ÁO TẾT
Con bé Em cười tủm tỉm khi nghĩ tới cái áo đầm màu hồng mà má nó mới mua cho:
-Tết này, mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi.
Nó nghĩ và nó muốn chia sẻ với con Bích, bạn nó.
Con Bích ở trong hẻm, nhà nó nghèo, má nó đi bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, con bé Em thích con Bích vì nó hiền, với lại ngồi kế nhau từ lớp một tới lớp năm, làm sao mà không thân cho được. Hôm hai mươi sáu, học buổi cuối năm, hai đứa nôn Tết quá quá trời nên tính trước, nếu mùng một con bé Em đi về Ngoại thì mùng Hai hai đứa đi tới nhà cô giáo. Bây giờ con bé Em tính trong đầu, tới bữa đó chắc nhiều bạn nữa, cho nên nó sẽ mặc cái áo đầm mới thắt nơ, bâu viền kim tuyến cho tụi bạn lé con mắt luôn.
Con Bích đang ngồi nướng bắp thế cho má nó đi sách cặn cho heo. Bé Em muốn khoe liền nhưng bày đặt nói gièm:
-Còn mấy ngày nữa Tết rồi hen, mầy có đồ mới chưa?
-Có, má tao đưa vải cho cô Ba thợ cắt rồi, má tao nói gần Tết đồ nhiều, dồn đống, chắc tới hai mươi tám mới lấy được.
-Vậy mầy được mấy bộ?
-Có một bộ hà.
Con bé Em trợn mắt:
-Ít quá vậy?
-Con Út Mót với Con Út Hết được hai bộ. Tao lớn rồi, nhường cho tụi nó.
-Vậy à?
Bé Em mất hứng hẳn, nó lựng khựng nửa muốn khoe, nửa muốn không.
Nhưng rõ ràng là con Bích không quên nó:
-Còn mầy?
-Bốn bộ. Má tao mua cho đủ mặc từ mùng Một tới mùng Bốn, bữa nào cũng mặc đồ mới hết trơn. Trong đó có bộ đầm hồng nổi lắm, hết sẩy luôn.
-Mầy sướng rồi.
Con Bích nói xong vẫn cười nhưng mắt nó xịu xuống, buồn hẳn. Nhà nó nghèo, sao bì được với nhà con bé Em. Hồi nhỏ nó chuyên mặc áo con trai của anh Hai nó để lại. Áo nó thì chuyền cho mấy đứa em, tới con Út Hết là đồ đã cũ mèm, mỏng tang, kéo nhẹ cũng rách. Được cái mấy chị em nó biết thân, lo học chớ không so đo chuyện cũ mới, má nó nói hoài, “Nhà mình nghèo quá hà, ráng vài năm nữa, khá giả rồi má sắm cho”. Con bé Em nhìn con Bích lom lom rồi cúi xuống, trở trở trái bắp nướng:
-Bộ đồ mầy mai chắc đẹp lắm, bữa mùng Hai mầy mặc bộ đó đi nhà cô hen?
Rồi tới mùng một, mùng hai, bé Em lại rủ con Bích đi chơi. Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con bé Em thì mặc áo thun có in hình mèo bự. Cô giáo tụi nó khen:
-Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.
Hai đứa cười. Lúc đó con bé Em nghĩ thầm, mình mà mặc bộ đầm hồng, thế nào cũng mất vui. Bạn bè phải vậy chớ. Đứa mặc áo đẹp, đứa mặc áo xấu coi gì được, vậy sao coi là bạn thân. Nhưng Bích lại nghĩ khác, bé Em thương bạn như vậy, tốt như vậy, có mặc áo gì Bích vẫn quý em gái. Thiệt đó.
BT : Viết 1 bài văn khoảng 2 trang giấy phân tích nhân vật Bé Em trong truyện “Áo tết” của Nguyễn Ngọc Tư theo dàn ý :
*MB : dẫn + tg, tp, nhân vật + đánh giá chung về nhân vật
*TB :
- ND : phân tích nhân vật bé Em
+ hoàn cảnh, tính cách,... => chủ đề
- Nthuật : tình huống truyện, ngôn ngữ,...
- mở rộng + liên hệ vs nhân vật khác cùng chủ đề
*KB : kđ lại giá trị, ý nghĩa của nhân vật + thông điệp
giúp mình vs, mình sẽ cho 5 sao + ctlhn !!!! Viết hay + chi tiết
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nhân vật Bé Em trong truyện Áo Tết của Nguyễn Ngọc Tư mang đến cái nhìn sâu sắc về tâm hồn của một cô bé hồn nhiên, ngây thơ nhưng giàu lòng nhân ái và biết suy nghĩ. Nguyễn Ngọc Tư, một tác giả nổi tiếng với những câu chuyện bình dị nhưng đong đầy cảm xúc, đã xây dựng nhân vật Bé Em như một biểu tượng của sự chân thành, lòng trắc ẩn và giá trị của tình bạn. Qua nhân vật này, tác phẩm không chỉ tái hiện một góc nhỏ của cuộc sống thôn quê mà còn gửi gắm những thông điệp nhân văn sâu sắc.
Bé Em là một cô bé xuất thân trong một gia đình có điều kiện tốt hơn so với bạn bè cùng trang lứa. Dịp Tết, cô được mẹ chuẩn bị cho bốn bộ đồ mới – một điều không phải đứa trẻ nào trong làng quê cũng có được. Điều này phản ánh phần nào hoàn cảnh sống của Bé Em: không quá giàu có, nhưng cũng không phải chịu cảnh thiếu thốn. Tuy vậy, ở cô bé, người đọc nhận ra những nét tính cách đặc biệt đáng quý.
Trước hết, Bé Em hiện lên với vẻ hồn nhiên và ngây thơ của tuổi nhỏ. Cô hào hứng, tự hào với chiếc đầm hồng mới mẹ mua, mơ màng nghĩ đến việc khoe với bạn bè. Điều này rất tự nhiên, phù hợp với tâm lý của một đứa trẻ trước ngày Tết. Nhưng chính trong sự ngây thơ ấy, Bé Em đôi lúc vô tình bộc lộ sự chênh lệch về điều kiện sống khi trò chuyện với bạn thân là Bích – một cô bé nhà nghèo, chỉ có một bộ đồ mới. Câu nói của Bé Em: “Má tao mua cho đủ mặc từ mùng Một tới mùng Bốn,” vừa hồn nhiên nhưng cũng khiến người bạn của cô thoáng buồn. Sự tương phản này mở ra một tình huống truyện đặc sắc, đặt nhân vật Bé Em trước những suy nghĩ và lựa chọn.
Điều đáng quý ở Bé Em là sự nhạy cảm và tấm lòng chân thành. Dù ban đầu hào hứng khoe khoang, cô nhanh chóng nhận ra ánh mắt buồn của Bích khi nghe về bộ đồ mới. Bé Em bắt đầu suy nghĩ về cảm giác của bạn, dẫn đến một quyết định đầy nhân văn: không mặc chiếc đầm hồng vào ngày mùng Hai, khi cả hai đến nhà cô giáo. Thay vào đó, cô chọn một bộ đồ giản dị hơn, để bạn không cảm thấy tủi thân. Đây là hành động tuy nhỏ nhưng thể hiện sự trưởng thành trong nhận thức của Bé Em, vượt lên trên những ham muốn ích kỷ của tuổi nhỏ.
Tình bạn chân thành của Bé Em đối với Bích được thể hiện rõ nét qua hành động này. Với Bé Em, tình bạn không phải là sự hơn thua về vật chất, mà là sự đồng cảm, sẻ chia. Bé Em hiểu rằng, để giữ được niềm vui trọn vẹn trong ngày Tết và trong tình bạn, cần có sự hy sinh những điều nhỏ nhặt, vì niềm vui của bạn chính là niềm vui của mình. Tình bạn của Bé Em và Bích vì thế trở thành hình mẫu đẹp đẽ, đáng ngưỡng mộ.
Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa Bé Em một cách tinh tế qua nghệ thuật kể chuyện giản dị, gần gũi. Tình huống truyện xoay quanh bộ đồ Tết – một chi tiết rất đỗi bình thường – nhưng đã phản ánh sâu sắc sự khác biệt giữa hoàn cảnh sống và cách mỗi nhân vật đối diện với những khác biệt ấy. Ngôn ngữ đậm chất miền quê Nam Bộ, lời thoại tự nhiên, chân thực, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật. Sự miêu tả tâm lý của Bé Em – từ háo hức, chần chừ, đến quyết định thay đổi – được tác giả diễn tả tinh tế, làm nổi bật sự phát triển của cô bé trong câu chuyện.
Nhìn rộng hơn, Bé Em có thể được so sánh với các nhân vật trẻ em khác trong văn học Việt Nam, như bé Liên trong Hai đứa trẻ của Thạch Lam. Cả hai đều sống trong bối cảnh khác nhau nhưng đều toát lên vẻ đẹp của sự nhạy cảm, lòng trắc ẩn và tình yêu thương giản dị. Qua Bé Em, Nguyễn Ngọc Tư gửi gắm một thông điệp sâu sắc: trong cuộc sống, tình cảm giữa con người với nhau không dựa vào vật chất hay vẻ bề ngoài, mà là sự chân thành và sẻ chia từ trái tim.
Nhân vật Bé Em, qua câu chuyện nhỏ nhặt về những chiếc áo Tết, đã để lại một ấn tượng sâu sắc về tình bạn và lòng thấu cảm. Hình ảnh cô bé không chỉ mang đến sự ấm áp, mà còn giúp người đọc suy ngẫm về giá trị của những điều giản dị trong cuộc sống. Qua đó, Áo Tết không chỉ là một câu chuyện về trẻ thơ, mà còn là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về cách con người đối đãi với nhau trong tình bạn, tình thân và cuộc đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
"Văn học đối với tôi là một hiện tượng đẹp đẽ nhất trên thế giới". (Pautopxki). Kì thực làm sao, cảm xúc được ngân nga thành thơ, thành nhạc, khi tiếng lòng ta được soi sáng bởi những mảnh hồn ca. Văn học sinh ra cho đời thêm hoa thơm trái ngọt, cho sự sống vút cao trên mỗi trang văn, trang thơ. Bởi thế thi phẩm “Áo Tết” Nguyễn Ngọc Tư của đã tỏa vang vào lòng người đọc từ chính những vẻ đẹp tự nhiên đằm thắm và thiết tha như thế. Thi phẩm mang đậm chất nhân văn, mang đến những suy tư sâu sắc về cuộc sống, tình bạn và sự sẻ chia. Qua câu chuyện của những đứa trẻ, tác giả không chỉ khắc họa được sự trong sáng của tuổi thơ mà còn thể hiện rõ sự khác biệt trong hoàn cảnh sống và tâm hồn của mỗi người. Nhân vật Bé Em, dù còn nhỏ tuổi, nhưng trong những hành động, suy nghĩ của mình lại bộc lộ nhiều sự phức tạp trong mối quan hệ với bạn bè, từ đó làm nổi bật thông điệp về tình bạn, sự cảm thông và chia sẻ trong cuộc sống.
Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn nổi tiếng của văn học Việt Nam đương đại, được biết đến qua những tác phẩm viết về đời sống miền Tây Nam Bộ với những câu chuyện chân thực, sâu sắc và đầy cảm xúc. Các tác phẩm của cô thường khai thác tâm lý nhân vật, đặc biệt là những mối quan hệ gia đình, tình bạn, tình yêu với một cách nhìn nhận đầy nhân văn. Truyện ngắn Áo Tết là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Ngọc Tư, kể về tình bạn trong sáng và sự chia sẻ giữa hai cô bé trong dịp Tết, với những xung đột nhẹ về hoàn cảnh sống và niềm khao khát có được bộ áo mới. Câu chuyện mang đậm giá trị nhân văn, phản ánh sự khác biệt trong hoàn cảnh nhưng cũng thể hiện tình bạn trong sáng, chân thành và sự cảm thông sâu sắc giữa những người bạn thân.
Bé Em là một cô bé sống trong gia đình khá giả, có điều kiện sắm sửa những bộ đồ đẹp, đặc biệt là vào dịp Tết. Những bộ quần áo mới là niềm tự hào của cô bé, nhất là chiếc áo đầm màu hồng mà mẹ cô mới mua cho. Trong tâm trí của Bé Em, áo mới không chỉ là một vật phẩm đơn giản mà là một thứ để khoe với bạn bè, để làm cho mình nổi bật hơn trong mắt mọi người. Từ đó, có thể thấy rõ tính cách của Bé Em cô bé thích thể hiện, thích nổi bật và mong muốn nhận được sự chú ý của mọi người. Tuy nhiên, trong lòng Bé Em cũng không thiếu những khát khao ngây thơ và những nỗi lo lắng, đặc biệt là khi nghĩ về sự khác biệt giữa mình và con Bích, bạn thân của mình.
Bé Em sống trong một gia đình có điều kiện hơn so với con Bích. Nhà con Bích nghèo, mẹ nó phải làm bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, và nó phải mặc đồ cũ của anh Hai và nhường đồ cho các em. Đó là những cảnh tượng quen thuộc trong cuộc sống của con Bích, khiến nó cảm thấy mặc cảm mỗi khi đứng cạnh Bé Em với những bộ đồ mới. Tuy nhiên, Bé Em lại không hiểu rõ hoàn cảnh của con Bích, cô bé chỉ biết những gì trực tiếp nhìn thấy, đó là những bộ quần áo mới mà mình sắp được mặc, là sự tự hào khi nghĩ đến Tết này sẽ thật đẹp khi đi chơi cùng bạn bè.
Tình bạn giữa Bé Em và con Bích, dù rất thân thiết, nhưng cũng đầy sự phân vân, lưỡng lự trong suy nghĩ của Bé Em. Dù muốn khoe áo mới với con Bích, nhưng bé lại cảm thấy hơi ngại ngùng khi nhìn thấy sự buồn rầu trong ánh mắt của con Bích khi biết bạn mình chỉ có một bộ đồ mới. Điều này cho thấy, Bé Em cũng có những suy nghĩ, lo lắng về tình bạn và sự khác biệt giữa hai đứa trẻ. Cô bé muốn cho con Bích thấy mình giàu có hơn, nhưng lại không muốn làm bạn cảm thấy tủi thân.
Tình huống trong truyện khá đơn giản, chỉ xoay quanh chuyện mua sắm áo Tết của hai đứa trẻ, nhưng chính từ những tình huống nhỏ này, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa rõ nét tâm lý nhân vật và phản ánh sự khác biệt về điều kiện sống giữa các gia đình. Đặc biệt, tình huống khi con Bích phải nhận một bộ đồ cũ từ mẹ, trong khi Bé Em có đến bốn bộ đồ mới, càng làm nổi bật sự tương phản trong hoàn cảnh của hai đứa trẻ. Tuy nhiên, những tình huống đó không gây ra sự chia rẽ mà là cơ hội để Bé Em nhận thức được những gì mình có, và đồng thời hiểu hơn về sự chia sẻ, sự cảm thông đối với bạn bè.
Ngôn ngữ trong truyện được sử dụng rất mộc mạc, giản dị, phù hợp với lứa tuổi của các nhân vật. Các câu nói của Bé Em như “Mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi” hay “Bộ đồ mầy mai chắc đẹp lắm” thể hiện sự ngây thơ, trong sáng của cô bé. Những câu nói đó không chỉ thể hiện sự háo hức, tự hào của Bé Em mà còn có một chút ngây ngô khi cô bé nghĩ rằng bạn bè sẽ cảm thấy ngưỡng mộ vì sự mới mẻ của mình. Tuy nhiên, chính sự ngây thơ này đã làm cho Bé Em không nhận ra được cảm giác của con Bích, khiến con Bích cảm thấy tủi thân khi phải thừa nhận rằng gia đình mình nghèo khó.
Trong những tác phẩm văn học khác, ta cũng dễ dàng nhận thấy những nhân vật như Bé Em. Chẳng hạn, trong tác phẩm “Người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, nhân vật Vũ Nương cũng phải sống trong hoàn cảnh khó khăn, luôn phải chịu đựng những gánh nặng của cuộc sống. Dù vậy, cô vẫn luôn giữ được phẩm giá và tấm lòng nhân hậu. Sự khắc khổ trong cuộc sống không làm mất đi phẩm giá của con người, mà ngược lại, càng làm cho con người trở nên cao quý và đáng quý hơn. Bé Em và con Bích, dù hoàn cảnh khác biệt, nhưng đều có những phẩm chất đáng trân trọng, và đều xứng đáng được yêu thương, chia sẻ. Tình bạn giữa Bé Em và con Bích có thể được so sánh với những tình bạn khác trong xã hội, khi mà những sự khác biệt về hoàn cảnh sống đôi khi tạo ra sự ngại ngùng, nhưng tình bạn thật sự luôn vượt lên trên những điều này. Bé Em không hề cố tình làm tổn thương bạn, nhưng trong lòng cô bé vẫn còn rất nhiều sự bối rối và suy tư về tình bạn và sự chia sẻ giữa những người bạn thân.
Nhân vật Bé Em trong truyện “Áo Tết” của Nguyễn Ngọc Tư là hình mẫu của những đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên nhưng cũng đầy xúc động trong tình bạn và sự chia sẻ. Dù còn thiếu nhận thức về những khác biệt trong cuộc sống, nhưng Bé Em vẫn có những suy nghĩ và hành động rất đáng yêu, chân thành. Qua nhân vật này, tác giả muốn nhấn mạnh rằng trong xã hội, dù có sự phân biệt về hoàn cảnh, chúng ta vẫn cần có lòng cảm thông và chia sẻ. Câu chuyện không chỉ làm nổi bật tình bạn giữa hai đứa trẻ mà còn khắc họa một thông điệp sâu sắc về sự yêu thương, sẻ chia giữa con người với nhau. Những suy nghĩ của Bé Em, dù có chút ngây ngô, nhưng chính là lời nhắc nhở về tình bạn chân thành và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Bảng tin