*Trình bày cảm nhận của em về bài thơ dưới đây (viết thành bài văn).
LƯU Ý KHÔNG CHÉP MẠNG.
Học đi con, học cho đời bớt khổ
Tương lai mình con phải cố thôi con
Nhắc nhở thôi chứ bố chẳng roi đòn
Vì bố biết với con ko thể ép.
Nếu con muốn một tương lai tốt đẹp
Thì hôm nay không được phép chơi nhiều
Việc học hành dốt không nản,giỏi không kiêu
Cứ cố gắng mai không điều hối tiếc .
Từ tiền lương đến vấn đề công việc
Có học hành nó khác biệt nghe con
Xã hội giờ thì của khó người khôn
Không bắt kịp thì tất nhiên đào thải.
Đường thành công phải qua nhiều khổ ải
Khó càng nhiều càng phải trưởng thành hơn
Hãy vững lòng con sẽ chẳng cô đơn
Vì bố mẹ luôn cùng con sánh bước.
Học đi con ,vì tương lai phía trước
Như thế nào đều phụ thuộc hôm nay
Đời vốn nhiều những chua chát, đắng cay
Không chịu cố, chờ mắn may... khó lắm.
Cuộc đời bố nhiều dầm sương ,dãi nắng
Hơn nửa đời tay vẫn trắng bàn tay
Suốt tháng ,quanh năm làm việc hăng say
Mà cái khổ vẫn suốt ngày đeo bám.
Bởi ngày xưa việc học hành chểnh mảng
Nên hôm nay chẳng tươi sáng như người
Cũng như con ngày xưa bố cũng lười
Giờ nghĩ lại chỉ biết cười chua chát.
Một đời người cũng chỉ là chốc lát
Và mình là một hạt cát nhỏ nhoi
Trong mênh mông của sa mạc cuộc đời
Không rèn giũa , sao giữa trời lấp lánh ?.
Học đi con, thời gian trôi chóng vánh
Cuộc đời ta cũng như ánh mặt trời
Mọc lên rồi cũng đến lúc lặn thôi
Nhưng cái chính phải có hồi rực rỡ.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài thơ “Học đi con” là lời nhắn nhủ chân thành, sâu sắc của người cha dành cho con mình, chất chứa tình yêu thương, hy vọng và cả những bài học quý báu từ cuộc đời ông. Bằng những vần thơ giản dị, gần gũi, người cha đã truyền tải thông điệp mạnh mẽ về tầm quan trọng của việc học, của sự cố gắng để xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Trước hết, bài thơ là lời tâm sự của người cha về những gian truân, vất vả mà ông đã trải qua trong cuộc sống. Những dòng thơ như:
“Cuộc đời bố nhiều dầm sương, dãi nắng
Hơn nửa đời tay vẫn trắng bàn tay”
đã lột tả sự nhọc nhằn của một người lao động không được học hành đầy đủ. Ở đây, tác giả không chỉ nhấn mạnh sự thiệt thòi của bản thân mà còn muốn dùng chính trải nghiệm ấy để làm bài học cho con. Qua đó, ông muốn con mình hiểu rằng, học tập không chỉ là trách nhiệm mà còn là con đường dẫn đến tương lai tươi sáng.
Bên cạnh việc chia sẻ về quá khứ của mình, người cha còn nhấn mạnh ý nghĩa của sự nỗ lực trong hiện tại. Câu thơ:
“Nếu con muốn một tương lai tốt đẹp
Thì hôm nay không được phép chơi nhiều”
là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục. Ông không dùng roi vọt hay ép buộc, mà thay vào đó, khuyến khích con bằng lý lẽ, bằng tình cảm. Lời khuyên này không chỉ dành riêng cho con mà còn có giá trị với tất cả mọi người: muốn thành công, ta cần chăm chỉ và cố gắng ngay từ hôm nay.
Hơn nữa, bài thơ còn gợi lên triết lý sâu sắc về cuộc đời. Tác giả so sánh mỗi người như “một hạt cát nhỏ nhoi” trong “sa mạc cuộc đời”, và chính sự học tập, rèn luyện mới giúp chúng ta trở nên “lấp lánh giữa trời”. Qua đó, ông cha muốn gửi gắm bài học rằng giá trị của con người không chỉ nằm ở sự tồn tại, mà còn ở những gì ta làm để khẳng định mình và cống hiến cho xã hội.
Tình cảm gia đình được thể hiện rất rõ qua bài thơ. Người cha không chỉ là người hướng dẫn mà còn là người bạn đồng hành của con trên hành trình trưởng thành. Những câu như:
“Hãy vững lòng, con sẽ chẳng cô đơn
Vì bố mẹ luôn cùng con sánh bước”
đã khẳng định tình yêu thương vô điều kiện của cha mẹ dành cho con cái. Dù con có vấp ngã hay đối mặt với khó khăn, cha mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động viên để con vững bước.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ trên là lời khuyên chân thành của người cha gửi đến con mình về tầm quan trọng của việc học và những bài học cuộc đời mà ông đã trải qua. Cảm nhận đầu tiên khi đọc bài thơ là sự chân thật, sâu sắc trong từng câu chữ, thể hiện nỗi lòng của bậc làm cha mẹ luôn lo lắng cho tương lai của con cái. Mở đầu bài thơ, người cha nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng dứt khoát về việc học, không sử dụng roi đòn mà thay vào đó là sự khuyên bảo, cho thấy tình yêu thương và sự thấu hiểu. Người cha nhận thức rằng việc học không thể ép buộc mà phải xuất phát từ ý thức và mong muốn của con. Điều này thể hiện rõ nét sự khuyến khích và động viên, tạo động lực để con tự giác phấn đấu vì tương lai của chính mình. Trong suốt bài thơ, người cha chia sẻ những kinh nghiệm cuộc đời, từ sự vất vả với "dầm sương, dãi nắng" đến "tay trắng bàn tay" để minh chứng cho hậu quả của việc chểnh mảng trong học tập. Những câu từ như "khó càng nhiều càng phải trưởng thành hơn" hay "mình là một hạt cát nhỏ nhoi" nhắc nhở rằng con người cần nỗ lực không ngừng nghỉ để vượt qua gian nan và khẳng định giá trị bản thân giữa cuộc đời rộng lớn. Bài thơ không chỉ là lời khuyên mà còn là bài học sâu sắc về nghị lực và sự quyết tâm. Hình ảnh người cha dù đã "hơn nửa đời" nhưng vẫn chưa thoát khỏi cái khổ, đầy tiếc nuối vì sự lười biếng khi xưa, là tấm gương để con cái soi mình. Lời thơ cuối cùng "phải có hồi rực rỡ" nhấn mạnh rằng cuộc sống có thể ngắn ngủi, nhưng cần sống sao cho trọn vẹn và ý nghĩa.
$\text{o yuu}$
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
0
-584
0
3p ??