

viết đoạn văn phân tích bài thơ khói bếp chiều ba mươi : Con đi xa vẫn nhớ nao lòng
Khói bếp nồng thơm mái rạ
Chiều ba mươi quây quần bên bếp lửa
Nồi bánh chưng nghi ngút trước giao thừa
Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa
Mâm cỗ tất niên hương toả ấm
Ba mươi này mẹ ra vào trông ngóng
Khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Bài thơ "Khói bếp chiều ba mươi" gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc thân thương, sâu lắng về những ngày cuối năm, khi cả gia đình quây quần bên nhau chuẩn bị cho Tết Nguyên Đán. Hình ảnh con người đi xa nhưng lòng vẫn nhớ nao nức về quê hương, về khói bếp nồng thơm mái rạ, chính là biểu tượng cho nỗi nhớ nhà da diết của những người con xa xứ. Câu thơ "Con đi xa vẫn nhớ nao lòng, Khói bếp nồng thơm mái rạ" như một lời nhắc nhở, một tiếng gọi trở về của quê hương, nơi có những người thân yêu đang chờ đợi. Chiều ba mươi, khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, là thời điểm mà mọi người đều mong chờ. Hình ảnh "chiều ba mươi quây quần bên bếp lửa, Nồi bánh chưng nghi ngút trước giao thừa" gợi nhớ về những kỷ niệm ấm áp, hạnh phúc bên gia đình. Đó là lúc mà mọi người cùng nhau chuẩn bị bánh chưng, cùng nhau kể chuyện, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong năm qua. Hình ảnh này không chỉ mang lại cảm giác ấm cúng mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của tình cảm gia đình và sự đoàn kết. "Ba mươi này mẹ gói bánh chưng chưa, Mâm cỗ tất niên hương toả ấm" là câu hỏi mang đầy tình cảm của người con dành cho mẹ. Đó là sự quan tâm, lo lắng và mong muốn được chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ bên mẹ. Hình ảnh mâm cỗ tất niên với hương thơm lan tỏa, tượng trưng cho sự sum vầy, ấm cúng của gia đình trong ngày Tết. Cuối cùng, hình ảnh "Ba mươi này mẹ ra vào trông ngóng, Khói bếp xanh quấn quyện trước hiên nhà" làm cho người đọc cảm nhận được nỗi lòng của người mẹ, luôn trông ngóng con trở về. Khói bếp xanh quyện trước hiên nhà như một biểu tượng của sự chờ đợi, mong ngóng. Đó là tình cảm thiêng liêng, sự hy sinh vô bờ bến của mẹ dành cho con, luôn hy vọng con trở về đoàn tụ cùng gia đình. Bài thơ "Khói bếp chiều ba mươi" không chỉ là một bức tranh tả thực về ngày Tết, mà còn mang đậm tính nhân văn, nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình cảm gia đình, sự đoàn kết và tình yêu thương. Những hình ảnh giản dị nhưng sâu lắng trong bài thơ đã khắc sâu vào lòng người đọc, gợi nhớ về những khoảnh khắc ấm áp, bình yên bên người thân trong những ngày cuối năm. Đây thực sự là một tác phẩm đầy ý nghĩa và cảm động về tình cảm gia đình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin