Một Đời Áo Nâu
Một đời mẹ mặc áo nâu
Bao nhiêu tấm cũng một màu đất đai
Rách lành kể những hôm mai
Áo như đời mẹ sờn phai mỗi ngày
Áo nâu bạc, áo nâu gầy
Áo như thửa ruộng chở đầy nắng mưa
Lắng nghe sợi vải ngày xưa
Thấy trong mắt chát đã thừa mồ hôi
Bao nhiêu nước mắt mẹ rơi
Áo nâu gói cả những lời xót xa
Mẹ như sông phía quê nhà
Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm
Mẹ đi về phía trăm năm
Con ngồi xếp những nâu trầm mà thương
Thôi đành nhờ cả khói sương
Áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi.
-Nguyễn Văn Song-
Câu1: Ghi lại những tính từ miêu tả hình ảnh áo nâu mà tác giả sử dụng trong thơ 2 khổ thơ đầu. Qua những từ ngữ đó em hình dung như thế nào về cuộc đời của người mẹ?
Câu2: Em hiểu thế nào về hình ảnh “những nâu trầm” trong khổ cuối bài thơ
Câu3: Việc lập lại nhiều lần hình ảnh áo nâu trong bài thơ mang lại hiệu quả nghệ thuật gì
Câu4: Mẹ luôn vất vả chăm lo cho con để mong muốn con có tương lai tốt đẹp. Với vai trò là một người con em thấy mình cần làm gì để xứng đáng với niềm mong đợi đó?
Câu 5: Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích hai khổ thơ cuối của văn bản “một đời áo nâu”
Câu 6: ở khổ thơ cuối, “phải chăng khi mất đi những điều bình dị trong cuộc sống, con người mới nhận ra được giá trị đó? Viết bài nghị luận khoảng 400 chữ trình bày suy nghĩ về ý kiến trên.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1
Tính từ miêu tả hình ảnh áo nâu trong 2 khổ thơ đầu:
Hình dung về cuộc đời của người mẹ:
Qua những tính từ này, hình ảnh áo nâu hiện lên như biểu tượng của sự lam lũ, chịu thương chịu khó và hi sinh không ngừng nghỉ. Cuộc đời mẹ trải qua nhiều vất vả, nhọc nhằn, được ví như tấm áo nâu rách vá, bạc màu bởi nắng mưa. Đó là minh chứng cho sự cần mẫn, tần tảo sớm hôm, sự hi sinh lặng thầm của người mẹ để nuôi dưỡng con cái, gắn bó với mảnh đất quê hương.
Câu 2
Hình ảnh "những nâu trầm" trong khổ cuối:
"Những nâu trầm" gợi lên màu sắc giản dị, mộc mạc nhưng sâu sắc, tượng trưng cho tình mẹ bao la, bền bỉ và những giá trị bình dị của cuộc sống. Đó là ký ức, là di sản tinh thần mà mẹ để lại cho con – những điều tưởng chừng như nhỏ bé nhưng mang ý nghĩa lớn lao, khiến con mãi ghi nhớ và trân trọng.
Câu 3
Hiệu quả nghệ thuật của việc lặp lại hình ảnh "áo nâu":
Hình ảnh "áo nâu" được lặp lại xuyên suốt bài thơ tạo nên sự liên kết chặt chẽ và nhấn mạnh chủ đề của tác phẩm. "Áo nâu" trở thành biểu tượng cho cuộc đời lam lũ, tình yêu thương và sự hi sinh của mẹ. Việc lặp lại này không chỉ khắc sâu hình ảnh mẹ trong tâm trí người đọc mà còn gợi lên những cảm xúc trầm lắng, suy tư về sự biết ơn và tình cảm dành cho mẹ.
Câu 4
Là một người con, để xứng đáng với sự hi sinh và kỳ vọng của mẹ, em cần:
Câu 5
Phân tích hai khổ thơ cuối:
Hai khổ thơ cuối của bài thơ “Một đời áo nâu” là tiếng lòng thấm đẫm cảm xúc của người con khi chiêm nghiệm về sự hi sinh lặng thầm của mẹ và nỗi tiếc thương khi mẹ đi xa. Hình ảnh mẹ được so sánh với dòng sông quê hương, “dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm,” gợi lên sự bao dung, hiền hòa và những cống hiến âm thầm mà mẹ dành trọn cho con cái.
Khổ cuối thể hiện sự day dứt và tiếc nuối khi mẹ không còn. Cụm từ "những nâu trầm" gợi nhắc đến những kỷ niệm giản dị nhưng quý giá của mẹ, để lại trong lòng người con nỗi nhớ thương da diết. Đoạn thơ khép lại với lời nhắn nhủ đầy xúc động: “Áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi,” như lời tri ân và cầu nguyện, mong mẹ an yên nơi chốn vĩnh hằng.
Qua đó, tác giả khắc họa hình tượng người mẹ tần tảo, hy sinh, đồng thời gợi nhắc người con về ý nghĩa của tình mẫu tử và những giá trị bình dị nhưng sâu sắc trong cuộc sống.
Câu 6
Nghị luận: "Phải chăng khi mất đi những điều bình dị trong cuộc sống, con người mới nhận ra được giá trị đó?"
Trong cuộc sống, những điều bình dị thường hiện hữu quanh ta một cách âm thầm, lặng lẽ, khiến con người đôi khi không nhận ra giá trị thực sự của chúng. Chỉ khi mất đi, chúng ta mới cảm nhận được sự quý giá và không thể thay thế của những điều tưởng chừng giản đơn ấy.
Những điều bình dị như tình yêu thương của gia đình, sự quan tâm của người thân, hay những niềm vui nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày là những giá trị đáng trân trọng. Ví dụ, hình ảnh người mẹ tảo tần trong bài thơ "Một đời áo nâu" khiến ta nhận ra rằng, những hy sinh lặng lẽ của mẹ thường bị lãng quên khi ta mải mê theo đuổi những ước mơ cá nhân. Chỉ đến khi mẹ không còn, người con mới day dứt, tiếc nuối, và nhận ra tình mẹ là tài sản vô giá.
Sự thật này cũng phản ánh trong nhịp sống hiện đại, khi con người dễ bị cuốn vào guồng quay công việc và những áp lực xã hội, bỏ quên những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa. Chỉ khi mất đi, chúng ta mới hiểu rằng, đó chính là những điều tạo nên hạnh phúc và giá trị thực sự của cuộc sống.
Vì vậy, mỗi người cần học cách trân trọng hiện tại, sống chậm lại để lắng nghe và cảm nhận những gì đang diễn ra xung quanh mình. Biết yêu thương và quan tâm nhiều hơn đến gia đình, bạn bè, và những niềm vui giản đơn trong cuộc sống sẽ giúp ta không phải hối tiếc về sau. Đừng đợi đến khi mất đi mới nhận ra giá trị của những điều thân thuộc, bởi sự trân trọng từ hôm nay chính là cách chúng ta giữ gìn và bảo vệ những điều ý nghĩa nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1:
- Những tính từ miêu tả hình ảnh áo nâu trong hai khổ thơ đầu là: "nâu bạc", "nâu gầy", "sờn phai", "rách lành", "chở đầy nắng mưa".
- Qua những từ ngữ này, em hình dung về cuộc đời người mẹ đầy gian truân, vất vả. Áo nâu là biểu tượng cho cuộc sống nghèo khó, đầy hy sinh và nhọc nhằn của mẹ. Người mẹ phải chịu đựng những gian khổ trong công việc đồng áng, sớm hôm vất vả như thửa ruộng "chở đầy nắng mưa". Dù áo nâu đã bạc màu, sờn phai, mẹ vẫn kiên trì với công việc, không ngừng hy sinh vì con cái.
Câu 2:
- Hình ảnh “những nâu trầm” trong khổ cuối bài thơ là sự kết hợp giữa màu sắc và âm thanh, mang hàm nghĩa về sự tĩnh lặng, sâu sắc và bền bỉ. "Nâu trầm" có thể hiểu là sự gắn bó, đậm đà, bền vững của người mẹ với đất đai, với những hi sinh thầm lặng. Đồng thời, "nâu trầm" cũng gợi lên một cảm giác bình dị, nhẹ nhàng, nhưng đầy sâu sắc và không thể phai mờ theo thời gian, như tình mẹ luôn ở lại trong lòng con.
Câu 3:
- Việc lập lại hình ảnh "áo nâu" trong bài thơ mang lại hiệu quả nghệ thuật nhấn mạnh tính biểu tượng của chiếc áo đối với cuộc đời người mẹ. Áo nâu trở thành hình ảnh trung tâm, biểu trưng cho những hy sinh thầm lặng, những nỗi đau và vất vả mà mẹ phải chịu đựng trong suốt cuộc đời. Cách lập lại hình ảnh này tạo ra nhịp điệu lặp đi lặp lại, thể hiện sự kiên trì, bền bỉ và sức mạnh vô hình mà mẹ mang trong suốt cuộc đời. Đồng thời, qua đó cũng thể hiện sự tôn vinh và trân trọng tình yêu vô điều kiện của mẹ dành cho con.
Câu 4:
- Từ hình ảnh người mẹ trong bài thơ, Với vai trò là một người con, em cảm thấy cần phải học hỏi và nỗ lực không ngừng trong cuộc sống để trở thành một người có ích, có thể tự lập và tự lo cho bản thân, qua đó bày tỏ lòng biết ơn và báo đáp những hy sinh của mẹ. Em cũng sẽ luôn nhớ rằng mẹ đã dành trọn tình yêu thương cho mình, vì vậy, em sẽ cố gắng sống tốt, chăm lo cho mẹ khi cần thiết và làm những việc có ý nghĩa để mẹ cảm thấy tự hào về mình.
Câu 5:
Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Một đời áo nâu" của Nguyễn Văn Song đã khắc họa một cách sâu sắc và cảm động về sự hy sinh, tình yêu thương vô bờ của người mẹ dành cho con cái, đồng thời cũng thể hiện sự tôn vinh và lòng biết ơn của người con đối với mẹ.Trong khổ thơ thứ ba, tác giả so sánh mẹ với hình ảnh "mẹ như sông phía quê nhà," đây là một hình ảnh mang tính biểu tượng sâu sắc. Dòng sông quê hương, với đôi vạt phù sa, là hình ảnh của sự hy sinh âm thầm, lặng lẽ và bền bỉ. Mẹ giống như dòng sông ấy, luôn chở che, nuôi dưỡng con cái mà không đòi hỏi sự đền đáp, không hề kêu than. Mẹ là người phụ nữ luôn tần tảo, dốc lòng vì gia đình, và như dòng sông kia, mẹ sẵn sàng "dốc lòng" để con có được cuộc sống tốt đẹp hơn. Câu thơ "dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm" không chỉ thể hiện sự chăm sóc, bảo vệ của mẹ mà còn nhắc nhở về những vất vả, hy sinh mà mẹ phải trải qua trong suốt cuộc đời.Khổ thơ thứ tư là lời tạm biệt đầy cảm động của người con với chiếc áo nâu, một hình ảnh đã gắn liền với hình ảnh người mẹ suốt cả cuộc đời. Câu "Áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi" như một lời nguyện ước, mong muốn rằng áo nâu sẽ tiếp tục đồng hành với mẹ trong hành trình "trăm năm" của cuộc đời. Dù mẹ đi xa, dù mẹ không còn nữa, chiếc áo nâu – biểu tượng của những vất vả, hy sinh sẽ vẫn mãi gắn bó với hình ảnh mẹ, tiếp tục theo mẹ trong những khoảnh khắc cuối cùng của đời người. Câu thơ này thể hiện sự lưu luyến, biết ơn và trân trọng đối với mẹ – người đã suốt đời hy sinh, nuôi nấng và chở che cho con cái. Cả hai khổ thơ này đều thể hiện tình yêu vô điều kiện của người mẹ và sự hi sinh không tính toán của mẹ dành cho con cái. Áo nâu trở thành một hình ảnh rất đỗi bình dị nhưng lại mang sức mạnh cảm xúc to lớn, nó là biểu tượng cho cuộc đời mẹ – một đời làm việc vất vả, chăm sóc, nuôi dưỡng, và cũng là hình ảnh của tình mẹ suốt đời không bao giờ phai mờ.
Câu 6:
Cuộc sống hiện đại ngày nay, con người thường chạy theo những ước mơ lớn lao, những mục tiêu cao sang mà đôi khi quên đi những giá trị bình dị và giản đơn xung quanh mình. Đúng như ý kiến trên, chỉ khi những điều bình dị ấy mất đi, chúng ta mới thực sự nhận ra được sự quý giá của chúng. Khi cuộc sống thiếu đi những điều giản đơn, ta mới cảm thấy hối tiếc và trân trọng hơn những gì mình đã có.
Những điều bình dị là những giá trị đơn giản, gần gũi trong cuộc sống hàng ngày mà đôi khi chúng ta vô tình bỏ qua vì chúng không quá nổi bật, không gây sự chú ý. Đó là những thứ mang lại niềm vui, hạnh phúc dù không phải là những thứ vật chất xa xỉ hay những thành tựu lớn lao. Những điều bình dị có thể là tình cảm gia đình, tình bạn, những khoảnh khắc yên bình trong cuộc sống hoặc những hoạt động hằng ngày như ăn cơm với gia đình, trò chuyện cùng người thân, hay đơn giản là cảm giác được thở trong không khí trong lành, được sống trong một cộng đồng gắn kết.
Những giá trị bình dị trong cuộc sống, như tình cảm gia đình, tình yêu thương giữa con người, hay những khoảnh khắc yên bình của cuộc sống hàng ngày, chính là nền tảng vững chắc tạo nên hạnh phúc. Đôi khi, chúng ta chỉ nhận ra điều đó khi phải đối diện với sự mất mát. Ví dụ, khi một người mẹ vất vả suốt đời nuôi dưỡng con cái mà không đòi hỏi sự đền đáp, người con chỉ nhận thức được hết những hy sinh ấy khi mẹ không còn nữa. Mất đi những điều bình dị, chúng ta mới thấy rằng chính sự giản dị, sự quan tâm từ những người thân yêu đã tạo nên những hạnh phúc đích thực trong cuộc sống.
Cũng giống như trong cuộc sống, khi mất đi những khoảnh khắc bình yên, như những buổi sáng mưa, những buổi chiều rảnh rỗi bên gia đình, ta mới nhận ra rằng đó là những thời khắc quý báu mà ta đã bỏ qua khi còn quá bận rộn với công việc hay những mục tiêu khác. Những điều bình dị tuy không nổi bật nhưng lại có giá trị vô cùng to lớn, chúng giúp ta cảm nhận được niềm vui sống, sự an yên trong tâm hồn.
Vì vậy, để sống một cuộc đời hạnh phúc và trọn vẹn, con người cần phải biết trân trọng những giá trị bình dị. Đừng để đến khi mất đi những điều đó mới nhận ra sự quan trọng của chúng. Hãy sống chậm lại, lắng nghe và cảm nhận, để thấy rằng những điều giản đơn chính là những điều quý giá nhất.
Bảng tin