

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bố tôi không phải là người nổi bật giữa đám đông, cũng chẳng phải là người có những lời nói hoa mỹ. Nhưng trong mắt tôi, bố luôn là một người hùng, một người cha vĩ đại. Bố làm nghề xây dựng – một công việc vất vả, nặng nhọc, đòi hỏi sức khỏe và sự bền bỉ.
Mỗi ngày, bố dậy từ sáng sớm, chuẩn bị mọi thứ rồi lại tất bật ra công trường. Đôi bàn tay của bố chai sạn vì cầm xẻng, cầm búa, vì gánh từng bao xi măng nặng trĩu. Mùa hè, bố làm việc dưới cái nắng như đổ lửa, mồ hôi thấm ướt lưng áo. Mùa đông, gió lạnh buốt đến cắt da, nhưng bố vẫn kiên trì làm việc để xây nên những ngôi nhà khang trang cho mọi người.
Nhìn bàn tay bố thô ráp, những vết nứt nhỏ vì xi măng ăn mòn, tôi thấy lòng mình nghẹn lại. Những vết chai ấy là minh chứng cho sự hy sinh và tần tảo của bố để gia đình có cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù công việc mệt mỏi là thế, bố vẫn luôn cười thật tươi mỗi khi về nhà, vẫn quan tâm và lo lắng cho từng thành viên trong gia đình.
Tôi nhớ những lần bố kể chuyện cho tôi nghe. Bố kể về những ngày đầu học nghề, những lần bị vôi ăn vào tay đau rát, hay những ngôi nhà đầu tiên mà bố góp phần xây dựng. Trong những câu chuyện ấy, tôi thấy được niềm tự hào trong ánh mắt bố. Bố không chỉ xây nhà mà còn xây dựng cả ước mơ cho tôi, dạy tôi về sự chăm chỉ và tinh thần trách nhiệm.
Tôi yêu bố không chỉ vì bố đã nuôi dưỡng tôi lớn lên, mà còn vì sự kiên cường và tận tụy trong công việc của bố. Bố không nói nhiều về những hy sinh của mình, nhưng tôi hiểu rằng tất cả những gì bố làm đều vì gia đình.
Nhìn bố làm việc, tôi thầm nhủ với lòng mình rằng sau này nhất định phải cố gắng học thật giỏi, trưởng thành và chăm sóc cho bố mẹ. Với tôi, bố chính là người anh hùng giản dị, là tấm gương sáng để tôi noi theo trong cuộc đời này.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin