

Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào. Một lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó: Ha ha, bừa cào kìa! Mày cho tao mượn về chải chí đi! Từ đó, tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều. Chúng chỉ vào mặt tôi nói: “Đó là vì mày không chịu đánh răng. Những người đánh răng, răng mòn đều”. Một hôm, bố tôi hỏi: Sao dạo này bố không thấy con cười? Tôi nói: Tại sao con phải cười hả bố? Đơn giản thôi. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ. Khuôn mặt đẹp nhất là nụ cười. Nhưng khi con cười sẽ rất xấu xí. Tại sao vậy? Bố ngạc nhiên. Ai nói với con? Không ai cả, nhưng con biết nó rất xấu, xấu lắm bố ơi! Bố thấy nó đẹp. Bố nói nhỏ con nghe nhé! Nụ cười của con đẹp nhất! Nhưng làm sao đẹp được khi nó có cái răng khểnh? Ái chà! Bố bật cười. Thì ra là vậy. Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Đáng lí con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kì lạ. Có người có một cái mũi kì lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình.
nêu hoàn cảnh nhân vật tôi
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nhân vật "tôi" có hoàn cảnh "éo le" với một khuôn mặt có chiếc răng khểnh có phần xấu xí, khiến "tôi" tự ti và mặc cảm, ghét việc cười vì lúc đó sẽ làm lộ chiếc răng xấu xí của bản thân ra ngoài., bị mọi người xa lánh, cười chê. Nhưng cũng vì không dám cười đùa, bố chú ý tới "tôi" và chỉ dẫn "tôi", giúp "tôi" bớt mặc cảm, tự ti, cảm giác vui thích hơn, tự hào hơn vì vẽ đẹp của bản thân mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đáp án:hoàn cảnh là bị mọi người chế giễu, cườ cợt
Giải thích các bước giải:dựa vào câu"Tôi có....ko dám cười nữa."
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin