

Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích hình tượng người mẹ được thể hiện trong đoạn thơ sau:
Con bị thương, nằm lại một mùa mưa
Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ
Nhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ,
Gió từng hồi trên mái lá ùa qua.
[…]
Con xót lòng, mẹ hái trái bưởi đào
Con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế
Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thế
Mỗi ban mai toả khói ấm trong nhà.
Ba con đầu đi chiến đấu nơi xa
Tình máu mủ mẹ dồn con hết cả,
Con nói mơ những núi rừng xa lạ
Tỉnh ra rồi, có mẹ, hoá thành quê!
(Trích: Mẹ, Bằng Việt, in trong Tác phẩm chọn lọc, Nxb Hội Nhà văn, Hà Nội, 2010)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trái tim người nghệ sĩ không ngừng thổn thức, rung động trước những điều đẹp đẽ; đập liên hồi vì tình yêu rạo rực với văn chương và chết đi nếu một ngày họ chẳng còn được sống chỉ để viết. Đọc một tác phẩm thực sự, bao giờ ta cũng bắt gặp hồn thơ văn cất lên nỗi niềm suy tư, trăn trở và tình yêu còn lắng đọng với cuộc đời, với văn chương, giống như cách Bằng Việt đã thể hiện trọn vẹn trong tác phẩm " Mẹ" của mình.
Bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt khắc họa hình ảnh người mẹ với một tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng và sức mạnh tinh thần vững vàng. Thông qua những hình ảnh giản dị nhưng đầy cảm động, tác giả đã thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, khắc khoải trong tâm hồn người con, đặc biệt là trong những thời khắc khó khăn của cuộc đời.
"Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời của mình cũng có nhụy."(Phạm Văn Đồng). tác giả đã vẽ nên một hình ảnh người mẹ đầy ấm áp và gần gũi:
" Con bị thương, nằm lại một mùa mưa
Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ
Nhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ,
Gió từng hồi trên mái lá ùa qua".
Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh "Con bị thương, nằm lại một mùa mưa", khắc họa nỗi đau, sự cô đơn của người con trong hoàn cảnh chiến tranh. Tuy nhiên, hình ảnh này không chỉ dừng lại ở sự thương tổn của con mà còn gợi lên tình yêu thương và sự chăm sóc vô bờ của người mẹ. "Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ" là những lời miêu tả đầy ẩn ý về hình ảnh người mẹ luôn hiện diện bên con, dù không nói ra nhưng sự ân cần ấy luôn là sự vỗ về, động viên tinh thần mạnh mẽ nhất. Từ đó, ta nhận thấy người mẹ trong bài thơ không chỉ là người bảo vệ con về mặt thể chất mà còn là nguồn an ủi tinh thần vô cùng quý giá trong những giờ phút hiểm nguy, thiếu thốn.Cảnh tượng "Nhà yên ắng, tiếng chân đi rất nhẹ" mang đến cho người đọc một cảm giác yên bình, tĩnh lặng, nhưng lại đầy ấm áp. Đó là hình ảnh người mẹ lặng lẽ đi lại trong căn nhà, nơi mà mọi tiếng động đều bị giảm thiểu để không làm con đau đớn. Hành động đi lại nhẹ nhàng, cẩn thận của mẹ thể hiện sự quan tâm vô bờ bến, sự hy sinh của người mẹ dành cho con mình trong mọi hoàn cảnh. Cảnh "Gió từng hồi trên mái lá ùa qua" tạo thêm một không gian mơ màng, dường như không gian và thời gian như ngưng lại, chỉ còn lại tình cảm sâu đậm giữa mẹ và con.
"Đối với nhà thơ thì cách viết, bút pháp của anh ta là một nửa việc làm. Dù bài thơ thể hiện ý tứ độc đáo đến đâu, nó cũng nhất thiết phải đẹp. Không chỉ đơn giản là đẹp mà còn đẹp một cách riêng. Đối với nhà thơ, tìm cho ra bút pháp của mình – nghĩa là trở thành nhà thơ"(Raxun Gamzatop). Bài thơ tiếp tục thể hiện tình yêu thương của mẹ qua hình ảnh những món ăn giản dị nhưng chan chứa tình cảm:
"Con xót lòng, mẹ hái trái bưởi đào
Con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế
Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thế
Mỗi ban mai toả khói ấm trong nhà".
Trong những tình huống đau thương, người mẹ vẫn lo toan những công việc bình dị nhưng đầy yêu thương. Hình ảnh "Mẹ hái trái bưởi đào, con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế" tiếp tục khắc họa sự chăm sóc chu đáo của người mẹ đối với con trong từng bữa ăn. Dù trong hoàn cảnh chiến tranh khắc nghiệt, mẹ vẫn không quên bổ sung những món ăn bổ dưỡng cho con, thể hiện sự quan tâm, sự lo lắng, tình yêu thương vô tận mà mẹ dành cho đứa con thân yêu của mình. "Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng đến thế" là những món ăn giản dị nhưng lại chứa đựng bao tình cảm chân thành, tha thiết. Từ những hình ảnh này, người mẹ hiện lên với sự ân cần, vất vả nhưng không một lời than vãn, luôn làm mọi việc để con cảm nhận được sự yêu thương và bảo bọc. Không chỉ thể hiện tình cảm yêu thương trong những hành động chăm sóc hàng ngày, tình yêu thương của mẹ còn được thể hiện qua sự hy sinh to lớn trong cuộc sống.
"Ba con đầu đi chiến đấu nơi xa
Tình máu mủ mẹ dồn con hết cả,
Con nói mơ những núi rừng xa lạ
Tỉnh ra rồi, có mẹ, hoá thành quê!".
Bài thơ cũng làm nổi bật sự hy sinh của người mẹ trong hoàn cảnh chiến tranh. "Ba con đầu đi chiến đấu nơi xa" là hình ảnh người cha không có mặt ở nhà, nhưng người mẹ vẫn một mình vững vàng chăm sóc con cái. Tình yêu thương của mẹ không có gì sánh bằng, mẹ dồn hết tất cả tình cảm, sức lực vào việc nuôi dưỡng, bảo vệ con cái. "Tình máu mủ mẹ dồn con hết cả" là sự khẳng định tình yêu vô điều kiện mà người mẹ dành cho con. Điều này cho thấy tình mẫu tử không chỉ là tình cảm tự nhiên mà còn là sự hy sinh, sẵn sàng chịu đựng mọi khổ cực để mang lại hạnh phúc và sự an lành cho con.Khép lại bài thơ, trong sự tỉnh dậy, người con nhận ra rằng "Có mẹ, hoá thành quê!" – một kết luận đầy sâu sắc về vai trò của mẹ. Mẹ không chỉ là người sinh ra mà còn là quê hương, là nguồn gốc, là nơi bình yên nhất trong cuộc đời mỗi con người. Hình ảnh "mẹ" ở đây không chỉ là hình tượng của một người phụ nữ chăm sóc gia đình mà còn là biểu tượng của sự ổn định tinh thần, của sự yêu thương vô bờ bến và của một mái ấm nơi con người có thể trở về bất cứ khi nào.
Bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt sử dụng nghệ thuật đặc sắc để khắc họa hình ảnh người mẹ trong tình cảm sâu sắc và đầy cảm động. Nhà thơ chọn lựa những hình ảnh gần gũi, bình dị như "trái bưởi", "canh tôm nấu khế", "khoai nướng" để thể hiện tình yêu thương, sự chăm sóc tỉ mỉ của mẹ đối với con. Bằng Việt cũng sử dụng những yếu tố đối lập, tương phản như sự "yên ắng" trong nhà với cơn đau của con để làm nổi bật tình yêu thầm lặng, hy sinh của người mẹ. Ngôn ngữ trong thơ giản dị nhưng đầy xúc cảm, làm cho những hình ảnh, tình cảm trở nên gần gũi và dễ tiếp cận với người đọc. Hình ảnh mẹ không chỉ gắn liền với sự nuôi dưỡng mà còn là điểm tựa vững chắc, là "quê hương" trong lòng con. Đặc biệt, qua những biện pháp lặp lại và nhấn mạnh, Bằng Việt đã thể hiện được sự thiêng liêng, vô bờ bến của tình mẹ. Những yếu tố này kết hợp với nhau đã tạo nên một bài thơ đầy xúc động, thể hiện rõ tình cảm yêu thương, lòng biết ơn của con đối với mẹ.
Có thể nói, từ những hình ảnh trong bài thơ, người mẹ hiện lên không chỉ là hình mẫu của người phụ nữ trong gia đình mà còn là hình mẫu của sự hy sinh, kiên cường, lặng lẽ cống hiến hết mình vì con cái. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ Bằng Việt đã chạm đến sâu thẳm trái tim người đọc, gợi nhớ về tình yêu thương vô bờ bến và sự quan tâm, chăm sóc tuyệt vời mà mẹ dành cho con.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong đoạn thơ trên, hình tượng người mẹ được khắc họa một cách sâu sắc và đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh cao cả của mẹ dành cho con. Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh "Con bị thương, nằm lại một mùa mưa", ngay lập tức gợi lên nỗi đau và sự cô đơn của người con trong hoàn cảnh chiến tranh. Mùa mưa không chỉ là thời tiết mà còn là biểu tượng cho những khó khăn, thử thách mà con phải đối mặt.
Hình ảnh "Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ" cho thấy sự hiện diện của mẹ trong tâm trí con, mặc dù mẹ không ở bên cạnh. Sự ân cần của mẹ được thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩa, như "tiếng chân đi rất nhẹ" trong ngôi nhà yên ắng. Điều này cho thấy mẹ luôn quan tâm, chăm sóc cho con, dù trong hoàn cảnh khó khăn.
Tiếp theo, hình ảnh "Con xót lòng, mẹ hái trái bưởi đào" gợi lên những kỷ niệm ấm áp về những bữa ăn gia đình. Những món ăn như "canh tôm nấu khế", "khoai nướng", "ngô bung" không chỉ đơn thuần là thực phẩm mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương, sự chăm sóc của mẹ. Những món ăn này mang lại cảm giác ấm áp, ngọt ngào, như một liều thuốc tinh thần giúp con vượt qua nỗi đau.
Câu thơ "Mỗi ban mai toả khói ấm trong nhà" không chỉ miêu tả hình ảnh bình dị của cuộc sống gia đình mà còn thể hiện sự ấm áp, an lành mà mẹ mang lại. Khói bếp là hình ảnh của sự sống, của những buổi sáng bình yên bên mẹ, nơi con có thể tìm thấy sự an ủi và niềm vui.
Hình ảnh người cha "đầu đi chiến đấu nơi xa" tạo nên một bức tranh đối lập với hình ảnh người mẹ. Trong khi cha đang chiến đấu vì đất nước, mẹ là người ở lại, gánh vác mọi trách nhiệm, nuôi dưỡng con cái. Tình yêu thương của mẹ được thể hiện qua câu thơ "Tình máu mủ mẹ dồn con hết cả", cho thấy sự hy sinh và tình cảm vô bờ bến mà mẹ dành cho con.
Cuối cùng, câu thơ "Con nói mơ những núi rừng xa lạ, Tỉnh ra rồi, có mẹ, hoá thành quê!" thể hiện sự kết nối giữa mẹ và quê hương. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là biểu tượng của quê hương, nơi con tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc. Hình ảnh mẹ trong đoạn thơ không chỉ là một người phụ nữ bình thường mà là biểu tượng cho tình yêu, sự hy sinh và sức mạnh của người phụ nữ Việt Nam trong bối cảnh chiến tranh.
Tóm lại, hình tượng người mẹ trong đoạn thơ được thể hiện một cách sâu sắc qua những kỷ niệm, hình ảnh và cảm xúc. Mẹ là nguồn động viên, là chỗ dựa vững chắc cho con trong những lúc khó khăn, là biểu tượng cho tình yêu thương và sự hy sinh cao cả. Qua đó, tác giả đã khắc họa một bức tranh đẹp về tình mẫu tử, một giá trị văn hóa quý báu của dân tộc Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin