

Đề số 3:
Phân tích nhân vật cậu bé trong truyện ngắn “Đóa hoa thơm nhất” của tác giả Ngyễn Thị Thư
ĐÓA HOA THƠM NHẤT.
Thời gian có mặt ở khắp nơi nhưng chẳng ai nhìn thấy nó cả. Họ chỉ thấy dấu tích thời gian để lại khi nó đã qua rồi. Ví như đứa trẻ ngày nào bì bõm tập nói giờ đã thành một cậu bé cao bằng cái tủ lạnh, cậu thường đứng đo và rồi gật gù. Thời gian đi nhanh quá! Thời gian ôn hòa nhón gót đều đều từng nhịp nhưng ai cũng thấy thật mau, vừa hôm qua còn lạnh như cắt, hôm nay đã ấm áp dưới nắng xuân. Cậu bé giở tờ lịch trên bàn khẽ nhẩm:
- Sắp đến mùng 8 tháng 3 rồi, mình nên tặng mẹ món quà gì nhỉ?
- Một bông hoa thơm nhất chẳng hạn! - Thời gian ghé ngang cửa sổ gợi ý.
Cậu bé cảm ơn thời gian rồi bắt đầu đi gặp hoa hồng nhưng nó lắc đầu, bởi nó không phải loài hoa thơm nhất. Hoa nhài, hoa linh lan đều nhún vai bảo cậu đi tìm hoa khác. Cậu tự gia hạn cho mình một năm để kiếm tìm loài hoa đặc biệt ấy. Nhưng thời gian lặng lẽ qua đi, cậu lại tự hứa năm sau nữa sẽ cố gắng tìm được. Trên đường đi, khi thì cậu ngủ quên, lúc lại mải hái những thứ quả đẹp mắt, ngon ngọt trên đường hoặc dừng lại xem những con gà đấu chọi. Và cậu lại lần nữa bởi mùng 8 tháng 3 năm nào chẳng có.
Hôm nay, cậu bé nhìn thấy thời gian phủ lên mái tóc mẹ những điểm bạc trắng, chẳng biết từ bao giờ cậu mới giật mình nhớ về lời hứa năm nào còn chưa làm được. Cậu đã hái tất cả những bông hoa mà trên đường cậu gặp, nhưng về đến nhà chúng đều héo rũ.
- Cậu có thể dừng bước chân để mẹ tôi không già nữa và bông hoa được thơm mãi không? – Cậu bé hỏi thời gian.
- Vạn vật đều thay đổi. Đây vốn dĩ là quy luật của tự nhiên. Thay đổi để thích nghi, để trưởng thành, để nhận ra sự quý giá của giây phút hiện tại. Nếu tôi dừng lại thì sẽ khiến cuộc đời này trở nên vô nghĩa . Tôi luôn bên cậu, còn cậu quên tôi để mải cuồng quay và đắm chìm vào những dục vọng không đáng có. Cậu và mẹ cậu chẳng còn trẻ nữa thì bông hoa kia sao thơm mãi được.
Cậu rơi nước mắt chạy đến bên người mẹ và chắp tay như búp sen:
- Con tặng mẹ đóa hoa này – Bàn tay cậu từ từ ngả về hai bên – Đây là đóa hoa sen thơm con nuôi dưỡng từ bấy lâu mà con lại cứ mải chơi và kiếm tìm nơi xa, đề mẹ phải vất vả vì con. Từ nay, hãy để con chăm sóc mẹ nhé, mẹ ơi
Thời gian mỉm cười, đây mới là bông hoa thơm nhất mà cậu luôn tìm kiếm.
(Nguyễn Thị Thư - Ninh Cầm, Tân Dân, Sóc Sơn, Hà Nội)
(In trên tạp chí Văn học và tuổi trẻ số tháng 3 năm 2021,trang 32)
Yêu cầu của tôi là
- Cần viết dài 2 trang (4 mặt giấy)
- ko chép mạng
Lưu ý:
Dàn ý ở dưới phần bình luận nha !
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
“Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tuỷ.” (Sê-khốp). Người nghệ sĩ biết bao lần phải nằm gai nếm mật, phải đau đớn xót xa trong tiếng lầm than của đời để từ đó chắt lọc thành những trang. Nguyễn Thị Thư là một trong những cây bút nổi bật của văn học Việt Nam, nổi tiếng với những tác phẩm viết về cuộc sống thường nhật, thể hiện những vấn đề sâu sắc về tình cảm gia đình và những giá trị nhân văn. Truyện ngắn "Đóa hoa thơm nhất" của bà là một tác phẩm tiêu biểu, mang đậm giá trị nhân đạo, khắc họa sự thay đổi trong nhận thức và tình cảm của nhân vật chính – một cậu bé đang trên hành trình trưởng thành. Qua nhân vật này, Nguyễn Thị Thư không chỉ thể hiện được sự trong sáng, ngây thơ của tuổi thơ mà còn gửi gắm thông điệp về giá trị của thời gian và tình yêu thương trong gia đình. Nhân vật cậu bé trong truyện là một hình ảnh sinh động, từ sự ngây thơ non nớt đến những nhận thức sâu sắc về tình yêu thương gia đình và sự trưởng thành trong cuộc sống.
Nguyễn Thị Thư là một cây bút viết truyện ngắn nổi bật, với phong cách sáng tác giản dị nhưng rất sâu sắc, đặc biệt là khả năng xây dựng nhân vật tinh tế, khắc họa được những vấn đề xã hội, tình cảm gia đình qua những tình huống hết sức gần gũi và dễ cảm nhận. Tác phẩm "Đóa hoa thơm nhất" của bà là một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều bài học về tình yêu thương gia đình và sự quý giá của thời gian. Trong câu chuyện này, nhân vật cậu bé là điểm nhấn quan trọng, thể hiện rõ nét sự ngây thơ, khát khao tình yêu thương và sự trưởng thành trong nhận thức. Cậu bé xuất hiện trong bối cảnh tìm kiếm một món quà cho mẹ nhân dịp ngày 8 tháng 3. Hành trình của cậu chính là hành trình tìm kiếm và khám phá giá trị của thời gian, của tình cảm gia đình, và sự nhận thức về những điều quan trọng trong cuộc sống.
Nhân vật cậu bé trong "Đóa hoa thơm nhất" được khắc họa với những nét ngây thơ, chưa hiểu hết về giá trị của thời gian và cuộc sống. Điều này thể hiện rõ qua lời thoại của cậu khi hỏi Thời gian: “Cậu có thể dừng bước chân để mẹ tôi không già nữa và bông hoa được thơm mãi không?”. Câu hỏi của cậu bé rất ngây ngô, thể hiện sự chưa nhận thức đầy đủ về quy luật bất di bất dịch của thời gian. Cậu muốn thời gian ngừng lại để mẹ không già đi, và bông hoa mà cậu tìm kiếm sẽ luôn thơm mãi. Nhưng điều này cũng cho thấy sự non nớt của cậu trong việc nhận thức về sự thay đổi không thể tránh khỏi của cuộc sống. Bên cạnh đó, hành động của cậu bé khi mải mê đi tìm hoa thơm nhất để tặng mẹ cũng thể hiện một phần sự thiếu nhận thức về những điều quý giá xung quanh. Cậu cứ tìm kiếm cái gì đó hoàn hảo mà không nhận ra rằng tình yêu thương và sự quan tâm dành cho mẹ mới là món quà ý nghĩa nhất. Cậu bé dường như không hiểu rằng thời gian đang trôi qua rất nhanh và không thể quay lại được, khi mà mẹ đang ngày càng già đi.
Mặc dù còn ngây thơ, ham chơi và chưa nhận thức đầy đủ về giá trị của thời gian, nhưng cậu bé lại có một tâm hồn trong sáng, luôn dành tình yêu thương và sự quan tâm đặc biệt dành cho mẹ. Điều này thể hiện qua hành động rất chân thành của cậu khi cuối cùng quyết định tặng mẹ một bông hoa sen thơm, chứ không phải là hoa hồng hay hoa nhài – những loài hoa mà cậu đã từng tìm kiếm suốt cả năm. Khi cậu bé nói: “Đây là đóa hoa sen thơm con nuôi dưỡng từ bấy lâu mà con lại cứ mải chơi và kiếm tìm nơi xa, đề mẹ phải vất vả vì con”, những lời nói này chứa đựng sự hối hận, cũng như sự nhận thức sâu sắc về tình cảm gia đình. Cậu không chỉ nhận ra lỗi lầm của mình khi mải mê tìm kiếm những điều xa vời mà quên đi những giá trị thực sự gần gũi, mà còn thể hiện sự trưởng thành trong việc cảm nhận và đánh giá tình yêu thương đối với mẹ. Đóa hoa sen chính là biểu tượng cho tình yêu chân thành của cậu, một món quà không phải ở sự hoàn hảo về hình thức, mà là giá trị thực sự từ trái tim.
Hành động tặng mẹ đóa hoa sen, cùng với lời nói đầy xúc động của cậu bé, là khoảnh khắc mang dấu ấn quan trọng trong quá trình trưởng thành của nhân vật. Ấy chính là lúc cậu nhận ra rằng thời gian không thể dừng lại, và những gì cậu đang tìm kiếm, những loài hoa đẹp nhất, không quan trọng bằng việc dành thời gian chăm sóc và yêu thương mẹ. Sự thay đổi này chứng tỏ rằng cậu bé đã trưởng thành, đã hiểu được giá trị của những điều đơn giản và gần gũi trong cuộc sống.
Truyện ngắn "Đóa hoa thơm nhất" được kể theo ngôi thứ ba, giọng kể nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, khiến người đọc cảm nhận được sự gần gũi, chân thực và xúc động. Cách kể chuyện không chỉ thể hiện được diễn biến tâm lý của nhân vật mà còn tạo nên một không gian lắng đọng để người đọc suy ngẫm về những giá trị của cuộc sống. Nhân vật cậu bé được xây dựng rất tự nhiên thông qua hành động, suy nghĩ và lời nói của mình. Chính những đặc điểm này giúp cho cậu bé trở nên gần gũi và sống động, như thể hiện thực, rất dễ dàng để người đọc đồng cảm với cảm xúc và những suy nghĩ của cậu. Hình ảnh cậu bé trong câu chuyện cũng mang tính biểu tượng. Cậu bé không chỉ đại diện cho tình yêu thương trong sáng, mà còn là hình ảnh của sự trưởng thành, của những bài học về tình cảm gia đình và sự nhận thức về thời gian. Cậu bé cũng là người truyền tải thông điệp về sự trân trọng những giây phút hiện tại, về tình yêu thương gia đình, về sự quý giá của thời gian mà chúng ta hay bỏ qua vì mải mê chạy theo những điều vô nghĩa. Cậu bé đã dạy cho chúng ta rằng, món quà quý giá nhất mà chúng ta có thể tặng cho người thân yêu chính là tình cảm chân thành và sự quan tâm chăm sóc thật sự.
Nhân vật cậu bé trong tác phẩm "Đóa hoa thơm nhất" của Nguyễn Thị Thư không chỉ là hình ảnh của một đứa trẻ ngây thơ, mơ mộng, mà còn là biểu tượng của quá trình trưởng thành trong nhận thức về giá trị của thời gian và tình cảm gia đình. Cậu bé đã đi từ sự thiếu hiểu biết đến sự nhận thức sâu sắc về tình yêu thương và trách nhiệm đối với người thân yêu, đặc biệt là mẹ. Qua nhân vật này, tác giả gửi gắm một thông điệp về sự quý giá của thời gian, về tình mẹ thiêng liêng, và về giá trị của hiện tại mà mỗi người trong chúng ta cần phải trân trọng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin