Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Bài thơ “Nhớ Ngoại” của Bảo Ngọc là một khúc ca đong đầy tình yêu thương và nỗi nhớ nhung dành cho người bà kính yêu. Từ những câu thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã tái hiện hình ảnh Ngoại vừa gần gũi, vừa thiêng liêng. Qua đó, bài thơ không chỉ là nỗi nhớ cá nhân mà còn gợi lên giá trị trường tồn của gia đình, sự hi sinh và tình yêu vô điều kiện.
Bảo Ngọc là một tác giả nổi tiếng với những tác phẩm đậm chất trữ tình, thấm đượm cảm xúc mộc mạc, chân thành. Bài thơ “Nhớ Ngoại” đã tái hiện sinh động hình ảnh người bà với những ký ức tuổi thơ ấm áp và bình yên. Tác phẩm không chỉ là lời tri ân của người cháu mà còn là thông điệp sâu sắc về tình thân, lòng biết ơn và đạo lý uống nước nhớ nguồn.
Hồi tưởng tuổi thơ trong vòng tay Ngoại, nhà thơ nghẹn ngào gợi tả những hình ảnh dung dị đời thường thân quen:
“Tuổi thơ con lớn lên
Trong vòng tay Ngoại êm đềm ngày nào.”
Những câu thơ mở đầu gợi lên hình ảnh tuổi thơ yên bình bên người Ngoại. Từ “vòng tay Ngoại” mang ý nghĩa vừa cụ thể vừa biểu tượng, là sự chở che, bao bọc và yêu thương vô điều kiện. Không chỉ là ký ức về những ngày tháng yên ả, hình ảnh này còn thể hiện một tình cảm sâu đậm, gắn bó thiêng liêng. Biện pháp đối ngẫu trong câu thơ (“tuổi thơ – lớn lên”, “vòng tay – êm đềm”) đã khắc họa rõ nét sự gần gũi, đồng thời nhấn mạnh vai trò của Ngoại trong cuộc đời người cháu. Những kỷ niệm tưởng chừng nhỏ bé ấy lại trở thành nguồn an ủi lớn lao, là hành trang tinh thần theo suốt cuộc đời.
Nhà thơ trân trọng khắc họa sự hi sinh và tình yêu thương vô bờ bến của Ngoại qua nét thơ ấm áp:
“Ngoại thương con lắm,
Ngoại ơi Mồ hôi đã đẫm nâu lắm ruộng nhà.”
Hình ảnh Ngoại gắn liền với công việc lao động vất vả, dãi dầu mưa nắng. Câu thơ sử dụng hình ảnh “mồ hôi đẫm nâu” để nhấn mạnh sự hy sinh âm thầm của Ngoại, người đã làm lụng không ngừng nghỉ để chăm lo cho con cháu. Từ đó, Ngoại hiện lên như biểu tượng của sự tần tảo, đức hi sinh cao cả. Ngôn ngữ mộc mạc, đời thường nhưng lại chứa chan cảm xúc đã giúp tác giả truyền tải thành công hình ảnh một người bà Việt Nam điển hình, với sự chịu thương chịu khó và tình yêu thương dạt dào. Qua đây, bài thơ cũng gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn và sự trân trọng đối với những người đã hy sinh cả cuộc đời vì gia đình.
Cuối cùng, nỗi nhớ khắc khoải và tình yêu vượt thời gian của tác giả đã khỏa lấp cảm xúc của bài thơ:
“Bây giờ con lớn, Ngoại ơi
Nhớ Ngoại, nhớ cả một đời bên nhau.”
Những câu thơ cuối như một lời tâm sự chân thành, thể hiện nỗi nhớ da diết của người cháu khi đã trưởng thành. Từ “bây giờ” gợi nhắc sự cách xa, mất mát, nhưng cũng là lời khẳng định tình cảm dành cho Ngoại vẫn vẹn nguyên theo thời gian. Nỗi nhớ không chỉ là hoài niệm mà còn là sự biết ơn sâu sắc. Câu thơ “nhớ cả một đời bên nhau” mang ý nghĩa tổng kết, khẳng định tình yêu thương dành cho Ngoại là mãi mãi, không phai nhạt. Tác giả đã khéo léo sử dụng nhịp điệu nhẹ nhàng, lắng đọng để tạo nên dư âm sâu lắng trong lòng người đọc.
Bài thơ “Nhớ Ngoại” không chỉ là lời tri ân của tác giả dành cho người bà kính yêu mà còn khơi gợi những giá trị nhân văn sâu sắc. Đó là tình yêu thương gia đình, lòng biết ơn đối với sự hi sinh của thế hệ đi trước, và sự trân trọng những ký ức tuổi thơ. Hình ảnh Ngoại hiện lên vừa giản dị, gần gũi, vừa cao cả, thiêng liêng, trở thành biểu tượng cho tình thân yêu vô giá. Bên cạnh đó, bài thơ sử dụng ngôn ngữ thơ mộc mạc, giản dị nhưng giàu cảm xúc, phù hợp với nội dung và tâm tư của bài thơ, hình ảnh ẩn dụ, đối ngẫu, điệp từ… được sử dụng tinh tế, giúp nhấn mạnh tình cảm sâu sắc của tác giả, đồng thời là nhịp điệu nhẹ nhàng, lắng đọng, tạo nên sự hài hòa giữa nội dung và hình thức biểu đạt.
Bài thơ “Nhớ Ngoại” của Bảo Ngọc là một tác phẩm giàu giá trị nhân văn, thể hiện sâu sắc tình yêu thương, lòng biết ơn và sự trân trọng đối với gia đình. Qua hình ảnh Ngoại, tác giả không chỉ gợi nhớ về những kỷ niệm ấm áp mà còn khẳng định giá trị của tình thân, những điều giản dị nhưng vô giá trong cuộc sống. Đây là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa: hãy luôn trân trọng những người thân yêu và giữ gìn những ký ức đẹp đẽ trong lòng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Bảo Ngọc là một tác phẩm thể hiện tình cảm sâu sắc, xúc động của một đứa cháu dành cho bà ngoại của mình. Cảm xúc trong bài thơ chủ yếu tập trung vào nỗi nhớ thương và sự kính trọng đối với người bà đã khuất, phản ánh sự gắn bó tình cảm giữa những thế hệ trong gia đình.
Bài thơ xoay quanh cảm xúc của một cô bé đối với bà ngoại, người đã có ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời của em. Qua đó, bài thơ thể hiện một tình cảm gia đình đầm ấm, nhưng cũng đầy tiếc nuối và xót xa khi bà ngoại đã qua đời. Chủ đề chính của bài thơ là nỗi nhớ và sự mất mát, xen lẫn những hồi ức đẹp về thời gian sống bên bà. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không có quy tắc về số câu hay số chữ trong mỗi câu. Cách viết tự do này giúp tác giả thể hiện một cách tự nhiên và mộc mạc những cảm xúc, suy nghĩ của mình. Giọng điệu bài thơ nhẹ nhàng, thủ thỉ, như một lời tâm sự của người cháu gửi tới bà. Tuy nhiên, qua những câu thơ, ta cảm nhận được sự nén lại của nỗi buồn, sự tiếc thương sâu sắc khi bà không còn nữa. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ mà còn là sự tri ân đối với bà ngoại, người đã chăm sóc và nuôi dưỡng đứa cháu từ bé. Bài thơ thể hiện mối quan hệ gia đình ấm áp và sâu sắc. Bà ngoại là người luôn yêu thương, chăm sóc và là nguồn động viên tinh thần lớn lao đối với đứa cháu. Nỗi nhớ trong bài thơ không chỉ là sự thiếu vắng về mặt thể xác, mà còn là sự trống vắng trong lòng người cháu khi không còn được bà chăm sóc, an ủi. Hình ảnh bà ngoại: Bà được miêu tả trong bài thơ như một hình tượng gần gũi, yêu thương. Dù bà không còn tồn tại về mặt thể xác, nhưng hình ảnh bà vẫn mãi in sâu trong ký ức của đứa cháu. Nỗi nhớ: Nỗi nhớ trong bài thơ như một làn sóng không ngừng vỗ về tâm hồn đứa cháu. Mỗi khoảnh khắc bên bà đều trở thành ký ức ngọt ngào và quý giá. Bài thơ không chỉ là một bài ca ngợi tình bà cháu mà còn là lời tri ân dành cho bà ngoại, người đã hi sinh cả cuộc đời để chăm sóc cho đứa cháu. Cảm xúc trong bài thơ càng trở nên sâu sắc và mạnh mẽ hơn khi người cháu nhận ra rằng dù bà không còn nữa, nhưng tình yêu và những kỷ niệm đẹp về bà vẫn sống mãi trong lòng mình. Thông qua bài thơ, tác giả gửi gắm một thông điệp về sự quan trọng của gia đình, sự kính trọng và lòng biết ơn đối với ông bà, những người đã dành cả cuộc đời để chăm sóc và yêu thương thế hệ sau. Đồng thời, bài thơ cũng khơi gợi trong người đọc sự trân trọng những khoảnh khắc quý giá bên những người thân yêu trước khi họ ra đi.
Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Bảo Ngọc là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện nỗi nhớ thương và lòng tri ân sâu sắc của một đứa cháu đối với bà ngoại. Những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng đầy tình cảm đã chạm đến trái tim người đọc, khiến mỗi người trong chúng ta đều phải suy ngẫm về tình cảm gia đình, về sự quý trọng những người thân yêu xung quanh mình.
\begin{array}{|c|}\hline\color{black} {Pochacco2212}\\\hline\end{array}
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin