

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm thơ mang đậm tinh thần nông thôn, mô tả vẻ đẹp của cánh đồng, của cuộc sống nông dân và tình yêu thương thiên nhiên.
Trong bài thơ, tác giả miêu tả cảnh đẹp của bầu trời trên giàn mướp, với những đám mây trắng bồng bềnh, những ánh nắng mặt trời chiếu rọi lên cánh đồng mướp xanh mướt. Tác giả cũng nhấn mạnh về sự hài hòa, thanh bình của thiên nhiên, tạo nên một bức tranh tĩnh lặng, yên bình.
Bên cạnh đó, bài thơ cũng thể hiện tình yêu thương của tác giả dành cho cuộc sống nông thôn, với những hình ảnh về người nông dân làm việc trên cánh đồng, với những bông hoa mướp nở rộ, tượng trưng cho sự mạnh mẽ, kiên cường và sự sống mãnh liệt của con người.
Từng câu thơ trong bài thơ đều chứa đựng những tình cảm sâu lắng, những cảm xúc tinh tế của tác giả đối với cảnh đẹp thiên nhiên và cuộc sống nông thôn. Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" không chỉ là một bức tranh sinh động về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là lời ca ngợi, tôn vinh tình yêu thương và sự bền bỉ của người nông dân.
#hoidap247
#học tốt#
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" của Hữu Thỉnh gợi lên những rung động dịu dàng về mùa thu, vẻ đẹp của thiên nhiên và sự gắn bó với quê hương đất nước. Với ngôn ngữ mộc mạc, tinh tế, bài thơ khắc họa những cảm xúc sâu sắc, trầm lắng của tác giả qua những hình ảnh quen thuộc của cuộc sống.
Bài thơ mở đầu bằng những hình ảnh rất đỗi quen thuộc của mùa thu miền quê Việt Nam: sương mỏng, bầu trời, giàn mướp và hoa vàng. Câu thơ "sương mỏng thế ai mà bình tĩnh được" vừa nói lên vẻ đẹp mong manh của mùa thu, vừa gợi chút xao xuyến trong lòng người. Sự biến đổi của thiên nhiên hiện lên thật tự nhiên nhưng cũng đầy mới mẻ. Tác giả cảm nhận mùa thu với tất cả sự nhẹ nhàng, tinh tế, đặc biệt qua hình ảnh giàn mướp, khi hoa vàng bắt đầu rực rỡ trong làn gió thu.
Những câu thơ tiếp theo là cảm nhận của tác giả về sự bình yên và phong phú của cuộc sống qua hình ảnh quả mướp "thủng thẳng xuống bờ ao". Tác giả cảm thấy dường như đất trời đang sinh sôi một cách "dễ dàng", nhưng thực tế đằng sau đó là cả một quá trình khó nhọc, vất vả. Sự trân trọng đó không chỉ dành cho mùa thu mà còn cho tất cả những gì đất mẹ mang lại. Hình ảnh giàn mướp trở thành biểu tượng của sự sinh trưởng, gợi lên một bầu trời xanh biếc và những bông hoa vàng tươi thắm - những điều mà tác giả mong ước trong những năm tháng chiến tranh khắc nghiệt.
Trong những dòng thơ cuối, nhà thơ Hữu Thỉnh chuyển từ không gian mùa thu quê nhà sang những năm tháng chiến tranh, nơi ông không thể có được sự thanh bình và an yên của quê hương. Qua câu thơ “những năm bom nơi con không thể có," tác giả gợi lên nỗi niềm da diết về những năm tháng xa quê, phải đối mặt với hiểm nguy nơi chiến trường. Đó là những lần băng qua bến phà, sống trong rừng sâu, gặp vạt lúa nương để rồi nhớ về gia đình và quê hương mà gửi thư.
Tác giả cũng nhấn mạnh lòng biết ơn và trách nhiệm khi nói rằng "không dám dù một giây sao nhãng" - bởi bầu trời quê hương đã dẫn dắt ông, là động lực để ông vượt qua khó khăn và hy sinh vì Tổ quốc.
Hình ảnh “bầu trời trên giàn mướp” không chỉ đơn thuần là cảnh sắc quê nhà mà còn là biểu tượng của lý tưởng, của sự trong sáng và động lực lớn lao mà tác giả luôn mang theo. Bầu trời ấy, với sắc xanh của mùa thu và vàng rực của hoa mướp, trở thành biểu tượng của khát vọng hòa bình, của tình yêu quê hương và là điều mà tác giả hằng hướng đến.
Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" của Hữu Thỉnh chứa đựng những tâm tư, tình cảm trong trẻo và sâu sắc của nhà thơ đối với quê hương, đất nước. Với ngôn ngữ nhẹ nhàng, hình ảnh thiên nhiên mộc mạc và cảm xúc chân thành, bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp mùa thu mà còn là lời tri ân sâu sắc của tác giả đối với quê hương và cuộc sống. Qua đó, Hữu Thỉnh cũng gửi gắm những giá trị nhân văn sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta luôn trân trọng và yêu thương quê hương.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Hữu Thỉnh là thi sĩ của những câu thơ đầy ma lực, nó như lôi dắt người đọc thôi miên trên các thi liệu dân gian. Hành trình đổi mới thơ ông còn thể hiện ở việc đào sâu hơn nữa chất suy tư trước đây để tạo nên một kiểu kết tinh mới. Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" là một sáng tác đặc sắc của ông, thể hiện rõ nét tài năng miêu tả thiên nhiên, đồng thời gửi gắm những triết lý sâu sắc về cuộc sống, về mối quan hệ hài hòa giữa con người và vạn vật.
Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" không chỉ là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là lời nhắc nhở về sự gắn bó, hòa quyện giữa con người với thiên nhiên. Hình ảnh giàn mướp trong thơ thấm đượm cảnh sắc làng quê yên bình, ẩn chứa triết lý sâu xa về vòng tuần hoàn của cuộc sống, về sự vươn lên không ngừng nghỉ của vạn vật. Hữu Thỉnh khắc họa giàn mướp như một phần của bầu trời xanh, nơi những chùm lá, chùm hoa vàng và những quả mướp non kết nối với ánh sáng, với không khí trong lành. Qua đó, ông tôn vinh vẻ đẹp bình dị mà cao quý của tự nhiên, đồng thời gợi lên tình yêu cuộc sống, lòng biết ơn với những điều giản dị, gần gũi. Giàn mướp không chỉ là nơi sinh sôi của sự sống, mà còn là biểu tượng của sự nuôi dưỡng, che chở. Ở đó, con người tìm thấy sự an lành, niềm vui, cũng như bài học về sự đồng điệu với thiên nhiên. Hình ảnh bầu trời hiện lên trên giàn mướp là sự mở rộng không gian, như khẳng định mối liên kết vô tận giữa con người với vũ trụ.
Ngụp lặn trong những dòng thơ đầu tiên, ta ngỡ ngàng trước dáng thu mềm mại cùng những xúc cảm của nhà thơ khi đứng trước mùa thu:
“Thu ơi thu ta biết nói thế nào
sương mỏng thế ai mà bình tĩnh được
hứa hẹn bao nhiêu bầu trời trên giàn mướp
lúc hoa vàng thu mới chập chờn thu”
Thi phẩm mở đầu với lời gọi: "Thu ơi thu ta biết nói thế nào". Lời thơ như một tiếng thở dài, một nỗi bâng khuâng không thể diễn tả bằng lời. Mùa thu – mùa của sự chuyển giao, với những nét đẹp tinh tế và lãng mạn, khiến lòng người xao xuyến. “Biết nói thế nào" gợi lên sự bất lực trong việc diễn tả những xúc cảm phức tạp, đây là một trạng thái cảm xúc quen thuộc khi con người đứng trước vẻ đẹp thiên nhiên, vừa ngỡ ngàng, vừa trầm lắng. Hình ảnh "sương mỏng" là một biểu tượng đặc trưng của mùa thu. Sương thu không dày đặc như sương đông mà mỏng manh, nhẹ nhàng, tựa như một tấm màn lụa phủ lên cảnh vật. Sương trong “Bầu trời trên giàn mướp” lại hoàn toàn khác biệt so với làn sương trong “Sang thu” của ông:
“Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về”
Nếu làn sương “chùng chình” gợi tả mùa thu lững lờ trôi chảy vào không gian thì “sương mỏng” lại tô vẽ cảm giác mỏng manh ấy lại khiến lòng người xao động. Cụm từ "ai mà bình tĩnh được" thể hiện sự rung cảm mạnh mẽ của tác giả trước vẻ đẹp mong manh, tinh khôi. Sương mỏng là hình ảnh thiên nhiên gợi lên những trạng thái cảm xúc dễ bị lay động, những ký ức hoặc suy tư mơ hồ. Hữu Thỉnh đã khéo léo tạo nên một mối liên hệ giữa ngoại cảnh và nội tâm, biến sự giao hòa giữa đất trời mùa thu thành một dòng cảm xúc dâng trào trong lòng người. Giàn mướp trong thơ Hữu Thỉnh không chỉ là một hình ảnh đẹp đẽ của làng quê mà còn mang ý nghĩa biểu tượng. Những quả mướp non, những bông hoa vàng trên giàn mướp không chỉ gắn liền với sự sống bình dị, mà còn là biểu tượng cho khát vọng, niềm tin và hy vọng. Cụm từ "hứa hẹn bao nhiêu bầu trời" vừa thực, vừa ẩn dụ. Nó gợi lên một không gian rộng lớn, tự do, nhưng cũng chứa đựng những ước mơ, kỳ vọng của con người. Giàn mướp không chỉ nuôi dưỡng những chùm hoa, quả mướp, mà còn nuôi dưỡng tâm hồn, khơi gợi niềm tin vào sự tươi mới và sức sống của cuộc đời. Hình ảnh "hoa vàng" là một tín hiệu của mùa thu. Những bông hoa vàng nhỏ bé, nở trên giàn mướp, báo hiệu sự hiện diện của mùa thu một cách nhẹ nhàng, tinh tế. Từ "chập chờn" cho thấy sự mơ hồ, chưa rõ nét của thu, như thể mùa thu chỉ vừa mới chạm ngõ, mang theo sự chờ đợi và những cảm xúc mênh mang. Nhịp điệu câu thơ chậm rãi, gợi lên cảm giác thời gian trôi nhẹ, tựa như bước chân thu len lỏi qua từng kẽ lá. Hữu Thỉnh đã khắc họa một mùa thu không ồn ào, rực rỡ mà trầm lắng, mang đậm chất thiền, gợi suy tư và chiêm nghiệm.
Sau đó, Hữu Thỉnh thể hiện những suy tư sâu sắc về sự sống, lao động và mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, gửi gắm những triết lý nhân sinh thấm thía:
“ngỡ như không phải vất vả chi nhiều
sau tiếng sấm thế là trời mới mẻ
quả đã buông thủng thẳng xuống bờ ao
ta cứ tưởng đất sinh sôi thật dễ”
Mở đầu đoạn thơ là sự cảm thán đầy ngỡ ngàng: "Ngỡ như không phải vất vả chi nhiều". Câu thơ gợi lên cảm giác về sự nhẹ nhàng, đơn giản của quá trình sinh trưởng trong tự nhiên. Trong cái nhìn ban đầu, mọi thứ dường như vận hành một cách tự nhiên và không cần đến sự nỗ lực nào: cơn mưa đến sau tiếng sấm, bầu trời lập tức trở nên trong trẻo, cây cối đâm chồi, và quả chín rụng xuống. Cách miêu tả này phản ánh sự hòa hợp tuyệt vời của thiên nhiên, nơi mỗi hiện tượng đều liên kết với nhau một cách trơn tru, liền mạch. Tiếng sấm mùa hè không chỉ mang ý nghĩa vật lý, mà còn là biểu tượng của sự thay đổi, tái sinh, mang lại nguồn sống mới cho cây cối và đất trời. Hữu Thỉnh khéo léo sử dụng hình ảnh "tiếng sấm" để tượng trưng cho sự khởi đầu, đánh dấu sự chuyển mình mạnh mẽ của thiên nhiên. Sau tiếng sấm đầu hè, trời đất như được gột rửa, trở nên tươi mới, trong lành. "Trời mới mẻ" gợi lên cảm giác của một chu kỳ sống mới bắt đầu, mang theo hy vọng và sự tươi sáng. Hình ảnh "quả buông" được miêu tả bằng từ "thủng thẳng", gợi cảm giác nhẹ nhàng, thong dong, không chút gấp gáp. Dường như trong chu trình tự nhiên, việc quả chín và rụng xuống cũng là điều hiển nhiên, tất yếu. Nó phản ánh sự vận động không ngừng của sự sống, từ việc gieo mầm, nuôi dưỡng cho đến khi kết trái. Quả rơi xuống bờ ao không chỉ là sự kết thúc của một chu kỳ mà còn mở ra cơ hội cho sự bắt đầu mới: quả chín rụng xuống, gieo mầm cho những cây mới. Qua đó, Hữu Thỉnh nhấn mạnh tính tuần hoàn bất tận của tự nhiên. Câu kết mang ý nghĩa triết lý sâu sắc "Ta cứ tưởng đất sinh sôi thật dễ". Con người, khi nhìn vào sự vận hành nhịp nhàng của tự nhiên, dễ nảy sinh suy nghĩ rằng mọi thứ đều đến một cách dễ dàng, không cần sự lao động hay nỗ lực. Tuy nhiên, thực tế không đơn giản như vậy. Sự sống không tự nhiên mà có, mà là kết quả của một chuỗi nỗ lực bền bỉ, không ngừng nghỉ. Đằng sau mỗi "tiếng sấm", mỗi "quả buông" là cả một quá trình vất vả, âm thầm của đất trời, cây cối: đất phải nuôi dưỡng cây, mưa phải tưới tắm cho mầm xanh, cây phải bám rễ sâu và hấp thụ dưỡng chất để lớn lên và ra hoa, kết trái. Những điều tưởng chừng như "dễ dàng" ấy là thành quả của một sự lao động bền bỉ và kiên nhẫn của thiên nhiên.
Giữa thiên nhiên tươi đẹp đến vậy, tác giả lại tràn ngập trong cảm xúc xót xa:
“trời thu xanh và hoa mướp thu vàng
thưa mẹ
những năm bom nơi con không thể có”
Câu thơ vẽ nên khung cảnh mùa thu yên bình, tươi đẹp nơi quê nhà, với bầu trời xanh thẳm và những bông hoa mướp vàng rực rỡ trên giàn. Ắt hẳn đây chính là những hình ảnh thân quen, gần gũi trong tâm thức người Việt, biểu tượng cho sự an lành, hạnh phúc, gắn liền với những tháng ngày thanh bình. Tuy nhiên, ngay sau đó là lời thưa gửi dạt dào cảm xúc:"Thưa mẹ/Những năm bom nơi con không thể có" Trong lời tâm sự, người con bộc lộ nỗi xót xa khi phải rời xa quê hương yên bình để tham gia vào cuộc chiến tranh khốc liệt. Cụm từ "những năm bom" gợi lên những ký ức đau thương, nơi bầu trời xanh và hoa mướp thu vàng bị thay thế bởi bom đạn và chết chóc. Sự đối lập giữa khung cảnh thanh bình và hiện thực tàn khốc nhấn mạnh nỗi nhớ quê nhà, nỗi khao khát một cuộc sống yên bình, giản dị mà người con không thể có trong những năm chiến tranh.
"Bến phà con đã qua, rừng già con đã ở
Gặp vạt lúa nương con cũng viết thư về"
Qua những câu thơ này, người con nhắc đến những nơi đã đi qua trong hành trình chiến đấu: bến phà, rừng già, vạt lúa nương. Mỗi nơi đều gắn liền với cuộc sống gian khổ, đầy hiểm nguy của người lính. Nhưng dù ở nơi nào, người con cũng luôn nhớ đến mẹ và quê hương. "Viết thư về" không chỉ là hành động gửi gắm tình cảm mà còn là cách để duy trì sợi dây kết nối với gia đình, giữ cho tinh thần vững vàng giữa những thử thách cam go. Tình cảm dành cho mẹ được thể hiện qua từng chi tiết nhỏ. Người con muốn chia sẻ với mẹ những điều giản dị nhất trong cuộc sống, từ bến phà đến vạt lúa. Điều này cho thấy lòng hiếu thảo, sự gắn bó sâu sắc với gia đình, và khao khát mang lại niềm vui, sự an ủi cho mẹ, dù trong hoàn cảnh xa cách.
"Nên không dám
Dù một giây sao nhãng
Bầu trời này từng dẫn dắt con đi."
Những câu thơ khép lại đoạn trích mang đậm tính triết lý và khẳng định ý thức trách nhiệm cao cả. Người con bày tỏ lòng biết ơn đối với quê hương, được biểu tượng qua "bầu trời" — không gian bao la, che chở và nuôi dưỡng tâm hồn. "Bầu trời này" không chỉ là bầu trời thực, mà còn là hình ảnh quê hương, gia đình, và những giá trị thiêng liêng đã truyền cảm hứng, sức mạnh cho người con trong hành trình chiến đấu. Từ "không dám" thể hiện sự cẩn trọng và ý thức trách nhiệm sâu sắc. Người con không cho phép bản thân lơ là, dù chỉ trong chốc lát, bởi họ hiểu rằng mọi hành động, quyết định đều ảnh hưởng đến sự sống còn của mình và đồng đội. Họ trân trọng từng giây phút, từng bài học mà quê hương và cuộc đời đã ban tặng.
Ngôn ngữ trong bài thơ rất giàu hình ảnh, gợi cảm. Từng câu thơ như những nét vẽ tỉ mỉ, khắc họa rõ nét vẻ đẹp của giàn mướp, của bầu trời. Các từ ngữ được chọn lọc kỹ lưỡng, mang tính biểu cảm cao, giúp người đọc hình dung rõ ràng không gian thiên nhiên trong thơ. Ngoài ra, bài thơ còn mang nhạc điệu nhẹ nhàng, êm ái, phù hợp với không khí yên bình của cảnh sắc làng quê. Sự phối hợp nhịp nhàng giữa âm thanh và hình ảnh tạo nên một cảm giác thư thái, dễ chịu, đưa người đọc lạc vào thế giới thiên nhiên hiền hòa, tươi đẹp. Giọng điệu của bài thơ mang đậm chất trữ tình, sâu lắng. Hữu Thỉnh không chỉ miêu tả mà còn gửi gắm cảm xúc, suy tư qua từng câu chữ. Giọng thơ vừa thân mật, gần gũi, vừa đượm chất triết lý, như một lời tâm tình, nhắc nhở người đọc biết trân trọng và yêu quý những điều bình dị trong cuộc sống.
Bài thơ "Bầu trời trên giàn mướp" không chỉ là bức tranh thiên nhiên mà còn là bài học về cách sống, về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Qua hình ảnh giàn mướp và bầu trời, Hữu Thỉnh nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống hòa hợp với tự nhiên. Thiên nhiên không chỉ nuôi dưỡng con người về mặt vật chất mà còn là nguồn cảm hứng tinh thần, giúp con người tìm thấy sự bình yên và niềm vui trong cuộc sống. Hữu Thỉnh còn gửi gắm triết lý về sự sống và khát vọng. Những dây mướp leo cao, những bông hoa nở rộ, những quả mướp trĩu nặng là biểu tượng cho sự vươn lên, cho sức sống mạnh mẽ. Dù trong hoàn cảnh nào, con người cũng cần giữ vững niềm tin, khát vọng, sống hết mình để tạo nên giá trị cho cuộc đời.
"Bầu trời trên giàn mướp" của Hữu Thỉnh là một bài thơ tràn đầy sức sống và cảm xúc, không chỉ đẹp ở hình ảnh thiên nhiên mà còn sâu sắc ở những triết lý nhân sinh. Tác phẩm giúp người đọc nhận ra giá trị của những điều giản dị, gần gũi trong cuộc sống, đồng thời khơi dậy tình yêu thiên nhiên và ý thức sống hài hòa với môi trường. Với giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, Hữu Thỉnh đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó phai và những bài học quý giá về cuộc sống.
Bảng tin