

Hãy viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích, đánh giá bài thơ Lời ru của mẹ - Xuân Quỳnh.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Xuân Quỳnh là một nữ sĩ đã dành nhiều trang thơ cho thiếu nhi. Thơ của bà là tiếng ca ngọt ngào, sâu lắng. Hình ảnh người mẹ tảo tần, dịu dàng hiện lên ở rất nhiều bài thơ. Tâm hồn và tình yêu sâu nặng của người mẹ dành cho con được gửi gắm vào những lời ru. Tiếng ru đã trở thành đề tài cho rất nhiều bài thơ, bài hát. Có ai lớn lên mà không chăng còn đọng mãi trong lòng tiếng ngọt ngào của mẹ ru con. Mẹ ru bé, nâng giấc ngủ con êm đềm. Trong câu hát ấy là những con cò, con bống, là cái ngủ la đà…
Và Xuân Quỳnh cũng có những dòng thơ thật hay:
“Lời ru ẩn nơi nào
Giữa mênh mang trời đất…
Khi con ra biển rộng
Lời ru thành mênh mông”
Con ra đời và lời ru về mẹ hát ầu ơ. Con chưa biết con cò con vạc, con chưa biết cái bống cái bang,… Lời ru của mẹ mang chúng đến bên con, khiến chúng thân thuộc với con, con ngủ ngon và bắt đầu làm quen với hiện thực cuộc đời. Lời ru có ở khắp nơi, “ẩn” “giữa mênh mang trời đất”, và đến cùng với sự xuất hiện của con, vì con mà ngân lên tha thiết. Lời ru sẽ theo con suốt cuộc đời, in dấu và chở che mỗi bước con đi:
“… Mai rồi con lớn khôn
Trên đường xa nắng gắt
Lời ru là bóng mát
Lúc con lên núi thẳm
Lời ru cũng gập ghềnh
Khi con ra biển rộng
Lời ru thành mênh mông”.
Điệp từ “lời ru” được lặp đi lặp lại tạo nên giọng điệu tha thiết, gợi sức sống, sự bền bỉ vỗ về. Lời ru không chỉ nâng giấc con khi thơ bé, mà khi con lớn, vẫn ở bên con. Trên đường đời gian khó, mỗi lúc con nao núng mỏi mệt, hay thất bại, lời ru sẽ an ủi con, giúp cho con thêm sức mạnh. Bởi lời ru chính là tình mẹ thiêng liêng và cảm động. Tình mẹ có ở khắp nơi, được ấp ủ trong những tháng ngày mẹ hoài thai và dần lớn lên cùng với sự ra đời của con. Tình mẹ che chở đời con, dõi theo mỗi bước con đi, giúp con vững bước trên đường đời.
Bằng những lời giản dị và biện pháp điệp từ, đoạn thơ gợi những niềm rung động sâu xa trong lòng người đọc về tình mẹ tha thiết, thiêng liêng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Lời ru của mẹ" của Xuân Quỳnh là một trong những tác phẩm nổi bật trong sự nghiệp sáng tác của bà, thể hiện sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng và những suy tư về sự trưởng thành của con cái. Với ngôn ngữ giản dị nhưng đầy cảm xúc, bài thơ không chỉ ca ngợi tình yêu của người mẹ mà còn là lời nhắc nhở về những giá trị cuộc sống mà mỗi con người cần gìn giữ.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, Xuân Quỳnh đã tạo dựng được một không gian ấm áp và đầy tình thương yêu. Những lời ru của mẹ không chỉ là âm thanh vỗ về đứa con thơ mà còn là biểu tượng của sự che chở, bảo vệ. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "Lời ru là bóng mát" – bóng mát của mẹ là sự che chở, làm dịu mát những cơn nắng gắt, mang lại cho con cảm giác bình yên trong những lúc gian khó. Chính sự dịu dàng và sâu lắng trong lời ru ấy đã tạo ra một hình ảnh người mẹ không chỉ là người sinh ra con mà còn là nguồn sức mạnh vô hình, luôn bảo vệ con qua suốt hành trình cuộc sống.
Xuân Quỳnh cũng thể hiện được sự đối lập giữa sự bình yên, êm ả của tuổi thơ và những thử thách trong hành trình trưởng thành của con. "Mai rồi con lớn khôn, trên đường xa nắng gắt" là câu thơ khắc họa sự trưởng thành của con, với những chông gai và khó khăn mà con sẽ phải đối mặt khi bước vào đời. Lúc này, mẹ không còn là người trực tiếp dắt con đi từng bước nhỏ nữa, nhưng những lời ru của mẹ vẫn sẽ là nguồn động viên vô tận, là bóng mát giúp con vượt qua những ngày nắng gắt.
Cảm xúc trong bài thơ không chỉ dừng lại ở những lời động viên mà còn là sự sâu sắc trong cách Xuân Quỳnh nói về tình yêu thương của mẹ. "Lời ru là bóng mát", nhưng khi con "lên núi thẳm" hay "ra biên rộng", lời ru ấy vẫn theo con, trở thành sức mạnh vô hình giúp con vững bước. "Lời ru cũng gập ghềnh" không chỉ thể hiện những thử thách mà con sẽ gặp phải, mà còn cho thấy sự bền bỉ của tình mẫu tử. Lời ru không chỉ là những lời hát thuở bé mà còn là lời động viên, là niềm tin vô tận của mẹ đối với con, dù con có ở đâu, làm gì.
Câu thơ "Lời ru thành mênh mông" là hình ảnh cuối cùng trong bài thơ, khép lại một chuỗi hành trình từ khi con còn bé cho đến khi trưởng thành. Đây là lời khẳng định tình yêu của mẹ không có giới hạn, là sự bao la, mênh mông như đại dương. Mẹ có thể không theo con đến từng bước chân, nhưng tình thương của mẹ sẽ mãi mãi bao bọc và nâng đỡ con trong suốt cuộc đời.
Từ việc mô tả những giai đoạn trưởng thành của con, bài thơ cũng chứa đựng thông điệp sâu sắc về sự vĩnh hằng của tình mẫu tử. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là người luôn đồng hành với con trên mọi chặng đường đời, dù là khi con bước đi trong những ngày nắng gắt, hay khi con đối diện với những khó khăn, gian khổ. Mẹ chính là bóng mát, là nguồn động viên, là tình yêu vô bờ bến.
"Lời ru của mẹ" là một bài thơ đầy tính triết lý, thể hiện sự sâu sắc trong tình cảm gia đình và đặc biệt là tình mẫu tử. Xuân Quỳnh đã sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng vô cùng tinh tế để khắc họa hình ảnh người mẹ, vừa là người bảo vệ, vừa là nguồn động viên, là động lực giúp con vượt qua thử thách, vững bước trưởng thành. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi tình yêu của mẹ mà còn là lời nhắc nhở mỗi người trong chúng ta về sự quan trọng của tình yêu thương trong cuộc sống.
\begin{array}{|c|}\hline\color{red}{Pochacco2212}\\\hline\end{array}
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Lê Quý Đôn đã từng chiêm nghiệm "Thơ phát khởi từ lòng người ta". Những thi phẩm thơ không chỉ phản ánh hiện thực cuộc sống mà đó còn những những rung cảm sâu sắc nơi con tim của nhà thơ. Nhà thơ sẽ không viết một chữ nào nếu toàn thân không rung động. Quả thực sắc hương của cuộc đời tỏa vào những trang thơ lại lặng thầm tàng ẩn lắng sâu những dư vị ngọt ngào và những cảm xúc sáng ngời nơi trái tim người cầm bút. Và tác phẩm "lời ru của mẹ" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã khắc dạ vào lòng người đọc tình yêu thương vô bến bờ của mẹ dành cho qua qua khúc hát ru ngọt ngào quen thuộc.
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Với phong cách sáng tác mang âm điệu nhẹ nhàng, sâu lắng thể hiện tình cảm thiêng liêng, gần gũi thơ của thi nhân đã có một vị thế vững chắc trong trái tim mỗi người thưởng thức. Bài thơ "Lời ru của mẹ" là một tác phẩm hay và xúc động thể hiện rõ nét ngòi bút trữ tình dạt dào yêu thương của tình mẫu tử thương liêng cao quý.
Bài thơ mở đầu bằng những câu hỏi tu từ:
"Lời ru ẩn nơi nào
Giữa mênh mang trời đất
Khi con vừa ra đời
Lời ru về mẹ hát"
Ngay từ mở đầu tác giả đã sử dụng câu hỏi tu từ "Lời ru ẩn nơi nào" để gợi nhiều suy tư và sự thiêng liêng bí ẩn của lời ru. Lời ru mà con vẫn hay nghe, lời ru êm đềm đưa con vào giấc ngủ hồng ấy đã có tự bao giờ. Trong thế giới rộng lớn và bao la "mênh mang giữa đất trời" thì tình yêu của mẹ vẫn luôn hiện hữu qua lời ru, lời ru ấy ngân vang giữa đất trời. Hình ảnh "mênh mang- lời ru" tạo sự đối lập giữa một bên là vũ trụ bao la, một bên là lời ru nhỏ bé nhưng chúng lại có sức mạnh to lớn. Tưởng chừng nhỏ bé mà lại là một phần không thể thiếu cảu cuộc sống. Câu khẳng định chắc nịch lời ru đã có từ "khi con vừa ra đời" đã có tiếng hát ầu ơ của mẹ ở tiếp bước cùng con trên chặng hành trình của cuộc đời.
Trong kí ức của mỗi người, có lẽ lời ru đã trở thành một âm thanh quen thuộc là người bạn đồng hành thuở thơ ấu với biết bao cảm xúc và kỉ niệm:
"Và khi con đến lớp
Lời ru ở cổng trường
Lời ru thành ngọn cỏ
Đón bước bàn chân con"
Lời ru của mẹ không chỉ bên con trong giấc ngủ hồng mà khi con lớn lên lời ru đã hiện hữu trong cuộc sống thường ngày. Hình ảnh "lời ru ở cổng trường" mang ý nghĩa biểu tượng. Lời ru theo con tới trường hay đó chính là sự dõi theo, lo lắng của người mẹ kho con bước vào môi trường mới. Trong mọi cột mốc trưởng thành con con luôn có mẹ dõi theo. với việc sử dụng biện pháp ẩn dụ "lời ru thành ngọn cỏ" đã thể hiện một hình ảnh đẹp. Những cây cỏ dại dẫu có nhỏ bé, tầm thường nhưng sức sống của nó thì bền bỉ. Trước mọi hoàn cảnh điều kiện ngọn cỏ đều vươn lên khỏi mặt đất cằn cỗi để xanh tốt. Tình yêu của mẹ dành cho con cũng giống như những cây cỏ, đó là một tình cảm dịu dàng, gần gũi và bền bỉ yêu thương. Đằng sau mỗi bước con đi luôn có hình bóng mẹ âm thầm bảo vệ và nâng đỡ. Tình cảm ấy lớn lao và tỏa bóng mát cho cuộc đời con. Mẹ ơi! Mẹ thật cao cả và thiêng liêng!
Trên hành trình cuộc đời, lời ru của mẹ sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc để con tự tin bước đến chinh phục ươc mơ mà con luôn ấp ủ:
"Mai rồi con lớn khôn
Trên đường xa nắng gắt
Lời ru thành bóng mát"
Con lớn lên trong những câu chuyện kể của bà trong lời ru êm dịu của mẹ. Hình ảnh "nắng gắt" là biểu tượng cho những khó khăn, vất vả và thách thức mà con phải đối mặt trên đường đời. Nhưng giữa cái khắc nghiệt ấy, lời ru chính là "bóng mát" xoa dịu tâm hồn con tiếp thêm cho con sức mạnh và động lực để dũng cảm vượt qua. Lời ru đã trở thành điểm tựa tinh thần cho những đứa con. Việc của con là bay xa còn mẹ sẽ là bệ đỡ là người luôn chở che cho con. Nhịp thơ chậm rãi tạo cảm xúc suy tư khiến người đọc liên tưởng đến những tháng ngày gian khó, bấp bênh nhưng vẫn luôn có mẹ ở bên. Chẳng có khó khăn nào có thể thắng được lòng mẹ, chẳng có thử thách nào mà con không thể vượt qua khi đồng hành bên con là sự chở che của những lời ru thuở nào.
"Lúc con lên núi thẳm
lời ru cũng gập ghềnh
Khi con ra biển rộng
Lời ru thành mênh mông"
Thi nhân đã sử dụng các hình ảnh ẩn dụ "núi thẳm" để tượng trưng cho những khó khăn thách thức và "biển rộng" là biểu tượng cho những chân trời mới mà con sẽ khám phá. Đó là hành trình vươn lên khám phá cuộc đời và tìm kiếm cho mình những giá trị sống đích thực. Và trên chặng đường ấy con sẽ không cô đơn mà luôn có mẹ và những lời ru vỗ về trong câu ca của mẹ đồng hành cùng con khi con bước vào cuộc đời rộng lớn. Lời ru của mẹ không chỉ có trong những ngày bình yên mà còn chia sẻ cả những gian nan mà con phải trải qua . Tác giả đã nhân hóa "Lời ru cũng gập ghềnh" khiến cho lời ru trở nên sinh động và có sự đồng cảm thay đổi theo cung đường con đi. Điệp ngữ "lời ru" xuất hiện liên tục tạo nhịp điệu nhẹ nhàng êm ái như một bài hát ngân vang trong tâm trí và chất chứa tình yêu của mẹ. Tình mẹ bao la và lời ru sẽ mở rộng biên độ như đại dương rộng lớn luôn dõi theo và bảo vệ con. Lời ru có sức mạnh lớn lao và vĩ đại như thế. Bởi lẽ trong từng câu ca chính là nỗi lòng, tình cảm là lời dạy bảo mà mẹ đã gửi gắm vào đó.
"Nội dung của một tác phẩm trở nhiều ít mặc sức nhưng nếu không có những bơi chèo nghệ thuật thì con thuyền nội dung ấy sẽ trở nên bất động". Bài thơ đã khắc họa tình mẫu tử thiêng liêng trong đó lời ru đã trở thành biểu tượng của tình yêu và sự chở che của mẹ dành cho con. Lời ru ấy chính là lòng mẹ là hành trang vững chắc theo con suốt cả cuộc đời. Với việc sử dụng các biện pháp tu từ nghệ thuật như ẩn dụ, nhân hóa, điệp ngữ đã giúp cho bài thơ giàu chất gợi và nhấn mạnh được sự cao quý của tình mẫu tử. Giọng thơ nhẹ nhàng trầm lắng, nhịp thơ uyển chuyển đã bộc lộ được những cảm xúc và vai trò của lời ru.
Gấp những trang sách lại nhưng hình ảnh người mẹ qua những câu hát vẫn in đậm và ngân vang trong tâm trí người đọc. Qua lời ru tác giả đã gửi gắm những triết lý của tình yêu thương. Lời ru trong câu ca của mẹ như người bạn đồng hành trên cung đường thanh xuân qua bao mùa trái. Để rồi mỗi người thêm trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng. Những câu hát ru đồng vọng yêu thương "ầu ơ, ví dầu, cầu ván đóng đinh/ Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi/ Khó đi mẹ dắt con đi/ Con đi đường học mẹ đi đường đời"
Bảng tin