

giúp mik phần 2 với ạ. mik cảm ơn mn nhìu!!
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
"Thơ là tiếng nói của tâm hồn, là nhịp đập của trái tim khi rung cảm trước cuộc đời" – câu nói của nhà thơ Hàn Mặc Tử đã khẳng định vẻ đẹp đặc biệt của thi ca. Trong nền thơ Việt Nam hiện đại, Xuân Quỳnh là một tiếng thơ độc đáo với những vần thơ đầy cảm xúc, đậm chất trữ tình. Các tác phẩm của bà không chỉ là những câu chuyện đời thường mà còn là sự hòa quyện giữa thiên nhiên, tình yêu và con người. Bài thơ “Hoa cỏ may” là minh chứng cho tài năng ấy. Đoạn trích từ bài thơ là một bức tranh thiên nhiên chan chứa cảm xúc, gợi lên nỗi niềm tiếc nuối về thời gian và những ký ức đã xa, thể hiện phong cách thơ độc đáo và sâu lắng của Xuân Quỳnh.
Với 2 câu thơ đầu tiên đã mở ra bằng một khung cảnh thiên nhiên quen thuộc nhưng đầy chất thơ:
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Bức tranh thiên nhiên không chỉ gợi cảm giác chuyển mùa mà còn mang tính biểu tượng. Cảnh sắc "cát vắng, sông đầy" vừa cụ thể, vừa trừu tượng, như một dòng chảy thời gian không ngừng nghỉ. Hình ảnh "cây ngẩn ngơ" được nhân hóa, gợi lên trạng thái tĩnh lặng, bâng khuâng, phản chiếu tâm trạng của con người. Thiên nhiên trong thơ không phải là phông nền tĩnh mà là bạn đồng hành, chia sẻ cảm xúc với nhân vật trữ tình. Nhân vật trữ tình dường như đang chìm vào ký ức, nơi những cảm xúc vui buồn đan xen. Từ “lối cũ em về nay đã thu” khơi gợi một nỗi tiếc nuối. Không gian trong thơ gắn liền với sự thay đổi của mùa – một mùa thu đượm buồn, gợi nhắc đến những kỷ niệm đã qua. Tâm trạng con người hòa quyện với thiên nhiên, tạo nên một bức tranh trữ tình nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu sắc.
Bằng ngôn ngữ thơ giản dị và tinh tế của mình , Xuân Quỳnh đã giúp ta hình dung được cảm xúc của nhân vật trữ tình. Xuân Quỳnh sử dụng ngôn ngữ gần gũi, mộc mạc nhưng giàu sức biểu cảm. Những từ ngữ như “ngẩn ngơ”, “xao xuyến”, “đắng cay” không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn chuyển tải tâm trạng bồi hồi, tiếc nuối của con người. Chính sự giản dị ấy đã giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được những rung động chân thực và sâu lắng trong tâm hồn nhân vật trữ tình. Nhà thơ khéo léo sử dụng phép nhân hóa, biến thiên nhiên trở thành một sinh thể sống động, mang cảm xúc và tâm trạng của con người: “Cây ngẩn ngơ” – cây cối cũng như đang chìm trong dòng suy tư. “Mây trắng bay đi cùng với gió” – hình ảnh nhẹ nhàng, bay bổng, gợi cảm giác chia ly và trống trải. Sự vận dụng tài tình các biện pháp nghệ thuật không chỉ làm nổi bật thiên nhiên mà còn tạo nên sợi dây liên kết chặt chẽ giữa nội tâm và ngoại cảnh. Đoạn thơ có nhịp điệu êm ái, như tiếng thở dài của nhân vật trữ tình trước những đổi thay của thời gian và ký ức. Cách ngắt nhịp tự nhiên giúp tạo nên sự hài hòa, đồng thời thể hiện cảm xúc dạt dào của tác giả. Nhịp thơ này làm tăng tính trữ tình, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn sự khắc khoải, day dứt của nhân vật.
Tác giả đã hoà mình vao nhân vật để những nét bút để gắn kết thiên nhiên và cảm xúc con người một cách trân thực nhất. Thiên nhiên trong đoạn trích không chỉ là phông nền mà còn là nhân vật đồng hành, chia sẻ những cảm xúc riêng tư với nhân vật trữ tình. Từ hình ảnh “cát vắng, sông đầy” đến “mây trắng bay đi cùng với gió”, thiên nhiên như hòa quyện vào dòng chảy cảm xúc, thể hiện sự nhạy cảm và tài hoa của Xuân Quỳnh. Nhà thơ không đơn thuần miêu tả cảnh vật, mà qua đó, gợi mở những nỗi niềm sâu kín, những ký ức đẹp nhưng đau đáu trong lòng người. Chính sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên đã tạo nên một không gian thơ vừa hiện thực, vừa lãng mạn, mang đậm chất trữ tình của Xuân Quỳnh.
Đoạn thơ không chỉ là tiếng lòng của một người phụ nữ đa cảm mà còn là lời nhắc nhở về sự trân trọng những ký ức và giá trị của những điều bình dị trong cuộc sống. Trong một thế giới mà mọi thứ đều có thể thay đổi, thiên nhiên và tình cảm con người vẫn luôn là nguồn cảm hứng vĩnh cửu. “Hoa cỏ may” là minh chứng cho sự trân trọng ấy, gợi nhắc người đọc về tầm quan trọng của việc lưu giữ những giá trị tinh thần và cảm xúc.
“Thơ ca là cách mà con người níu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất của tâm hồn” – câu nói của nhà thơ Rabindranath Tagore đã phần nào thể hiện giá trị bền vững của tác phẩm nghệ thuật. Đoạn trích từ bài thơ “Hoa cỏ may” không chỉ là tiếng lòng của Xuân Quỳnh mà còn là lời nhắn nhủ đầy nhân văn về sự trân trọng ký ức và tình cảm. Với sự kết hợp tài tình giữa thiên nhiên và nội tâm, Xuân Quỳnh đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc, giúp ta hiểu rằng những điều giản dị nhất trong cuộc sống thường là những điều đáng quý nhất.
Bạn tham khảo bài của mình nhé!!
@hnt
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin