

Câu 1 : Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) cảm nhận về thiên nhiên miền trung trong đoạn trích sau
Miền Trung
Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
Đến câu hát cũng hai lần sàng lại
Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm.
Miền Trung
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt
Lúa con gái mà gầy còm túa đỏ
Chỉ gió bão là tốt tươi như có
Không ai gieo mọc trắng mặt người.
Miền Trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật
Em gắng về
Đừng để mę già mong...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
"Đi ra, lấy cuộc đời dân làm cuộc đời mình/Cơn nắng, cơn mưa làm điều suy nghĩ/Một tiếng chim gù cũng đến nơi rừng lạ để mà nghe". Phải chăng nhà thơ Hoàng Trần Cương đã ngụp lặn nơi mảnh đất niềm trung nắng gió để thấu hiểu và cảm thông cho cuộc sống và con người nơi đây. Bài thơ " Miền Trung" là một bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, thể hiện sâu sắc vẻ đẹp, sự khắc nghiệt của thiên nhiên cùng tình người chân chất của vùng đất miền Trung. Bài thơ mở đầu với hình ảnh thân thuộc của "câu ví dặm" – một nét văn hóa truyền thống gắn liền với tâm hồn và đời sống của người dân nơi đây. Tác giả ví những câu hát như phải "hai lần sàng lại", vừa thể hiện sự mộc mạc, chắt chiu, vừa nhấn mạnh sức sống bền bỉ của văn hóa miền Trung dù trong hoàn cảnh khó khăn. Bức tranh miền Trung hiện lên qua những chi tiết vừa chân thực vừa xót xa: "mồng tơi không kịp rớt," "lúa con gái mà gầy còm túa đỏ," và đặc biệt là sự đối lập khi "chỉ gió bão là tốt tươi như có." Những câu thơ không chỉ khắc họa thiên nhiên khắc nghiệt mà còn phản ánh cuộc sống lam lũ, thiếu thốn của người dân miền Trung, gợi lên trong lòng người đọc sự cảm thông sâu sắc. Tác giả đã liệt kê những khó khăn, vất vả mà người dân nơi đây trải qua, từng mảnh hồn hiện thức như ôm lấy số phân đáng thương của họ.Tuy nhiên, giữa khó khăn, miền Trung vẫn mang vẻ đẹp riêng, được ví như "eo đất này thắt đáy lưng ong," duyên dáng, chịu thương chịu khó, và tình người thì "đọng mật", ngọt ngào, sâu nặng. Lời nhắn nhủ "Em gắng về, đừng để mẹ già mong..." không chỉ là nỗi lòng của tác giả mà còn là tiếng gọi quê hương, khơi dậy trong mỗi người tình yêu và trách nhiệm với mảnh đất cội nguồn.Đoạn thơ không chỉ là tiếng lòng thương cảm mà còn là sự trân trọng dành cho mảnh đất nghèo khó nhưng giàu tình nghĩa, để lại trong lòng người đọc niềm xúc động và kính phục đối với con người miền Trung kiên cường, bất khuất. Bài thơ mang đậm triết lý nhân sinh, vừa ngợi ca vẻ đẹp văn hóa, vừa thể hiện lòng trắc ẩn trước những khó khăn, đồng thời nhắn nhủ con người hãy luôn hướng về quê hương với tất cả yêu thương và trân trọng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin