Nhà thơ Lê Đạt quan niệm:
“Mỗi công dân đều có một dạng vân tay.
Mỗi nhà thơ thứ thiệt có một dạng vân chữ
Không trộn lẫn”.
Em hãy xác định “vân chữ” của nhà thơ Phạm Tiến Duật qua tác phẩm “Bài thơ
về tiểu đội xe không kính”? (Ngữ văn 9, tập 1).
---------------------
1. Giải thích ý thơ của Lê Đạt (2,0 điểm)
- “Vân tay”, dấu hiệu để nhận dạng, phân biệt mỗi công dân không thể
nhầm lẫn.
- “Vân chữ”, ngôn ngữ riêng của mỗi nhà thơ. “Vân chữ” là phong cách nghệ
thuật riêng biệt, độc đáo, không thể trộn lẫn, là những sáng tạo của cá nhân mỗi nhà
văn, nhà thơ.
- Phong cách nghệ thuật là phẩm chất và cũng là tiêu chí để đánh giá, nhận diện
một nghệ sĩ chân chính, có tài năng thực sự (“thứ thiệt”) hay chỉ là “thợ thơ”, “thợ
văn”. “Vân chữ” cũng quan trọng như “vân tay”, là dấu ấn đóng vào “giấy thông
hành” để nhà văn bước vào địa hạt văn chương.
- Phong cách nghệ thuật của nhà văn, nhà thơ thể hiện qua nhiều yếu tố: nhãn
quan, tư tưởng nghệ thuật, đề tài, chủ đề, hình tượng nghệ thuật, ngôn ngữ, bút pháp
thể hiện…
2. “Vân chữ” – phong cách sáng tác của Phạm Tiến Duật qua tác phẩm
“Bài thơ về tiểu đội xe không kính” (7,0 điểm)
2.1. Thơ Phạm Tiến Duật hồn nhiên, hóm hỉnh, giàu tính lạc quan với những
phát hiện thú vị, đầy chất lính (4,5điểm)
2.1.1. Hình ảnh những chiếc xe không kính:
- Hình ảnh chiếc xe không kính là hình ảnh được đưa vào từ cuộc sống, hiện
thực qua những hình ảnh sống động, mang hơi thở của cuộc sống chiến trường ác liệt.
- Hình ảnh những chiếc xe không kính vừa thân thuộc vừa có chút gì đó mới mẻ.
2.1.2. Hình ảnh người chiến sĩ lái xe Trường Sơn được đặt trong mối quan hệ
đối lập với hình ảnh về chiến trường.
- Tư thế ung dung, hiên ngang
- Tinh thần lạc quan, dũng cảm bất chấp mọi khó khăn nguy hiểm của cuộc
chiến.
- Tình đồng chí đồng đội gắn bó.
- Ý chí quyết tâm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước
2.3. “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duât đã rất đặc sắc
trong việc sử dụng các yếu tố nghệ thuật (2,0 điểm):
- Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ đời thường giản dị, tự nhiên; thể thơ tự do, các
câu dài ngắn khác mhau, cách gieo vần ở tiếng cuối cùng của dòng thơ. Sự kết hợp
phương thức biểu cảm và tự sự, cách sử dụng các biện pháp tu từ.
- Nghệ thuật xây dựng cấu tứ từ những chi tiết hết sức bình thường và không
có tính thơ.
- Nghệ thuật xây dựng nhan đề cho thấy chất thơ trong bài thơ đồng thời cho
thấy cái nhìn lãng mạn của tác giả trước hiện thực khốc liệt của chiến tranh tạo giọng
điệu, sắc thái thẩm mĩ cho bài thơ.
* Khái quát: Tất cả tạo nên cái tôi trữ tình đậm chất lính. Phạm Tiến Duật đã tạo
được dấu ấn riêng của mình khi xây dựng cái tôi trữ tình bằng ngôn ngữ thơ trẻ trung,
hóm hỉnh, tuy là những hình ảnh mộc mạc bình dị nhưng đậm chất thơ. Giọng điệu
ngang tàng, tâm tình dịu ngọt, hình ảnh chọn lọc có sự sáng tạo, tứ thơ độc đáo đã
góp phần tạo nên “vân chữ” trong thơ của ông. (0,5 điểm)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong nền thơ ca kháng chiến chống Mỹ, Phạm Tiến Duật là một trong những gương mặt tiêu biểu, được mệnh danh là "nhà thơ của Trường Sơn". Thơ ông mang phong cách riêng biệt, đầy trẻ trung, sôi nổi, phản ánh chân thực và sống động cuộc sống của những người lính thời kháng chiến. "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" là một minh chứng tiêu biểu cho "vân chữ" độc đáo của ông – một phong cách thơ vừa ngang tàng, hiện thực, vừa đậm chất lãng mạn, giàu chất anh hùng ca.
Phạm Tiến Duật không né tránh những chi tiết khắc nghiệt của chiến tranh, mà tái hiện chúng một cách chân thực, điển hình là hình ảnh những chiếc xe không kính: "Không có kính, không phải vì xe không có kính. Bom giật, bom rung, kính vỡ đi rồi." Từng câu thơ như lời kể chân thực, giản dị, gần gũi, đưa người đọc bước vào cuộc sống đầy gian khổ nhưng hào hùng của những người lính Trường Sơn. Dù đối mặt với bom đạn, thiếu thốn, người lính không hề than vãn, mà ngược lại, họ đối diện với khó khăn bằng sự lạc quan, ung dung: "Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng". Tư thế lái xe “nhìn thẳng” thể hiện thái độ kiên định, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, không chùn bước trước kẻ thù. Trong gian khổ, bom đạn, người lính vẫn tìm thấy vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống:"Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng,Nhìn thấy con đường chạy thẳng vào tim."Hình ảnh thơ vừa chân thực vừa lãng mạn, cho thấy tâm hồn nhạy cảm, lạc quan củanhững người lính trẻ.Chiến tranh không chỉ là thử thách, mà còn là nơi gắn kết những người lính với nhau bằng tình đồng đội thiêng liêng:"Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời,Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy."Họ cùng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, cùng vượt qua khó khăn, và coi nhau như một gia đình lớn. Phạm Tiến Duật sử dụng ngôn ngữ gần gũi, không trau chuốt cầu kỳ nhưng lại rất sinh động, giàu sức biểu cảm. Những từ ngữ như “bom giật, bom rung,” “nhìn đất, nhìn trời,” “chung bát đũa” mang hơi thở của cuộc sống đời thường, tạo nên sự chân thực cho bài thơ. Giọng thơ tự nhiên, dí dỏm, đôi khi pha chút nghịch ngợm, phản ánh tinh thần lạc quan của những người lính trẻ: "Ung dung buồng lái ta ngồi, Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng." Phong cách này khiến thơ Phạm Tiến Duật dễ dàng đi vào lòng người, đặc biệt là thế hệ trẻ thời bấy giờ.
"Vân chữ" của Phạm Tiến Duật qua Bài thơ về tiểu đội xe không kính là sự kết hợp độc đáo giữa tính hiện thực và chất lãng mạn, giữa sự ngang tàng và tình cảm đồng đội sâu sắc. Chính sự chân thực, trẻ trung và tinh thần lạc quan trong thơ đã làm nên nét riêng không thể nhầm lẫn của ông. Tác phẩm không chỉ là bức tranh sinh động về cuộc chiến mà còn là khúc ca hào hùng, lạc quan của một thế hệ anh hùng, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng bạn đọc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin