

Tìm ý bài tiến sĩ giấy
2 Lập dàn ý bài tiến sĩ giấy
3 Viết bài tiến sĩ giấy
Mình đang cần gấp
Ai giải giúp mình nhanh nhất mình đánh giá cho 5 sao luôn
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
DÀN Ý
. Mở bài:
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm
+ Nguyễn Khuyến là nhà khoa bảng, nhà thơ yêu nước tài danh thuộc thế kỷ XIX. Thơ ông thể hiện tình cảm tha thiết gắn bó với quê hương, ẩn chứa trong những lời thơ là tấm lòng yêu nước cùng nỗi u uẩn trước thời thế. Ngồi bút tả cảnh của ông vừa chân thực vừa tài hoa, ngôn ngữ giản dị mà điêu luyện. “Tiến sĩ giấy” là một trong những bài thơ nổi bật của Nguyễn Khuyến nằm trong chùm thơ trào phúng.
- Nêu vấn đề cần nghị luận
Hình tiến sĩ giấy thể hiện truyền thống hiếu học, trọng khoa bảng của dân tộc ta. Vào cuối thế kỷ XIX chế độ thực dân nửa phong kiến khiến cho nền văn hóa nho học nước lụi tàn.
2. Thân bài:
- Hai câu đề: hiện thực của “tiến sĩ” trong giai đoạn đó
- Hai câu thưc: hiện thực xã hội đối rẻ mạt, những danh hiệu cao quý ấy đều được mua bằng tiền, đều trở nên vô nghĩa
- Hai câu luận: vạch mặt thực trạng xã hội giả dối trái ngược lại với vẻ bề ngoài cao quý, lộng lẫy
- Hai câu kết: lời khẳng định đầy chua xót
3. Kết bài:
- Giá trị nghệ thuật
- Giá trị nội dung
- Bài học
+ Bằng lối viết thơ trào phúng, cùng giọng điệu mỉa mai giễu cợt châm biếm sâu cay tam nguyên yên đổ Nguyễn Khuyến đã tái hiện lại bức tranh đầy giả dối, bi hài của nước ta thời kỳ đó.
+ Qua đây Nguyễn Khuyến để lại chúng ta bài học sâu sắc về tầm quan trọng của nền giáo dục giúp ta bảo vệ và cống hiến cho đất nước.
BÀI LÀM:
Nguyễn Khuyến (1835-1909) là một người vốn từ nhỏ thông minh, hiếu học, ông đỗ đạt rồi ra làm quan, ông nổi tiếng là thanh liêm và có lối sống gần gũi chan hòa với nhân dân. Nguyễn Khuyến đã để lại một kho tàng các tác phẩm cho Việt Nam như Quế sơn thi tập, Yên đỗ thi tập, những bài thơ vịnh mùa thu. Trong số các tác phẩm của ông, bài thơ Tiến sĩ giấy vừa mang âm hưởng trào phúng lại mang sự hài hước dí dỏm, dễ đi vào lòng người, và đói với tất cả mọi tầng lớp độc giả.
Tiến sĩ giấy nằm trong phần thơ trào phúng của Nguyễn Khuyến, được biết đến với nhiều ý nghĩa khác nhau. Mặc dù chỉ là cách nói ẩn dụ nhẹ nhàng nhưng hiện thực của một giai đoạn cảu xã hội, một thực trạng đang lan tràn, ngay cả tới thời kì này vẫn tồn tại.
Với cách mở đầu đầy bất ngờ, hình ảnh tiến sĩ giấy hiện ra nhưng lại ngụ theo một ý nghĩa khác. Chúng ta ai cũng biết tiến sĩ giấy là đồ chơi dành cho trẻ con mỗi khi trung thu, vậy mà tiến sĩ giấy trong bài thơ lại mang một ý nghĩa chế giễu:
Cũng cờ, cúng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai!
Ông tiến sĩ ở đây có tất cả mọi thứ mà một ông tiến sĩ thật ngoài đời có, có cờ, biển , cân đai và cũng được gọi là ông nghè cũng được xưng danh lớn. Nếu như với ý tả thực thì người ta chỉ hiểu đơn thuần ở đây chính là hình ảnh của một ông tiến sĩ bình thường, được vua ban cho bổng lộc chức danh, uy nghi.
Nhưng “ từ cũng” xuất hiện bốn lần trong bài thơ khiến cho độc giả tò mò, rằng chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nhưng ngụ ý của Nguyễn Khuyến ở đây chính là, ông tiến sĩ này làm bằng giấy, cũng có đủ mọi thứ để giống với một ông tiến sĩ thật nhưng thực ra lại là một tiến sĩ giấy, chẳng có tài năng phẩm hạnh gì
Tiếp đến hai câu tiếp theo , Nguyễn Khuyến lại tiếp tục miêu tả về hình ảnh ấy:
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi.
Lại tiếp tục mang sắc thái trào phúng, Nguyễn Khuyến giải thích cho chúng ta hiểu, chỉ cần mảnh giấy xanh xanh, đỏ đỏ, người làm đồ chơi có thể cắt dán vẽ nặn ra hình của ông tiến sĩ một cách dễ dàng. Còn với mảnh giấy thì cũng đủ để làm nên “thân giáp bảng “ và khuôn mặt của một tiến sĩ giấy là “ văn khôi” thông minh đức độ.
Nhưng một ông tiến sĩ ở ngoài đời thực không chỉ có một mảnh giấy , cũng không thể dùng mấy miếng giấy mà tạo thành, vỏ của nó có thể giống tiến sĩ nhưng ruột lại trống rỗng. Như vậy, một tiến sĩ ở ngoài đời là người chịu bao nhiêu năm đèn sách khổ luyện, bao khó khăn vất vả rồi mới trở thành tiến sĩ, từ đó ta thấy được sự đối lập hoàn toàn giữa tiến sĩ giấy và tiến sĩ thật.
Không còn chọn cách nói bóng gió nữa, Nguyễn Khuyến đi sâu vào đánh giá bên trong xem tiến sĩ giấy có những gì:
Tấm thân xiêm sao sao mà nhẹ,
Cái giá khoa danh ấy mới hời.
Mọi thứ bên trong tiến sĩ giấy hiện ra với: tấm thân nhẹ, cái giá hời bởi làm bằng giấy và bán giá rẻ mạt nhưng ý tứ đã vượt ra ngoài hình hài người giấy. Đó là nhằm vào những kẻ khoác trên mình xiêm áo ông nghè nhưng tài năng, đạo đức nhẹ tênh, suốt đời không làm nổi việc gì.
Ý nghĩa trào phúng, châm biếm sâu sắc của đoạn thơ đến đây đã thể hiện rất rõ. Thì ra một tiến sĩ mà cũng mua được bằng tiền, nên chỉ là tiến sĩ trên giấy tờ, nhưng làm sao có thể đánh đổi với bao nhiêu năm dùi mài kinh sử.
Hình ảnh tiến sĩ giấy ở trong các dịp lễ trung thu lễ tết chỉ là cái cớ cho tác giả đi đến những ngụ ý sâu xa. “ tiến sĩ giấy– những con người không tự bản thân mình mà đi lên lại có mặt khắp mọi nơi, ngay ở cả những nơi nghiêm ngặt và quan trọng nhất. Nhưng có lẽ hai câu kết mới chính là những gì mà Nguyễn Khuyến muốn nói thẳng ra
Ghế chéo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!
Giọng thơ Nguyễn Khuyến rõ ràng có ý phê phán, cười cợt nhưng không phải phê phán, cười cợt một cách thoải mái, và phảng phất trong lời chế giễu ấy có cả sự tự chế giễu bản thân. Người ta có thể nghĩ sâu xa về việc Nguyễn Khuyến cũng là một ông nghề đích thực , một người có đức có tài, nhưng trước hoàn cảnh và vận mệnh đất nước lại đành ngậm ngùi buông xuôi.
Những ngôn từ hình ảnh tạo ra nụ cười mỉa mai chát đối với một bộ phận trong xã hội phong kiến thời xưa. Giọng thơ nhẹ nhàng nhưng lại mang tính chất trào phúng sâu cay, mỗi câu mỗi từ ngày càng đưa độc giả nhìn nhận vấn đề một cách sâu xa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
I. Mở bài: giới thiệu về Tiến Sĩ Giấy của Nguyễn Khuyến
II. Thân bài: Phân tích Tiến Sĩ Giấy của Nguyễn Khuyến
*Khái quát
- Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ được viết vào cuối thế kỉ XIX, dưới chế độ thực dân phong kiến, chế độ thi cử ngày càng xuống cấp
- Nội dung: Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đồ chơi để nói về thời cuộc. Đội ngũ tiến sĩ lúc này như chia làm hai loại. Hạng thứ nhất, có tài chữ nghĩa thực sự, nhờ chính tài năng của mình mà đỗ đạt. Nhưng họ là là những con người có lòng tự trọng dân tộc. Khi nhận thấy bản thân không xoay chuyển được tình thế bằng sức lực của mình nên họ buồn chán, quay về ở ẩn lánh đời. Hạng thứ hai, đỗ đạt nhờ đồng tiền. Đó là những kẻ bất tài nhưng lại tìm mọi cách để làm quan, để vơ vét của cải, để hưởng vinh hoa phú quý.
*Phân tích.
+ Hai câu đề:
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghe có kém ai!
- Tả thực hình nộm ông tiến sĩ được làm bằng giấy.
- Điệp từ cũng đi liền với từng chi tiết cụ thể ngầm chứa ý châm biếm, trào lộng.
- Nhấn mạnh sự giống nhau về hình thức và tên gọi giữa tiến sĩ giấy và tiến sĩ thật ngoài đời
+ Hai câu thực:
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi.
- Ông tiến sĩ giấy này giá trị chẳng đáng là bao vì chỉ được làm bằng nan tre và giấy màu (nghĩa đen).
- Ám chỉ tiến sĩ thật nhưng bất tài vô dụng, đỗ đạt bằng những cách tiêu cực nên hữu danh vô thực.
- Thân giáp bảng, mặt văn khôi vinh quang, rạng rỡ là thế mà chỉ cần làm nên từ mảnh giấy, nét son => những thứ quả tầm thường.
+ Hai câu luận:
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ,
Cái giá khoa danh ấy mới hời.
- Lời bình mỉa mai chua chát nhiều hơn.
- Tiến sĩ giấy không nỗ lực -> đỗ đạt tiêu cực
- Tính từ nhẹ mang nhiều nghĩa: nhẹ về trọng lượng (vì bằng tre và giấy); nhẹ về tài đức (bất tài vô dụng).
+ Hai câu kết:
Ghế chéo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Tưởng rằng đồ thật hoá đồ chơi !
- Sự cười cợt, trào lộng thể hiện qua tính từ dân gian "bảnh choẹ"
- Mỉa mai, chế giễu loại tiến sĩ tài thiểu đức sơ, chỉ biết vinh thân phì gia mà chẳng nghĩ gì đến dân đến nước.
- Cảm xúc chua xót, ngậm ngùi và tự trào của nhà thơ thấp thoáng sau từng chữ, từng câu
3. Thái độ của tác giả qua tiếng cười tự hào:
- Thể hiện rõ bản chất của những kẻ háo danh, mua danh bằng tiền
- Nhà thơ có những suy ngẫm về thời cuộc, về chính cuộc đời mình
- Cách kết thúc thơ đột ngột, tự nhiên
*Nghệ thuật
- Lối viết châm biếm, mỉa mai
- Thể thơ thất ngôn bát cú Đường
III. Kết bài: nêu cảm nhận của em về bài thơ Tiến Sĩ Giấy của Nguyễn Khuyến
Bài thơ Tiến Sĩ Giấy của Nguyễn Khuyến nói lên suy nghĩ, sự trăn trở của tác giả đối với thười cuộc, đối với vận mệnh của đất nước, qua đó thể hiện tình yêu thương quê hương, đất nước của tác giả.
Viết bài
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ lớn của dân tộc, nổi tiếng với những bài thơ trào phúng sắc sảo và đầy ý nghĩa. Trong xã hội phong kiến suy tàn, ông đã dùng ngòi bút của mình để phê phán, châm biếm những hiện tượng tiêu cực. Bài thơ "Tiến sĩ giấy" là một tác phẩm tiêu biểu, vạch trần bộ mặt giả dối của những kẻ sĩ "hữu danh vô thực".
Bài thơ được viết vào cuối thế kỉ XIX, dưới chế độ thực dân phong kiến, chế độ thi cử ngày càng xuống cấp. Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đồ chơi để nói về thời cuộc. Đội ngũ tiến sĩ lúc này như chia làm hai loại. Hạng thứ nhất, có tài chữ nghĩa thực sự, nhờ chính tài năng của mình mà đỗ đạt. Nhưng họ là là những con người có lòng tự trọng dân tộc. Khi nhận thấy bản thân không xoay chuyển được tình thế bằng sức lực của mình nên họ buồn chán, quay về ở ẩn lánh đời. Hạng thứ hai, đỗ đạt nhờ đồng tiền. Đó là những kẻ bất tài nhưng lại tìm mọi cách để làm quan, để vơ vét của cải, để hưởng vinh hoa phú quý.
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Khuyến khéo léo khắc họa hình ảnh đầy châm biếm:
"Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai!"
Nguyễn Khuyến đã dựng lên hình ảnh một ông "Tiến sĩ giấy" đầy đủ mọi phẩm phục, mũ áo cân đai sang trọng chẳng kém gì một tiến sĩ thật ngoài đời. Điệp từ "cũng" được lặp lại đến bốn lần nhấn mạnh sự giống nhau đến kỳ lạ giữa hình thức của "tiến sĩ giấy" và những ông tiến sĩ có thực. Sự trau chuốt, khéo léo của các nghệ nhân dân gian trong việc tạo ra hình nộm này được tả thực chi tiết, nhưng ẩn sâu trong đó là giọng thơ trào lộng, châm biếm đầy ý nhị. Nguyễn Khuyến như muốn mỉa mai, vạch trần sự phù phiếm, rỗng tuếch của những kẻ mang danh tiến sĩ nhưng không hề có tài năng thực sự.
Bên cạnh đó, giá trị thực của tiến sĩ giấy cũng được mỉa mai, lột trần dưới hiện thực trần trụi:
"Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi."
Tiếp nối ý tả thực từ hai câu đề, hai câu thực vẽ rõ hơn giá trị thật của ông "tiến sĩ giấy". Toàn bộ "thân giáp bảng", "mặt văn khôi" tưởng chừng đầy vinh quang ấy lại chỉ được làm nên từ những thứ tầm thường như "mảnh giấy" và "nét son". Nghĩa đen thì rõ ràng: ông tiến sĩ giấy chỉ là một món đồ trang trí làm từ giấy và tre. Nhưng Nguyễn Khuyến không dừng lại ở đó, ông dùng hình ảnh này để ám chỉ loại tiến sĩ hữu danh vô thực trong xã hội lúc bấy giờ: đỗ đạt nhờ gian lận, thủ đoạn hoặc học hành qua loa. Giọng điệu châm biếm càng thâm thúy hơn khi tác giả đặt sự cao quý của "thân giáp bảng" và "mặt văn khôi" bên cạnh chất liệu tầm thường làm nên nó. Một tiến sĩ thật lẽ ra phải mang tài năng và đức độ, nhưng đáng tiếc, những "tiến sĩ giấy" lại chỉ là biểu tượng của hư danh và sự giả tạo.
Mặt khác, Nguyễn Khuyến cũng bình luận một cách sâu cay và đầy ẩn ý:
"Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ,
Cái giá khoa danh ấy mới hời."
Tới hai câu luận, giọng thơ chuyển dần từ tả thực sang bình luận, càng làm nổi bật ý châm biếm sâu cay. Tác giả như đang cảm thán trước sự rẻ mạt của danh hiệu tiến sĩ khi hình tượng ấy chỉ cần "mảnh giấy" và "nét son" là thành hình. Từ "nhẹ" trong câu thơ được sử dụng đầy dụng ý: vừa mang nghĩa "nhẹ" về trọng lượng do thân thể ông tiến sĩ này chỉ được làm từ giấy, vừa hàm ý "nhẹ" về tài đức, giá trị thực. Ở xã hội phong kiến, để đỗ đạt làm quan, các bậc sĩ tử phải trải qua bao công phu học hành, thi cử đầy gian khổ. Nhưng hình ảnh "tiến sĩ giấy" lại được dựng lên nhanh chóng và dễ dàng đến mức "cái giá khoa danh" ấy trở thành thứ vô cùng hời hợt. Tác giả mỉa mai một cách chua chát rằng danh hiệu tiến sĩ dường như chẳng còn đáng giá khi rơi vào tay những kẻ bất tài.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc với giọng điệu đầy sâu cay:
"Ghế chéo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Tưởng rằng đồ thật hoá đồ chơi!"
Hai câu kết khép lại bài thơ bằng một giọng điệu hài hước nhưng đầy thâm thúy. Hình ảnh "ghế chéo, lọng xanh" vốn là biểu tượng cho sự uy nghiêm, sang trọng của những bậc tiến sĩ thật, nay lại trở thành trò cười khi đặt lên thân hình "tiến sĩ giấy". Từ "bảnh choẹ" mang màu sắc dân gian, gợi sự ngạo mạn, khoe mẽ đến mức trẻ con, khiến hình tượng tiến sĩ ấy càng trở nên lố bịch. Câu kết "Tưởng rằng đồ thật hoá đồ chơi!" là đòn đánh chí mạng vào thói hư danh trong xã hội. Những kẻ mang danh "tiến sĩ" nhưng vô dụng chẳng khác nào món đồ chơi trong mắt người đời. Họ chỉ là hình ảnh rỗng tuếch, phô trương hình thức mà không mang lại lợi ích gì cho đất nước và nhân dân.
Bài thơ "Tiến sĩ giấy" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm trào phúng xuất sắc. Tác giả đã vạch trần bộ mặt giả tạo của tầng lớp trí thức rỗng tuếch trong xã hội phong kiến. Qua đó, ông gửi gắm thông điệp về một lối sống chân thật, tài đức vẹn toàn. Dù đã trải qua nhiều thế kỷ, ý nghĩa của bài thơ vẫn còn nguyên giá trị, nhắc nhở con người tránh xa thói hư danh và học hỏi thực chất để có thể đóng góp cho xã hội.
Bảng tin
0
90
0
dở, ko chi tiết