cha con thiêng liêng, đồng thời nhắc nhở mỗi người con phải biết yêu thương, kính trọng và hiếu thảo với cha mẹ.Chủ đề của truyện được mở ra bằng tình huống gần gũi, đời thường nhưng đầy xúc động: sự xa cách giữa hai bố con trong nỗi nhớ thương khôn nguôi. Người bố hiện lên qua những chi tiết rất đỗi giản dị nhưng đầy ấn tượng. Ông là một người đàn ông nghèo, lam lũ, không được đi học vì hoàn cảnh khó khăn, nhưng lại có tình yêu thương và sự hi sinh vô bờ bến dành cho con. Mỗi tuần, ông đều cẩn thận mặc chiếc áo phẳng phiu nhất, đi chân đất xuống núi để nhận thư từ con. Hành động ấy không chỉ khắc họa nỗi nhớ con da diết mà còn thể hiện sự trân trọng những điều nhỏ bé thuộc về con mình. Dù không thể đọc thư, nhưng ông luôn cảm nhận được những lời con muốn gửi gắm, bởi lẽ “nó là con tôi, nó viết gì tôi biết cả”. Đối với ông, con chính là niềm tự hào lớn nhất, là niềm tin vào một tương lai tươi sáng hơn.Những chi tiết giản đơn như cách ông nhẹ nhàng mở thư, chạm tay vào từng con chữ, ép lá thư vào khuôn mặt đầy râu rồi cất đi cẩn thận đã thể hiện một tình yêu thương lặng lẽ mà sâu sắc. Đặc biệt, hình ảnh những lá thư được ông nâng niu, giữ gìn trong tủ như báu vật đã gợi lên bao xúc cảm về tình cha con thiêng liêng. Bên cạnh đó, người con – nhân vật “tôi” – cũng hiện lên với tấm lòng biết ơn và kính trọng sâu sắc dành cho bố. Dù phải sống xa nhà, trong lòng người con luôn hiện hữu bóng dáng người bố – điểm tựa tinh thần vững chắc, người luôn âm thầm dõi theo và che chở mình.Truyện ngắn Bố tôi không chỉ kể câu chuyện đời thường mà còn gửi gắm những bài học ý nghĩa về tình cảm gia đình. Tác phẩm nhắc nhở mỗi người phải trân trọng tình cha con, bởi đó là cội nguồn cho mọi tình cảm cao đẹp khác trong cuộc sống. Hơn thế nữa, chúng ta cần học cách sống hiếu thảo, biết ơn và yêu thương cha mẹ khi còn có thể, vì tình cảm cha mẹ dành cho con cái là vô cùng lớn lao.Về nghệ thuật, truyện ngắn đã thành công nhờ sự kết hợp khéo léo giữa các phương thức kể, tả và biểu cảm. Ngôn ngữ mộc mạc, bình dị cùng cốt truyện ngắn gọn, tình huống đời thường đã tạo nên sự gần gũi nhưng không kém phần sâu lắng. Nhân vật người bố được khắc họa tinh tế qua ngoại hình, hành động và lời nói, giúp người đọc cảm nhận trọn vẹn sự cao cả và thiêng liêng của tình cha con."Bố tôi" không chỉ là một câu chuyện cảm động về tình phụ tử mà còn là một lời nhắc nhở đầy ý nghĩa về giá trị của gia đình. Đọc truyện, ai cũng cảm thấy mình cần sống hiếu thảo hơn, yêu thương cha mẹ nhiều hơn. Riêng em, truyện đã để lại trong em sự xúc động và lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ. Đây sẽ mãi là một tác phẩm đáng nhớ, giúp em trân trọng hơn những giá trị cao quý của tình cảm gia đình.
Bảng tin