Mừng 42 năm ngày đất nước thống nhất
Trên bục giảng tôi dạy các em thơ
Về dáng hình xứ xở núi sông quê
Về những điều ngày xưa mẹ hay kể
Cho tôi nghe trước giấc ngủ yên bình.
Trong lời mẹ - đất nước tôi đẹp xinh
Biển trải dài theo từng con sóng vỗ
Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố
Vẫn trực chờ từ phía đại dương xanh.
Đất nước tôi là xương máu cha anh
Đã đổ xuống ngăn quân thù xâm lược
Những gian lao bốn ngàn năm phía trước
Đã tạc nên hình tổ quốc hôm nay.
Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay
Là núi sông hiền hoà như dải lụa
Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa
Thắm xanh màu nhân ái và bao dung.
(Trích “Đất nước tôi”, Lê Gia Hoài, Tình ca trên bục giảng, NXB Hội nhà văn, 2018)
I. Đọc hiểu
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích.
Câu 2. Liệt kê những hình ảnh khắc họa vẻ đẹp của “Đất nước” trong đoạn trích.
Câu 3. Trình bày hiệu quả của việc sử dụng cụm từ “Đất nước tôi” trong đoạn trích.
Câu 4. Nhận xét những tình cảm của tác giả dành cho “Đất nước” trong đoạn trích.
Câu 5. Từ nội dung của đoạn trích, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc giữ gìn và xây dựng Đất Nước (trình bày 5-7 dòng).
II. Làm văn
Câu 1 (2 điểm)
Viết đoạn văn nghị luận (200 chữ) phân tích hình ảnh “Đất nước” qua cảm nhận của tác giả trong đoạn trích ở phần đọc hiểu.
Câu 2 (4 điểm)
"Tiếng Việt của chúng ta rất giàu. Tiếng Việt của chúng ta rất đẹp. Giàu bởi kinh nghiệm đấu tranh của nhân dân ta lâu đời và phong phú. Đẹp bởi tâm hồn của người Việt Nam ta rất đẹp” (Cố Thủ Tướng Phạm Văn Đồng)
Từ góc nhìn của giới trẻ, anh/chị hãy viết bài văn nghị luận (600 chữ) về chủ đề: Trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc giữ gìn sự trong sáng và đẹp đẽ của Tiếng Việt.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
I.Đọc hiểu
Câu 1: Bài thơ Đất nước tôi là thể thơ 8 chữ. Dấu hiệu nhận biết là:
- Mỗi dòng thơ có 8 tiếng
- Bài thơ không giới hạn số câu
- Vần nhịp được gieo linh hoạt
Câu 2:
Những hình ảnh khắc họa vẻ đẹp của “Đất nước” trong đoạn trích:
+Vẻ đẹp hình hài đất nước:
Biển trải dài theo từng con sóng vỗ
Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố
+Vẻ đẹp của lịch sử:
Đất nước tôi là xương máu cha anh
Đã đổ xuống ngăn quân thù xâm lược
Những gian lao bốn ngàn năm phía trước
+Vẻ đẹp của sự tự do:
Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay
Là núi sông hiền hoà như dải lụa
Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa
Thắm xanh màu nhân ái và bao dung
Câu 3:
Tác dụng: “Đất nước tôi” một tiếng gọi, một tiếng nói tràn đầy sự tự hào, tự tin và hạnh phúc của người con Lê Giai Hoài dành cho Tổ quốc.Việc lặp đi lặp lại ấy vừa mang tính nghệ thuật mà cũng vừa chan chứ tình cảm. Cụm từ làm sáng cả đoạn thơ, giúp làm tăng tính gợi hình, gợi cảm sâu cho sự diễn đạt, và tạo nhịp điệu cho bài thơ. Đó cũng là tiếng lòng đầy hãnh diện của người con đất Việt với tất cả rằng đất nước tôi đó, tuy nhỏ bẻ mà xinh đẹp, quật cường,tình yêu nước của dân tộc tôi đó mãnh mẹ và dữ dội.
Câu 4:
Qua đoạn trích, mọi độc giả đều cảm nhận được tình yêu sâu nặng của tác giả dành cho quê hương mình. Thật đúng như lời nhà văn Xô Viết I-li-a Ê-ren-bua, tác giả Giai Hoài yêu quê hương mình qua những tình yêu dành cho những điều nhỏ nhặt đến những điều vĩ đại nhất. Tình yêu ấy được nhà thơ nói lên đầy tự hào thông qua việc miêu tả những cảnh đẹp, những cảnh thiên hùng vĩ, mềm mại và kiên cường của dải đất hình chữ S.Trong những lời yêu thương, tự hào đó là sự mong ước, niềm tin về một đất nước hạnh phúc, phát triển hùng cường.
Câu 5:
Đọc đoạn thơ em càng cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp thiêng liêng của đất nước được tạo nên từ thiên nhiên tươi đẹp và xương máu cha ông. Thế hệ trẻ hôm nay biết ơn, trân trọng quá khứ, ra sức học tập, rèn luyện đạo đức và bản lĩnh để tiếp nối sự nghiệp xây dựng đất nước giàu mạnh, văn minh. Giữ gìn từng tấc đất, từng giá trị văn hóa truyền thống, đồng thời đổi mới, sáng tạo để đất nước phát triển bền vững trong thời đại mới. Đó chính là cách thiết thực nhất để đáp đền công lao tổ tiên và viết tiếp trang sử vẻ vang cho dân tộc.
II.Làm văn
Câu 1:
Bằng sự chân thành và tình yêu dành cho đất nước,nhà thơ Lê Giai Họa đã dùng ngòi bút của mình, dùng những vần thơ để họa thi nên bức tranh đất nước đầy xinh đẹp, đầy đau thương và cũng đầy hoài bão. Đất nước ta đẹp lắm,nào cánh đồng lúa, nào biển xanh (Là núi sông hiền hoà như dải lụa/Biển trải dài theo từng con sóng vỗ). Vẻ đẹp bình yên, ôn hòa ấy lại phải đánh đổi bằng xương máu của biết bao thế hệ cha anh đã ngã xuống. Dãy Trường Sơn oai hùng chắn bão tố, thiên tai cũng là con đường để nhân dân ta dành lại độc lập, tự do, thống nhất non sông về một mối. Và trên dãy Trường Sơn ấy, những mầm xanh mọc lên là lan trải dài khắp dải đất Việt Nam, đó chính là mầm xanh yêu nước, mầm xanh của những người chiến sĩ tuổi đôi mươi đã mãi mãi nằm lại nơi đó để có được màu xanh, sự trù phú của đất nước hôm nay. Đất nước ta mang cảnh sắc tươi đẹp và một lịch sử đầy hào hùng, khí phách. Mỗi miền đất, mỗi cánh đồng, mỗi ngọn núi đều in đậm dấu ấn của lịch sử đấu tranh và dựng xây bền bỉ của cha ông. Đất nước không chỉ hiện diện trong dáng hình thiên nhiên mà còn sống động trong từng câu chuyện mẹ kể, trong từng trang sử hào hùng. Bằng tất cả vẻ đẹp tự nhiên và chiều sâu văn hóa lịch sử ấy, đất nước đã nuôi dưỡng tình yêu, niềm tự hào và trách nhiệm lớn lao trong mỗi con người Việt Nam hôm nay.
Câu 2:
Ngôn ngữ, tiếng nói là một niềm tự hào, tự tôn dân tộc. Tiếng nói là một nét văn hóa riêng của từng dân tộc, từng quốc gia. Chính vì lẽ đó mà tiếng Việt trở thành niềm tự hào, vẻ đẹp văn hóa của tâm hồn Việt Nam ta. Chính Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng nói: "Tiếng Việt của chúng ta rất giàu. Tiếng Việt của chúng ta rất đẹp. Giàu bởi kinh nghiệm đấu tranh của nhân dân ta lâu đời và phong phú. Đẹp bởi tâm hồn của người Việt Nam ta rất đẹp".Vẻ đẹp ấy đã được gìn giữ qua ngàn đời và bây giờ tới thế hệ chúng ta, thế hệ của sự hiện đại và mới mẻ, liệu có thể tiếp nối truyền thống, gìn giữ và phát triển sự trong sáng, giàu đẹp của tiếng Việt hay không khi tiếng Việt đang bị chính những người trẻ sử dụng một cách thô thiển, vô nghĩa.
Ngôn ngữ là phương tiện giao tiếp quan trọng nhất của con người.Ngôn ngữ giúp truyền đạt thông tin và cũng là một dấu hiệu nhận biết văn hóa, lịch sử của một người, quốc gia. Tiếng Việt là ngôn ngữ của dân tộc Việt Nam ta.Tiếng Việt là một ngôn ngữ trong sáng và giàu đẹp. Mỗi một vùng miền thì lại có những đặc điểm ngôn ngữ riêng dù là bình thường, dung dị nhưng lại vô cùng đa dạng và trong sáng. Đại thi hào Nguyễn Du đã phiêu bạt đất Bắc , đi qua các vùng quê, người hiểu và yêu cái ngôn ngữ của từng địa phương. Ông đã dùng những sợi chỉ ngôn ngữ thông dụng ấy để thêu nên bức tranh kiệt tác Truyện Kiều. Chỉ với Truyện Kiều đã đủ cho thấy được sự trong sáng, đa dạng của Tiếng Việt.
Ngày nay, chúng ta là người Việt vẫn nói Tiếng Việt vẫn viết Tiếng Việt nhưng chỉ có điều là tiếng Việt đã không còn như xưa nữa. Người trẻ sử dụng ngôn ngữ của mình một cách thiếu hiểu biết, thiếu tôn trọng và có phần xem nhẹ ngôn ngữ mẹ đẻ.Thời đại của công nghệ và bùng nổ truyền thông, mạng xã hội và internet như trở thành sự sống của sinh mạng người trẻ. Trên đó, hay cả ngoài cuộc sống họ nói chuyện với nhau một cách thật suồng sã và kì lạ, "nửa ta nửa tây" và đậm "phong cách sành điệu", thời đại: ở where?/ Tao làm free cho/...Theo tôi thì đây là một cách nói chuyện kệch cỡm, không tôn trọng cả tiếng ta lẫn tiếng tây và không tôn trọng cả người đang nói chuyện với mình.Nếu đã nói tiếng Việt thì hãy nói sao cho nó được là chính nó, tiếng Việt là tiếng Việt; còn đã quyết tâm học tiếng Anh thì hãy nói cho chuẩn mực và lưu loát. Pha tạp ngôn ngữ không chỉ là hạ thấp giá trị của tiếng mẹ đẻ mà còn khiến cho những người nước ngoài cảm thấy khó hiểu, khó xử khi thấy ngôn ngữ của chính họ được sử dụng một cách "rẻ mạt", không được tôn trọng. Những người trẻ giờ đây bắt chước, tiếp thu những thứ rất vô nghĩa, hài ước ở trên mạng mà họ không quan tâm nó đúng hay sai và chỉ cần mình theo trào lưu là được. Chưa hết, còn có cả những từ ngữ được sáng tạo ra để dành riêng cho gen Z (thế hệ những người trẻ):khum(không)/ bảnh (tôi, tớ)... đối với người trẻ thì đó là những cách nói thời thượng và dễ thương.Nhưng thực tế thì đây lại là sự suồng sã,không tôn trọng tiếng mẹ đẻ, không tôn trọng người đang giao tiếp.
Gìn giữ sự trong sáng và đẹp đẽ của Tiếng Việt là trách nhiệm của tất cả mọi người, đặc biệt là những người trẻ chúng ta. Vậy,cần làm sao để có thể gìn giữ được vẻ đẹp vốn có của Tiếng Việt? Chúng tại bị phương Bắc đô hộ hằng ngàn năm, chúng dùng mọi cách đồng hóa dân ta nhưng bất thành. Hàng ngàn năm cũng không thể đồng hóa được ta thì có cớ gì mạng xã hội và những tệ nạn ngôn ngữ trên mạng có thể đồng hóa được ta nếu chúng ta vẫn yêu ngôn ngữ của mình như đồng bào mình ngàn năm trước. Tiên quyết trước tiên đó chính là tình yêu, niềm tự hào văn hóa, tiếng nói của mỗi người trẻ. Không ai có thể ép buộc người khác làm việc mà họ không muốn nên không thể ép người trẻ bảo vệ những điều mà họ không để tâm. Nên cần phải gieo vào lòng, tâm trí của những người trẻ tình yêu đối với tiếng mẹ đẻ. Dạy những người trẻ hiểu được rằng dân tộc ta có tiếng nói, ngôn ngữ vô cùng phong phú và đẹp đẽ. Để có thể nói được tiếng mẹ đẻ, được tự do viết Tiếng Việt thì biết bao nhiêu thế kỉ, biết bao thế hệ dân tộc đã đấu tranh bằng cả máu thịt để bảo vệ niềm kiêu hãnh ngôn ngữ của chính dân tộc. Thì những người trẻ càng cần phải nỗ lực cố gắng gìn giữ sự trong sáng và phong phú ấy. Đọc sáng cũng là một cách để có thể hiểu hơn, yêu hơn Tiếng Việt của chúng ta. Những tác phẩm văn học đều là những bức tranh được thêu lên từ ngôn ngữ. Những sợi chỉ thêu tranh ấy có thể là những sợi chỉ vàng, chỉ bạc nhưng cũng có thể chỉ là sợi chỉ bình thường thông dụng của dân gian. Sự hài hòa, nâng đỡ đậm đã đạo tạo nên những tác phẩm ngôn ngữ hoàn hảo nhất để con cháu đời sau biết rằng tiếng mẹ đẻ của chúng ta là một ngôn ngữ vô cùng đẹp.Thế nên trong lời ăn tiếng nói hằng ngày hãy sử dụng một cách tôn trọng tiếng mẹ đẻ của mình, nói và viết đúng ngữ pháp, chính tả và ngữ nghĩa. Khi nói, viết không chêm xen thêm những ngoại ngữ nửa ta, nửa tây. Đồng thời cũng cần nâng cao, làm phong phú vốn từ của mình bằng cách đi nhiều, đọc nhiều, học thêm những từ ngữ đẹp, mới trên tinh thần “học ăn, học nói, học gói, học mở”. Cần tránh tối đa việc sử dụng những câu từ thô tục, kệc cỡm, tránh những yếu tố pha tạp, lai căng dùng rằng bản thân đang ở thời đại mới và ngày nay việc tiếp nhận các ngôn ngữ mới là một điều tất yếu. Khi nói, diễn đạt cần sử dụng các từ mang giá trị tích cực, hợp lí, đúng chỗ và đúng trường hợp.
“Tiếng nói là thứ của cải quý giá và vô cùng quý báu của cả dân tộc ta. Chúng ta cần phải có trách nhiệm gìn giữ nó, quý trọng nó, làm nó phổ biến và ngày càng rộng khắp”. Đó là điều mà Chủ tịch Hồ Chí Minh răn dặn chúng ta.Là một công dân Việt Nam, là chủ nhân tương lai phát triển văn hóa, kinh tế của đất nước thì trách nhiệm gìn giữ vẻ đẹp của Tiếng Việt này là trách nhiệm hiển nhiên, cao cả của chúng ta. Vì vậy, hãy tiếp tục tiếp thêm lửa cho tình yêu Tiếng Việt và không ngừng học hỏi, gìn giữ vẻ đẹp trong sáng, phong phú của ngôn ngữ mẹ đẻ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1: Thể thơ 8 chữ. với cấu trúc câu 8 chữ mỗi dòng phù hợp để tác giả bộc lộ cảm xúc tự nhiên và sâu sắc.
Câu 2: Các hình ảnh khắc họa vẻ đẹp của đất nước trong đoạn trích:
- "Biển trải dài theo từng con sóng vỗ".
- "Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố".
- "Đất nước tôi là xương máu cha anh".
- "Trong vóc dáng cờ bay".
- "Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa".
- "Thắm xanh màu nhân ái và bao dung".
Câu 3: Cụm từ "Đất nước tôi" được lặp đi lặp lại trong bài thơ, mang ý nghĩa khẳng định mạnh mẽ và bày tỏ niềm tự hào của tác giả đối với quê hương. Việc lặp lại này không chỉ làm nổi bật tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc của tác giả mà còn tạo ra sự hòa quyện cảm xúc trong toàn bộ tác phẩm, giúp người đọc cảm nhận được sự gắn kết và trách nhiệm với đất nước, từ đó thổi bùng ngọn lửa tự hào dân tộc.
Câu 4: Tác giả bày tỏ tình yêu sâu sắc và lòng biết ơn đối với đất nước qua từng câu thơ. Cảm xúc tự hào về vẻ đẹp thiên nhiên, sự hy sinh của cha ông, cùng với truyền thống nhân ái và bao dung của dân tộc được thể hiện rõ ràng. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện sự trân trọng quá khứ mà còn hướng tới tương lai, mang theo niềm hy vọng về sự phát triển và thịnh vượng của đất nước.
Câu 5: Thế hệ trẻ cần nhận thức rõ trách nhiệm của mình trong việc gìn giữ và phát triển đất nước. Để làm được điều này, trước hết, thế hệ trẻ cần học tập chăm chỉ, tiếp thu tri thức để có thể áp dụng vào thực tế, góp phần nâng cao năng lực cá nhân và đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội. Đồng thời, việc bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, giữ gìn những giá trị truyền thống cũng là một phần quan trọng trong trách nhiệm của thế hệ trẻ. Hơn nữa, việc bảo vệ môi trường và tham gia vào các hoạt động cộng đồng là hành động thiết thực để duy trì sự phát triển bền vững cho đất nước. Từ đó, thế hệ trẻ không chỉ thể hiện lòng biết ơn với những hy sinh của cha anh mà còn phấn đấu xây dựng một đất nước giàu mạnh, văn minh, xứng đáng với những gì mà thế hệ đi trước đã cống hiến.
Phần 2:
Câu 1:
Đất nước, với vẻ đẹp tự nhiên kỳ vĩ cùng những giá trị văn hóa, lịch sử độc đáo, luôn là đề tài đầy cảm hứng trong thơ ca. Những nhà thơ không chỉ thể hiện niềm tự hào về thiên nhiên tươi đẹp mà còn khắc họa những hi sinh, gian khổ của bao thế hệ cha anh đã đổ xuống để bảo vệ và dựng xây đất nước. Lê Gia Hoài, trong bài thơ “Đất nước tôi”, đã khắc họa hình ảnh đất nước qua những nét vẽ giản dị nhưng đầy tự hào. Qua đó, ông gửi gắm một thông điệp sâu sắc về lòng yêu nước, trách nhiệm và sự biết ơn đối với những thế hệ đã đi trước.Hình ảnh "Đất nước" trong bài thơ của Lê Gia Hoài được miêu tả qua những cảnh vật thiên nhiên quen thuộc nhưng đầy thiêng liêng. Đất nước hiện lên với những dải biển mênh mông trải dài, Trường Sơn oai linh ngăn gió bão, và những cánh đồng ngô lúa mênh mang, bạt ngàn. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện vẻ đẹp thiên nhiên tươi đẹp mà còn phản ánh sự phong phú, màu mỡ của quê hương. Biển cả không chỉ là một phần của thiên nhiên mà còn là biểu tượng của tự do, của sức sống mãnh liệt của dân tộc. Trường Sơn, với sự oai linh của mình, là nhân chứng cho bao cuộc chiến đấu gian khổ mà cha anh đã trải qua. Những cánh đồng ngô lúa rộng lớn là minh chứng cho một đất nước no ấm, hạnh phúc, nơi mà những người dân cần cù, lao động vất vả làm việc để xây dựng tương lai. Qua những hình ảnh thiên nhiên này, tác giả đã thể hiện niềm tự hào về mảnh đất quê hương, đồng thời cũng khơi gợi lên sự yêu mến, trân trọng với những gì mà đất nước đã và đang có.Một trong những hình ảnh sâu sắc nhất trong bài thơ chính là hình ảnh lá cờ bay phấp phới. Câu thơ "Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay" không chỉ là một hình ảnh đơn thuần mà còn là biểu tượng của hòa bình, của sức mạnh và ý chí kiên cường của dân tộc. Lá cờ ấy, với màu đỏ tươi và ngôi sao vàng năm cánh, không chỉ là biểu tượng của độc lập, tự do mà còn là niềm tự hào, là linh hồn của đất nước, nhắc nhở con người về những giá trị thiêng liêng mà cha ông đã bảo vệ, gìn giữ. Cảnh cờ bay phấp phới trên nền trời xanh là hình ảnh của một dân tộc vươn lên mạnh mẽ, kiên cường trước mọi thử thách, khó khăn. Điều này thể hiện không chỉ trong lòng tự hào về đất nước mà còn là niềm tin về một tương lai tươi sáng và đầy hy vọng.Đặc biệt, Đất nước trong bài thơ của Lê Gia Hoài còn là sự kết tinh của bao xương máu, gian lao mà cha anh đã đổ xuống để giữ vững nền độc lập, tự do cho đất nước. “Đất nước tôi là xương máu cha anh/ Đã đổ xuống ngăn quân thù xâm lược” – câu thơ này như một lời nhắc nhở về lịch sử hào hùng của dân tộc, về những hy sinh vô cùng lớn lao để bảo vệ tổ quốc. Những xương máu của cha anh đã đổ xuống trên từng thửa ruộng, con đường, đất đai quê hương để giành lại độc lập, tự do, để đất nước được như hôm nay. Bên cạnh đó, bài thơ còn khắc họa những phẩm chất cao quý của người dân Việt Nam: lòng nhân ái, bao dung, và tình yêu thương vô bờ bến. Đất nước không chỉ là một mảnh đất mà là sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên, giữa quá khứ và hiện tại, giữa những hy sinh của cha ông và niềm tự hào của thế hệ sau.Cách dùng ngôn từ giản dị, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc của tác giả, kết hợp với giọng thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, đã truyền tải một thông điệp sâu sắc: mỗi người dân Việt Nam đều có trách nhiệm bảo vệ và xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, văn minh. Bài thơ không chỉ là lời tri ân đối với những hy sinh của cha anh mà còn là lời nhắn gửi tới các thế hệ trẻ hôm nay, nhắc nhở họ về nghĩa vụ và trách nhiệm trong việc giữ gìn những giá trị thiêng liêng của quê hương. Mỗi thế hệ đều có nhiệm vụ góp phần xây dựng một đất nước tốt đẹp hơn, là cách để tri ân những gì mà cha anh đã hy sinh, là tình yêu nước được thể hiện qua hành động cụ thể, thiết thực. Thông qua bài thơ này, tác giả muốn khẳng định rằng Đất nước không chỉ là mảnh đất hình chữ S mà còn là nơi nuôi dưỡng, ươm mầm những tình yêu và trách nhiệm cao cả của mỗi công dân đối với tổ quốc.
Câu 2:
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn nhận thức sâu sắc về vị trí và vai trò của tiếng Việt, của văn hóa trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng đất nước, Người luôn trân trọng và giữ gìn tiếng Việt, Người căn dặn: “Tiếng nói là thứ của cải vô cùng lâu đời và vô cùng quý báu của dân tộc. Chúng ta phải giữ gìn nó, quý trọng nó, làm cho nó phổ biến ngày càng rộng khắp”. Chính vì vậy, việc giữ gìn sự trong sáng và đẹp đẽ của Tiếng Việt không chỉ là trách nhiệm của những thế hệ đi trước mà còn là nghĩa vụ thiêng liêng của thế hệ trẻ hiện nay. Câu nói của Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng: “Tiếng Việt của chúng ta rất giàu. Tiếng Việt của chúng ta rất đẹp. Giàu bởi kinh nghiệm đấu tranh của nhân dân ta lâu đời và phong phú. Đẹp bởi tâm hồn của người Việt Nam ta rất đẹp” đã khẳng định vẻ đẹp và giá trị của Tiếng Việt.
Tiếng Việt là ngôn ngữ chứa đựng những giá trị văn hóa sâu sắc, là tài sản vô giá của dân tộc Việt Nam. Qua hàng nghìn năm lịch sử, Tiếng Việt đã trở thành nhịp cầu kết nối giữa các thế hệ, là phương tiện lưu giữ những truyền thống, những ký ức lịch sử của cha ông, đồng thời phản ánh tấm lòng, tâm hồn của người Việt Nam. Đặc biệt, Tiếng Việt không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là một kho tàng văn hóa phong phú với hệ thống từ ngữ, hình ảnh, âm điệu vô cùng đặc sắc. Đó là những lời ru, những câu ca dao, những bài thơ, tác phẩm văn học quý báu mà mỗi thế hệ lại có trách nhiệm gìn giữ và phát huy.Những giá trị về đạo lý, phong tục, tập quán của dân tộc đều được thể hiện qua ngôn ngữ. Cũng chính vì vậy, mỗi chúng ta, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần nhận thức rõ trách nhiệm bảo vệ và phát huy Tiếng Việt trong thời kỳ toàn cầu hóa, khi các ngôn ngữ khác cũng đang ngày càng ảnh hưởng mạnh mẽ. Tiếng Việt không chỉ đơn thuần là một ngôn ngữ mà là biểu tượng của sự độc lập, tự chủ và lòng tự hào dân tộc.
Hồ Chí Minh, với tầm nhìn sâu sắc và sự quan tâm đặc biệt đến văn hóa dân tộc, đã đưa ra những chỉ dẫn quan trọng về việc gìn giữ sự trong sáng và phát triển của Tiếng Việt trong bối cảnh giao lưu văn hóa quốc tế. Người khẳng định rằng việc mượn từ ngữ của các nền văn hóa khác, đặc biệt là tiếng Trung Quốc, là cần thiết khi Tiếng Việt thiếu từ vựng, nhưng phải thực hiện một cách có chừng mực và có sự suy nghĩ, nghiên cứu kỹ lưỡng. Hồ Chí Minh nhấn mạnh rằng mượn từ chỉ nên thực hiện khi thật sự cần thiết và không được phép thay thế hoàn toàn Tiếng Việt. Bác cũng phê phán việc sử dụng từ ngữ nước ngoài một cách quá mức, nhất là khi những từ ngữ trong Tiếng Việt hoàn toàn có thể thay thế. Người cho rằng việc lạm dụng từ ngoại lai không chỉ làm giảm tính trong sáng của ngôn ngữ mà còn phản ánh thói quen ỷ lại, không tự mình tìm tòi, sáng tạo. Hồ Chí Minh đặc biệt lo ngại về hiện tượng sử dụng những từ ngữ nước ngoài mà không hiểu đúng bản chất của chúng, khiến cho người nghe hoặc người đọc không thể hiểu được ý nghĩa. Chính vì vậy, Người đã kêu gọi một cuộc vận động chống việc lạm dụng từ ngữ nước ngoài, bảo vệ Tiếng Việt không chỉ bằng cách giữ gìn những từ ngữ thuần Việt mà còn phải biết kết hợp, mượn từ khi thật sự cần thiết và phù hợp.
Trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc gìn giữ Tiếng Việt bắt đầu từ chính thói quen trong giao tiếp hàng ngày. Trong một thế giới đầy rẫy thông tin như hiện nay, việc sử dụng các từ ngữ không chuẩn mực, thiếu tôn trọng, thậm chí là thô tục, đang dần phổ biến, đặc biệt là trên mạng xã hội. Sự xuất hiện của những câu nói, từ ngữ lai tạp và biến thể khiến Tiếng Việt trở nên méo mó, thiếu tính thẩm mỹ và không còn phản ánh đầy đủ bản sắc của dân tộc. Thế hệ trẻ cần tự giác học hỏi và trau dồi khả năng sử dụng ngôn ngữ một cách chuẩn mực, có chiều sâu, giúp bảo vệ sự trong sáng của Tiếng Việt. Các bạn trẻ cần hiểu rằng, việc sử dụng Tiếng Việt đúng cách không chỉ thể hiện sự tôn trọng đối với ngôn ngữ mà còn thể hiện sự tôn trọng với truyền thống văn hóa của dân tộc.
Bên cạnh đó, thế hệ trẻ còn có trách nhiệm trong việc gìn giữ vẻ đẹp của Tiếng Việt thông qua việc bảo tồn và phát huy các phương ngữ, tiếng nói địa phương đặc sắc của dân tộc. Tiếng Việt không chỉ có một hình thức chuẩn mực mà còn mang trong mình sự đa dạng phong phú của các phương ngữ. Những đặc trưng riêng biệt của từng vùng miền là một phần không thể thiếu trong sự đa dạng và đẹp đẽ của Tiếng Việt. Thế hệ trẻ có thể tham gia các hoạt động bảo tồn và phát huy giá trị của các phương ngữ, giúp cho tiếng nói của mỗi vùng miền không bị mai một, góp phần làm phong phú thêm kho tàng ngôn ngữ dân tộc.
Một trong những cách thức hiệu quả để thế hệ trẻ giữ gìn Tiếng Việt là thông qua việc học tập và nghiên cứu văn học, ngôn ngữ. Các bạn trẻ nên chủ động đọc sách, nghiên cứu các tác phẩm văn học cổ điển và hiện đại để làm phong phú thêm vốn từ vựng và kiến thức ngữ pháp của mình. Đồng thời, việc tham gia các cuộc thi về ngôn ngữ, văn hóa, thi viết, nói về Tiếng Việt cũng là cơ hội để giới trẻ khẳng định tình yêu đối với ngôn ngữ của dân tộc, từ đó góp phần bảo vệ và phát triển Tiếng Việt trong tương lai.
Ngoài ra, thế hệ trẻ còn có thể tận dụng sức mạnh của công nghệ thông tin và các phương tiện truyền thông để lan tỏa vẻ đẹp của Tiếng Việt. Những bài viết, video, blog, bài thuyết trình được đăng tải trên các nền tảng xã hội có thể giúp giới thiệu Tiếng Việt đến với bạn bè quốc tế và khiến cho nhiều người yêu thích và trân trọng ngôn ngữ này hơn.
Là một người trẻ, tôi ý thức rằng việc sử dụng Tiếng Việt đúng cách không chỉ là trách nhiệm cá nhân mà còn là cách để tôi đóng góp vào sự phát triển bền vững của ngôn ngữ mẹ đẻ. Tôi luôn cố gắng sử dụng những từ ngữ chính xác, dễ hiểu trong giao tiếp hàng ngày, tránh việc sử dụng các từ vay mượn không cần thiết. Hơn nữa, trong học tập và công việc, tôi cũng tích cực tìm hiểu, sáng tạo cách diễn đạt mới mẻ, vừa phù hợp với văn phong Tiếng Việt, vừa có thể tiếp thu và vận dụng những kiến thức từ các ngôn ngữ khác một cách hợp lý.Qua đó, tôi cũng hiểu rằng mình cần tiếp tục học hỏi, tìm tòi và nâng cao kiến thức về ngôn ngữ và văn hóa để vừa bảo vệ bản sắc dân tộc, vừa không ngừng hòa nhập và phát triển. Việc giữ gìn và phát huy Tiếng Việt trong sáng không chỉ là trách nhiệm của cá nhân tôi mà còn là đóng góp nhỏ bé vào sự nghiệp chung của toàn xã hội.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Phần đọc hiểu
Câu 1: Bài thơ Đất nước tôi của Lê Gia Hoài được viết theo thể thơ 8 chữ.
Dấu hiệu để xác định thể thơ là:
- Mỗi dòng thơ gồm 8 chữ
- Câu thơ nhịp nhàng mang theo tính nhạc
- Cách gieo vần linh hoạt, đa dạng, tạo nên sự uyển chuyển, mượt mà cho bài thơ.
Câu 2: Những hình ảnh khắc họa vẻ đẹp của “Đất nước” trong đoạn trích là:
- Biển trải dài theo từng con sóng vỗ
- Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố
- Đất nước tôi là xương máu cha anh
- Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay
- Là núi sông hiền hoà như dải lụa
- Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa
- Thắm xanh màu nhân ái và bao dung
Những câu thơ trên là hình ảnh khắc họa vẻ đẹp của "Đất nước" qua lời mẹ kể. Đó không chỉ là vẻ đẹp về phong cảnh thiên nhiên mà còn là vẻ đẹp của con người đã hy sinh để bảo vệ non sông gấm vóc.
Câu 3:
Trong đoạn trích trên cụm từ "đất nước tôi" được lặp lại ba lần như một sự nhắc nhở, một sự nhấn mạnh đầy ý tứ của tác giả. Cụm từ ấy thể hiện sự thân thuộc, yêu thương với non sông xứ sở. Thể hiện sự thân thuộc, gắn bó của tác giả với đất nước cũng là khéo léo khơi gợi nên tinh thần tự hào và lòng biết hơn với tổ quốc và dân tộc. Từ những điều đó tác giả muốn nhắc nhở bản thân cũng như người đọc về tinh thần trách nhiệm bảo vệ, xây dựng đất nước.
Câu 4:
Tình cảm của tác giả dành cho Đất nước trong đoạn trích là sự trân trọng và tự hào. Tác giả tự hào về một đất nước tươi đẹp với biển xanh, núi cao và cánh đồng trải dài trù phú. Thế nhưng ngoài vẻ đẹp đó ta còn thấy được sự biết ơn đối với những hy sinh của thế hệ cha anh đi trước. Tình yêu nước và lòng tự hào dân tộc đó đã được ngấm vào trong huyết tủy, được truyền qua nhiều đời thế hệ, qua lời kể, lời ru của người mẹ với đứa con của mình, Chính vì vậy ta cảm nhận được tình cảm của tác giả đối với đất nước thật gần gũi, giản dị và thân thương.
Câu 5:
Đất nước ta có nhiều phong cảnh đẹp trải dài từ Nam ra Bắc, để có được non sông nối liền một dải như thế là sự hy sinh của tầng tầng lớp lớp người đã ngã xuống. Vì vậy thế hệ trẻ ngày nay càng cần phải nỗ lực hơn nữa để gìn giữ, phát triển đất nước trở nên càng giàu đẹp hơn. Để làm được điều đó, những bạn trẻ cần không ngừng học tập, nỗ lực và rèn luyện bản thân. Đó là sự trau dồi về tri thức, rèn luyện về thể lực và luyện tập những kỹ năng mới. Ngoài ra các bạn trẻ cũng cần quan tâm nhiều hơn tới các vấn đề xã hội như môi trường, các hoạt động liên quan đến cộng đồng như giúp đỡ trẻ em nghèo, lan tỏa văn hóa đọc sách. Từ những hành động nhỏ nhặt nhất cũng đã thắp lên một tinh thần yêu nước giúp cho tổ quốc ta sẽ ngày vàng vững mạnh và phát triển hơn.
Bảng tin