

Phân tích bài Mẹ - Viễn Phương giúp mình với ạ
Tầm 1 trang thôi ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nhắc đến Viễn Phương là nhắc đến một hồn thơ dung dị, cảm xúc sâu lắng thiết tha đậm đà màu sắc Nam Bộ. Bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ Viễn Phương là bài thơ Mẹ.
Bài thơ diễn đạt về không gian yên bình và thời gian trôi qua một cách dễ dàng. Thời gian ấy giờ chỉ còn lại là kỉ niệm. Tác giả vô cùng nhớ nhung hình ảnh khi còn được ở bên mẹ. Những hình ảnh ấy hiện ra trong cảm thức nhà thơ. Đầu tiên là hình ảnh hương thơm của hoa sen được miêu tả như là một trải nghiệm thời gian và không gian, tạo ra một không khí trữ tình. Hoa sen thường được tượng trưng cho sự thuần khiết và tinh khôi trong văn hóa Đông Á. Việc mẹ hát về hoa sen tạo ra một hình ảnh tĩnh lặng, đẹp đẽ và tràn ngập hương thơm. Hình ảnh hoa sen "lặng lẽ dưới đầm" tạo ra cảm giác thanh tịnh và êm đềm, như là hoa sen đang tự do nở rộ trong một không gian tự nhiên, gần gũi với đầm nước. Tác giả đã lựa chọn cẩn thận từ ngữ tạo ra một bức tranh sống động và quyến rũ.
Ở khổ thơ thứ nhất tác giả đã tập trung vào việc tạo ra một bức tranh hình ảnh giản dị và truyền đạt một tâm trạng nhẹ nhàng, thanh tịnh. Thì ở khổ thơ thứ hai tác giả đã miêu tả hình ảnh về mẹ, sự nghèo đói và tình thương gia đình. “Mẹ nghèo” so sánh với đóa hoa sen không chỉ tạo ra hình ảnh đẹp mắt mà còn nói lên tinh thần cao quý, thuần khiết và kiên trì của người mẹ. Miêu tả về thời gian “Năm tháng” trôi qua một cách yên bình và không lưu luyến, tạo ra cảm giác của sự bền vững và kiên nhẫn của người mẹ. Từ những điều mà mẹ làm chính là lòng yêu thương, đức hi sinh cao cả của người mẹ dành cho con. Hình ảnh giọt máu hòa quyện với dòng lệ thể hiện sự hy sinh và nỗ lực của mẹ, có thể là để nuôi dưỡng con cái và là điều mà mẹ muốn để tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn cho những mình yêu thương. Tình yêu thương vô điều kiện của người mẹ đã cho thấy tình cảm ngọt ngào mà mẹ dành cho con.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Trong văn học, hình ảnh người mẹ luôn hiện diện như một biểu tượng bất diệt của tình yêu thương vô bờ bến, của sự hy sinh thầm lặng và bất chấp mọi gian khó. Người mẹ trong văn học không chỉ là người nuôi dưỡng thể xác, mà còn là người chắp cánh cho tâm hồn con bay cao, bay xa. Cái tình cảm thiêng liêng ấy được nuôi dưỡng từ những cử chỉ giản dị, từ những lo toan vất vả trong cuộc sống đời thường. Những tác phẩm vĩ đại luôn có thể khiến ta nhìn thấy tình mẹ trong sự tần tảo ấy, và cũng chính từ đó, tình yêu quê hương cái nôi nuôi dưỡng ta trưởng thành, vươn ra thế giới càng thêm sâu sắc. Trong bài thơ Viễn Phương của Viễn Phương, người mẹ không chỉ là hình mẫu của sự hy sinh, mà còn là minh chứng cho tình yêu quê hương, với tất cả những gì thiêng liêng, gần gũi và vĩnh cửu. Cũng từ tình yêu thương ấy, nhà thơ đã gửi gắm những suy ngẫm sâu sắc về cội nguồn, về sự gắn bó giữa con cái và mẹ, và mối quan hệ giữa con người với quê hương, đất nước.
Viễn Phương là một nhà thơ, nhà báo nổi bật của nền văn học Việt Nam, được biết đến với những tác phẩm đầy cảm xúc và mang đậm chất nhân văn. Ông là người đã có nhiều cống hiến cho nền thơ ca cách mạng, và Viễn Phương là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông. Tác phẩm này được viết trong bối cảnh chiến tranh, khi tác giả đang xa quê hương, nhưng lại bày tỏ tình cảm sâu sắc đối với mẹ và quê hương qua những vần thơ đầy xúc động. Viễn Phương không chỉ là bài thơ về tình mẹ thiêng liêng mà còn phản ánh sự gắn bó sâu sắc của tác giả với đất nước, quê hương.
Trước hết, hình ảnh người mẹ trong bài thơ hiện lên qua những câu thơ đầy tình cảm, vừa cụ thể lại vừa đậm tính triết lý. Bài thơ bắt đầu bằng những câu nói mang âm hưởng nhẹ nhàng nhưng chứa đầy tâm sự. Câu thơ thể hiện sự hiện diện và tầm quan trọng của mẹ trong cuộc đời của mỗi người. Viễn Phương không chỉ khắc họa hình ảnh mẹ ở bề ngoài, mà còn đi sâu vào nội tâm, vào tình cảm của mẹ, những gì mẹ đã cống hiến cho con cái. Mẹ là người suốt cuộc đời không ngừng hy sinh và vất vả, chắt chiu từng giọt mồ hôi để nuôi dưỡng con cái khôn lớn.
Tuy nhiên, không chỉ là một người mẹ tần tảo, người mẹ trong bài thơ của Viễn Phương còn là biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện. Tình yêu của mẹ là một thứ tình cảm vô bờ, không bao giờ cạn kiệt, là ngọn lửa sưởi ấm những khó khăn, đau khổ trong cuộc sống của con cái. Hình ảnh "Mẹ đi suốt cuộc đời tôi" không chỉ là hình ảnh mẹ luôn bên con, mà còn là tình yêu thương, lo lắng, và trách nhiệm mà mẹ dành cho con cái, từ lúc mới sinh ra cho đến khi trưởng thành. Mẹ đi suốt đời con, không chỉ là hình bóng thân thuộc, mà còn là sức mạnh vô hình giúp con vững vàng vượt qua mọi thử thách trong cuộc đời.
Ngoài tình yêu thương, nhân vật mẹ trong Viễn Phương còn là hình ảnh của sự kiên cường, vững vàng trong gian khó. Viễn Phương đã khắc họa mẹ như một người phụ nữ không biết ngừng nghỉ, dù cuộc sống có khó khăn, vất vả đến đâu, mẹ vẫn kiên cường và mạnh mẽ. Mẹ có thể vất vả trong công việc, nhưng luôn mang đến cho con một bầu không khí ấm áp, đầy tình yêu thương. Đó là sự hy sinh thầm lặng của người mẹ trong cuộc sống mưu sinh. Việc hy sinh cho con cái không phải là điều dễ dàng, nhưng mẹ vẫn chấp nhận để con cái có thể trưởng thành, có thể khôn lớn và phát triển.
Điều đặc biệt trong tác phẩm là hình ảnh người mẹ không chỉ được miêu tả qua những hành động và lời nói mà còn được thể hiện qua cái nhìn của người con. Viễn Phương là một người con có lòng hiếu thảo, luôn ghi nhớ và trân trọng những gì mẹ đã dành cho mình. Mỗi lời thơ, mỗi câu chữ đều chất chứa tình cảm yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc mà Viễn Phương dành cho mẹ. Đây là một yếu tố quan trọng giúp người đọc hiểu rõ hơn về tình mẫu tử, một thứ tình cảm vừa thiêng liêng, vừa bao la. Từ hình ảnh người mẹ trong bài thơ, ta có thể cảm nhận được sự lớn lao của tình mẹ trong đời sống con người. Mẹ không chỉ là người mang lại sự sống, mà còn là người cội nguồn của tất cả những gì tốt đẹp và yêu thương trong cuộc sống. Mẹ là hình mẫu lý tưởng cho sự hy sinh, là sự vĩnh cửu trong lòng mỗi con người. Những hy sinh của mẹ không bao giờ có thể đong đếm được bằng vật chất, mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim, bằng những tình cảm thiêng liêng và trân trọng.
Tình yêu quê hương trong bài thơ cũng thể hiện sự gắn bó mật thiết của người con với cội nguồn, dù đi xa đến đâu, quê hương vẫn luôn là một phần trong trái tim người con. Hình ảnh "Mẹ đi suốt cuộc đời tôi" có thể được hiểu là sự kết nối giữa tình yêu mẹ và tình yêu quê hương. Mẹ chính là người thầy đầu tiên dạy cho con về tình yêu quê hương, về những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, và khi con trưởng thành, con mang trong mình tình yêu ấy đi khắp mọi nơi. Dù ở đâu, người con vẫn không thể quên nguồn cội, vẫn luôn hướng về quê hương, như một sợi dây vô hình kéo con trở về. Tình yêu quê hương còn thể hiện qua sự khắc khoải, nhớ nhung mỗi khi xa quê. Đây là tình cảm tự nhiên, không ai có thể phủ nhận được. Quê hương, dù có xa xôi, dù có thay đổi thế nào, vẫn luôn hiện diện trong lòng mỗi người con. Tình yêu ấy không chỉ là một cảm xúc nhất thời, mà là một tình cảm trường tồn, gắn bó mãi mãi với những người con.
Trong bài thơ Viễn Phương, Viễn Phương đã xây dựng hình ảnh người mẹ thật đặc biệt. Mẹ không chỉ là một người phụ nữ tần tảo, vất vả trong cuộc sống, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương vô điều kiện và sự hy sinh lớn lao. Tác phẩm này đã truyền tải một thông điệp mạnh mẽ về tình mẹ và sự biết ơn mà con cái cần dành cho những người mẹ của mình. Chỉ có tình mẹ mới có thể đủ sức mạnh, kiên cường vượt qua mọi gian khó để nuôi dưỡng và yêu thương con cái, giúp chúng trưởng thành và vững bước trong cuộc đời.
Bảng tin