Viết bài văn phân tích một tác phẩm văn học (thơ trào phúng) - Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu
Viết bài văn phân tích một tác phẩm văn học (thơ trào phúng) - Lai Tân
Không chép mạng
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
61
24
1.
Hai câu 1 và 2 tả không khí, bối cảnh chung của kì thi hương năm Đinh Dậu 1897. Người ta vẫn duy trì lệ ba năm mở một khoa thi nhưng chủ nhân các kì thi bây giờ đã thuộc về nhà nước, tức là thực dân Pháp xâm lược. Nhức nhối tâm trạng thi trong cảnh mất nước, nô lệ. Cảnh thi nhốn nháo: Trường Hà Nội thi chung với trường Nam Định. Không có gì hứa hẹn sự trang nghiêm cần có của những kì thi như thế này. Hai câu thể hiện thái độ mỉa mai, châm biếm kín đáo và cũng bộc lộ nỗi buồn sâu lắng của tác giả trước cảnh đất nước bị mất quyền độc lập, tự chủ. Chuyện thi cử thực ra là một phần của chuyện đất nước.
Hai câu 3, 4 tả thực sĩ tử và quan trường Việt Nam. Cái nhìn thi cử được lọc qua tâm trạng chán nản, đau buồn của tác giả đã chuyến thành những hình ảnh hài hước mà chua chát. Việc đảo ngữ có hiệu quả đánh kể: Nhà thơ chủ yếu không quan sát sĩ tử mà đập vào mắt là dáng vẻ lôi thôi của họ. Sự sa sút Nho phong sĩ khí là ấn tượng nổi bật. Nhà thơ không nghe nội dung lời nói của quan trường mà nghe thấy âm thanh méo mó, kì dị của tiếng loa phát ra ậm oẹ quan trường miệng thét loa. Thét làm ra vẻ hách dịch, ra vẻ ta đây đang là chủ nhưng vị trí thực của quan trường cũng như quan lại nói chung lúc đó ra sao thì hai câu thơ 5, 6 sẽ nói rõ.
Hai câu thơ 5 và 6 tả đại diện của thực dân xâm lược. Cờ cắm rợp trời trong truyền thống là đón các quan lại Việt Nam thường đến thăm các trường thi, nếu là kì thi Tiến sĩ thì đích thân nhà vua đến ra đề và chấm. Hóa ra lễ nghi ấy là đón tên quan Tây (quan sứ tên đầy đủ là quan công sứ).
Đối giữa câu trên với câu dưới cũng tạo nên sắc thái trào lộng, mỉa mai, đả kích mạnh mẽ. Cờ đối với vây, rợp trời đối với quét đất. Cái trang trọng của tên quan sứ bị hạ bệ ngay bằng chiếc váy của mụ đầm. Nhưng hai câu thơ cũng hàm chứa kín đáo tâm trạng đau đớn, nhục nhã, uất ức của tác giả, hẳn cũng là một sĩ tử trong đó. Còn chi nói đến chữ nghĩa thánh hiền, luân thường đạo lí cao siêu khi mà kẻ làm chủ kì thi là những kẻ ngoại bang xa lạ.
Câu cuối cùng “Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà”, là lời kêu gọi, nhắn nhủ của một nhà nho hướng đến những sĩ tử, những trí thức đất Bắc và tất cả người Việt Nam một lần nữa nhìn lại thực trạng đất nước bị mất độc lập, cảm nhận thấm thía hết nỗi đau, nỗi nhục mất nước, từ đó có những suy nghĩ và hành động cần thiết. Lời thơ chất chứa tâm sự dưới hình thức trào phúng nhưng mang nỗi lòng ưu tư của người trí thức, một thoáng buồn và uất ức.
2.
Nhật ký giam cầm của Hồ Chí Minh không chỉ là một tập hợp các bản nhật ký bằng thơ mà còn là một hiện thân của sự sáng tạo và tinh thần kiên trì. Được viết trong khoảng một năm tại những nhà tù dưới sự kiểm soát của chính quyền Tưởng Giới Thạch ở tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc, tập thơ này ban đầu được Bác viết với mục đích chủ yếu là duy trì tinh thần vững vàng, đồng thời tìm kiếm nguồn động lực để tự giải phóng, như mô tả trong bài "Khai quyển đầu cuốn sổ tay."
Lai Tân, bài thơ thứ 97 trong nhật ký này, được sáng tác sau khi Bác được chuyển từ Thiên Giang đến Lai Tân. Bức tranh hiện thực trong bài thơ này là một tác phẩm nghệ thuật ghi chép sắc nét về sự châm biếm, mỉa mai và phê phán của Hồ Chí Minh đối với giai cấp thống trị tại Lai Tân cũng như xã hội Trung Quốc trong giai đoạn đó.
Phiên âm chữ Hán:
Ban trưởng nhà lao chuyên đánh bạc,
Giải người, cảnh trưởng kiếm ăn quanh.
Chong đèn, huyện trưởng làm công việc,
Trời đất Lai Tân vẫn thái bình.
Bức tranh hiện thực về nhà tù Lai Tân cùng một phần cụ thể của xã hội Trung Quốc thời điểm ấy được tác giả vẽ lên qua một bài thơ thất ngôn tứ tuyệt. Hồ Chí Minh đã sử dụng bài thơ ngắn nhưng đầy tính tượng trưng để phản ánh mọi chi tiết một cách sinh động.
Bài thơ ghi điểm chính là sự sắc sảo và độc đáo trong việc sử dụng châm biếm, phối hợp với giọng điệu tự sự và trữ tình, đồng thời giữ vững một cấu trúc hợp lý và chặt chẽ. Bài thơ được chia làm hai phần: phần đầu gồm ba câu kể chuyện, trong khi phần sau chỉ một câu duy nhất. Điểm nhấn ở câu cuối cùng, nơi mọi tư tưởng sắp đặt của bài thơ tập trung, tiết lộ sự châm biếm sâu sắc của Hồ Chí Minh đối với những quan chức đến từ giai cấp thống trị.
Phần đầu tiên của bài thơ "Lai Tân" của Hồ Chí Minh tinh tế mô tả chân dung ba nhân vật "quan trọng" một cách sắc sảo. Trong đó, người đứng đầu nhà lao công thản nhiên tham gia đánh bạc hàng ngày, trong khi ở ngoài, quan chức lại bị bắt tội vì hành động tương tự. Ban trưởng nhà tù không ngần ngại nhận tiền đút lót từ tù nhân, còn cảnh trưởng lại tận hưởng đèn sáng đêm để hút thuốc phiện. Những nhân vật này, mặc dù đại diện cho chính quyền và luật pháp, nhưng lại hoàn toàn vi phạm nguyên tắc pháp luật.
Hình ảnh này không chỉ giới hạn trong khuôn khổ nhà tù mà còn trở thành biểu tượng cho xã hội Trung Quốc thời kỳ đó, nơi quan trên sống thoải mái, thiếu trách nhiệm và tham lam, trong khi cấp dưới chỉ cố gắng kiếm sống mà không quan tâm đến những tệ nạn đang lan rộng. Hành vi tham lam và nhũng nhiễu của họ thậm chí đóng góp vào sự gia tăng của những tệ nạn xã hội. Ba nhân vật này như đang tham gia vào một vở hài kịch câm, và tất cả đều đóng vai trò "nghiêm túc" trong bức tranh thái bình (?!), dưới sự thống trị của chính họ Tưởng. Câu thơ ngắn và sắc bén này tiếp tục tố cáo tình trạng hỗn độn và bất ổn trong xã hội Trung Quốc thời kỳ đó.
Phần thứ hai của bài thơ, đặc biệt là câu cuối cùng, đưa ra một cái nhìn sâu sắc từ người tù Hồ Chí Minh về tình trạng bộ máy cai trị tại Lai Tân. Thay vì lên án mạnh mẽ, tác giả chọn một lối diễn đạt khách quan với câu nhận xét: "Trời đất Lai Tân vẫn thái bình." Câu này không chỉ tương ứng với tình trạng thối nát của quan chức ở Lai Tân, mà còn mang đến sự mỉa mai và châm biếm sâu sắc.
Hiệu quả của câu thơ này là tạo ra một hiện thực trong đó tình trạng thối nát của quan chức ở Lai Tân đã trở thành bản chất của họ. Nó đã làm cho bản chất này trở thành một phần "nề nếp" thậm chí được xã hội chấp nhận từ lâu.
Câu kết luận của bài thơ, mặc dù có vẻ bình thản, thực tế lại ẩn chứa một lời châm biếm và mỉa mai, tiết lộ bản chất xấu xa của bộ máy thống trị ở Lai Tân. Từ "thái bình" không chỉ là một miêu tả bình thường, mà còn mang ý nghĩa của sự "thần tự" hoặc "nhãn tự" trong ngữ cảnh của bài thơ. Điều này làm cho tác giả thông qua từ ngữ "thái bình" tài tình khám phá tất cả các hành vi bất hợp pháp và thối nát, châm biếm bản chất của Tưởng Giới Thạch đang ẩn sau vẻ ngoài trái với sự thư thái. Bằng cách này, bài thơ "Lai Tân" không chỉ là một tác phẩm thơ châm biếm sắc sảo mà còn là một kiệt tác nghệ thuật đầy ý nghĩa và lôi cuốn.
đây là bài của mik cs sẵn trong máy nên làm nhanh
uy tín ko chép mạng
chỉnh sửa tùy ý
cho phép mik xin 1 ctrlhn đc ko bn
chúc bạn học tốt
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
25
10
Phân Tích Tác Phẩm Thơ Trào Phúng: “Lễ Xướng Danh Khoa Đinh Dậu” “Lễ Xướng Danh Khoa Đinh Dậu” là một tác phẩm tiêu biểu của thơ trào phúng Việt Nam, được sáng tác bởi nhà thơ Nguyễn Đình Thi. Tác phẩm không chỉ phản ánh sự kiện xướng danh trong kỳ thi Đinh Dậu mà còn thể hiện sâu sắc tâm tư, tình cảm và quan điểm của tác giả về xã hội phong kiến đương thời. Thông qua thơ trào phúng, Nguyễn Đình Thi đã khéo léo chỉ trích những mặt trái của xã hội, từ sự mỉa mai những thói hư tật xấu đến việc đề cao giá trị của con người. Mở đầu tác phẩm, tác giả giới thiệu khung cảnh của một buổi lễ xướng danh với không khí trang trọng. Tuy nhiên, sau đó, bức tranh lễ hội trở nên hỗn loạn và phơi bày rõ nét những hiện thực tăm tối của xã hội. Sự đối lập giữa vẻ bề ngoài và nội dung thực chất được thể hiện qua những hình ảnh sinh động, ẩn dụ sâu sắc. Nguyễn Đình Thi không ngần ngại chỉ trích những kẻ đến dự lễ không vì tình yêu kiến thức mà chỉ để tâng bốc và tìm kiếm danh vọng. Những câu thơ sắc bén, vừa mỉa mai vừa hài hước, thể hiện rõ ràng cái nhìn châm biếm của tác giả đối với nỗi khát khao danh lợi vô bổ của con người. Điều này không chỉ dừng lại ở việc chỉ trích cá nhân mà còn mở rộng ra phê phán cả hệ thống tổ chức xã hội phong kiến khi mà con đường tiến thân thông qua thi cử trở thành mục tiêu duy nhất của nhiều người, dẫn đến vô số hệ lụy cho xã hội. Tác phẩm culminates in the realization that true value is not found in danh vọng hay địa vị, mà ở chính phẩm hạnh và trí tuệ con người. Qua đó, Nguyễn Đình Thi đã khéo léo khơi gợi lên một thông điệp nhân văn sâu sắc: giá trị của con người không thể đo bằng danh xưng hay thành tích mà phải được xem xét qua phẩm chất và đạo đức. Tóm lại, "Lễ Xướng Danh Khoa Đinh Dậu" là một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, thể hiện sự nhạy bén và tinh tế của Nguyễn Đình Thi trong việc phản ánh hiện thực xã hội. Thông qua thơ trào phúng, tác giả không chỉ mang đến những tiếng cười mà còn để lại nhiều suy ngẫm về bản chất con người và giá trị đích thực trong xã hội. --- ### Phân Tích Tác Phẩm Thơ Trào Phúng: “Lai Tân” “Lai Tân” của Tản Đà là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ trào phúng trong văn học Việt Nam đầu thế kỷ 20. Tác phẩm không chỉ là một bức tranh sinh động về xã hội đương thời mà còn thể hiện sự bức xúc của tác giả đối với những vấn đề xã hội, nhất là phong tục, tập quán và ý thức con người. Mở đầu bài thơ, Tản Đà vẽ nên khung cảnh của một lễ hội Lai Tân, nơi mà sự tấp nập và nhộn nhịp của con người hiện lên rõ nét. Tác giả sử dụng những câu thơ giàu hình ảnh, âm điệu tự nhiên để khắc họa không khí lễ hội, nhưng bên trong đó lại ẩn chứa những sự mỉa mai sâu sắc. Nhân vật và hành động trong thơ thường mang tính chung chung, biểu trưng cho một tập thể, từ những kẻ tham lam đến những người mù quáng chạy theo danh lợi. Tản Đà không chỉ đơn thuần miêu tả mà còn xem xét sâu sắc tâm tư, tình cảm của nhân vật, từ đó thể hiện sự châm biếm những thói hư tật xấu của xã hội. Đặc biệt, tác giả đã khéo léo thể hiện sự châm biếm và chỉ trích qua những hình ảnh hài hước, từ việc người ta đổ xô đi tìm kiếm danh vọng, đến những hành động ngớ ngẩn và rối ren của đám đông. Điều này phản ánh rõ nét tâm lý chạy theo danh vọng và sự ngu muội của nhiều người trong xã hội. Không những chỉ trích mà Tản Đà còn đưa ra những cảnh báo về hậu quả của sự chạy theo danh lợi. Những hình ảnh sinh động, những câu thơ trào phúng dường như khiến người đọc không khỏi suy ngẫm về tương lai của một xã hội mà con người chỉ biết đến danh vọng mà quên đi những giá trị đích thực. Cuối cùng, “Lai Tân” không chỉ là một tác phẩm thơ trào phúng mà còn là một tiếng nói mạnh mẽ về sự thức tỉnh của con người trong thời đại mới. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa tiếng cười và nỗi buồn, từ đó gửi gắm những thông điệp sâu sắc về nhân sinh. Tóm lại, “Lai Tân” là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, phản ánh những vấn đề nghiệt ngã của xã hội qua lăng kính hài hước. Tản Đà đã sử dụng thơ như một công cụ để phê phán và thay đổi xã hội, đồng thời khơi dậy cảm xúc và tư duy của người đọc về giá trị bản thân và xã hội mà họ đang sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
61
1208
24
cả 2 bài r mà
4
8
0
Thấy rồi
61
1208
24
ok
4
8
0
Bạn ghét môn j
4
8
0
Bai bai
4
8
0
Mình đi học tự vựng môn Tiếng Anh đây
61
1208
24
bye
4
8
0
Bạn ơn bạn đã giúp mình