Đọc đoạn trích sau:
[...] Và lúc ấy là những lúc đầy tớ nói xấu chủ nhà
Đấng sinh ra muôn loài cũng không bảo nôi những ông lang băm đừng nói khoác, những kẻ mắc bệnh hoa liễu đừng kêu rên, những anh bồi săm đừng khinh người như rác, ông sư chớ mơ màng thịt chó, và đầy tớ nhịn nói xấu chủ nhà.
Thằng bé ho lao tả cảnh:
...........................
Thật vậy, bao nhiêu sách vở của loài người, cốt để dạy cho nhau biết mà thôi, vậy mà vẫn công tọi cả. Những điều người ta dạy bảo nhau bằng sách? Đó là những điều mơ hồ, những điều lầm lân, những sự văn chương. Văn chương là một sự, sự đời là một sự khác. (Trích Đây tớ nói xâu chủ nhà, Cơm thây cơm cô, Toàn tập Vũ Trọng Phụng – Phong sự - NXB Hội Nhà Văn.)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1: Xác định hình thức trần thuật trong đoạn trích.
Câu 2: Chỉ rõ hiện thực đời sống được nói đến trong đoạn phóng sự.
Câu 3: Nêu tác dụng của những yếu tố bình luận ngoại để được người viết sử dụng trong đoạn trích.
Câu 4: Rút ra những nhận xét của anh/chị về hình tượng chủ thể trần thuật trong đoạn phóng sự trên.
Câu 5: Đoạn trích gợi cho anh/chị suy nghĩ như thế nào về con người, xã hội Việt Nam thời Kì trước năm 1945?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1:
Hình thức trần thuật trong đoạn trích là trần thuật ngôi thứ ba. Câu chuyện được kể từ một quan điểm khách quan, với một cái nhìn chung về xã hội và những con người trong đó, không phải từ góc nhìn của nhân vật nào cụ thể. Điều này giúp tác giả trình bày một cách khách quan và bao quát về hiện thực mà không bị giới hạn trong cảm xúc hay suy nghĩ của một nhân vật.
Câu 2:
Hiện thực đời sống được nói đến trong đoạn trích phản ánh sự bất công và hỗn loạn trong xã hội. Đoạn trích chỉ ra sự giả dối, sự đối xử tồi tệ của một số thành phần trong xã hội, như "ông lang băm", "kẻ mắc bệnh hoa liễu", "anh bồi săm", "ông sư mơ màng thịt chó", và "đầy tớ nói xấu chủ nhà". Đây là những hình ảnh đại diện cho những vấn đề xã hội như sự lừa dối, phân biệt giai cấp và những thái độ không công bằng giữa các tầng lớp trong xã hội.
Câu 3:
Những yếu tố bình luận ngoài lời của người viết, như những câu "đấng sinh ra muôn loài cũng không bảo nôi những ông lang băm đừng nói khoác..." hoặc "Văn chương là một sự, sự đời là một sự khác", mang đến một cái nhìn thẳng thắn và phê phán xã hội. Tác giả sử dụng bình luận để bày tỏ sự thất vọng về tình trạng xã hội, lên án những hành động giả dối, xấu xa, đồng thời chỉ trích sự mơ hồ của những kiến thức sách vở trong khi đời sống thực tế lại đầy những bất công và tiêu cực.
Câu 4:
Hình tượng chủ thể trần thuật trong đoạn phóng sự là một nhân vật có cái nhìn sâu sắc và phê phán mạnh mẽ đối với xã hội. Chủ thể này có khả năng quan sát và đánh giá rất cao về sự giả dối, bất công trong xã hội. Cách trần thuật của người viết không chỉ thể hiện sự phê phán mà còn chỉ ra sự vô nghĩa của những lý thuyết, sách vở trong khi thực tế lại đầy rẫy sự tồi tệ và khốn khổ. Đây là hình ảnh của một người chứng kiến và không cam chịu, muốn phản ánh sự thật mà xã hội che đậy.
Câu 5:
Đoạn trích gợi cho tôi suy nghĩ về một xã hội Việt Nam trước năm 1945 đầy rẫy những bất công, mâu thuẫn và những cuộc sống nghèo khổ. Nó phản ánh sự phân biệt giai cấp rõ rệt, nơi mà những người nghèo khổ, bị lừa dối phải chịu đựng những điều bất công, trong khi những người có quyền lực lại sống trong sự giả dối và áp bức. Mặc dù có những tri thức sách vở, nhưng chúng không thực sự giải quyết được các vấn đề thực tế của đời sống, và xã hội vẫn đang bị đè nén bởi những thói hư tật xấu. Đoạn trích làm nổi bật sự cần thiết của sự thay đổi xã hội, khi mà chỉ có những lời nói suông và văn chương không thể giải quyết được tình trạng khốn khổ của con người trong thực tế.
Bảng tin