

Viết dàn ý chi tiết phân tích từng luận điểm của bài thơ Trưa vắng- Hồ Dzênh.
Làm chi tiết phần luận điểm dùm mình nha.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
A. Mở bài
- Giới thiệu tác giả: Hồ Dzếnh là nhà thơ mang phong vị riêng trong phong trào Thơ mới, với giọng thơ trầm buồn, mộng tưởng, thường nói về sự cô đơn, khát vọng được yêu thương của con người.
- Giới thiệu tác phẩm: “Trưa vắng” là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông, ghi lại một khoảnh khắc buổi trưa lặng lẽ, nơi thiên nhiên tĩnh đến mức hư vô và tâm hồn thi nhân chìm trong cô quạnh.
- Nêu luận đề: Qua bài thơ “Trưa vắng”, Hồ Dzếnh thể hiện nỗi buồn cô đơn mơ hồ và niềm khao khát được đồng cảm, giao hòa với con người và cuộc đời.
B. Thân bài
1. Không gian “trưa vắng” gợi cảm giác tĩnh lặng, trống trải
- Cấu trúc điệp “trưa vắng, đường trưa vắng” ⇒ tạo nhịp thơ chậm, đều, gợi sự vắng lặng đến tuyệt đối, gần như đóng băng thời gian.
- “Nắng lặng lờ không trôi”: phép nhân hoá làm cho cảnh vật như cùng chìm trong nỗi u buồn, chậm rãi, thiếu sức sống.
- Không gian tĩnh đến mức hư ảo ấy phản chiếu tâm trạng cô đơn, chậm nhịp của con người – người đang cảm nhận “thế giới lặng đi” cùng mình.
2. Nỗi buồn không nguyên cớ, tự phát từ lòng người
- Điệp từ “buồn” (2 lần trong 1 câu) và cấu trúc tự vấn gợi nên nỗi buồn không tên, nỗi buồn triền miên, vô cớ.
- Đây không phải nỗi buồn vì mất mát cụ thể, mà là nỗi buồn bản thể - nỗi buồn của người nhạy cảm khi nhận ra sự vô nghĩa, lặng lẽ của cuộc đời.
- Giọng thơ như tiếng nói độc thoại nội tâm, thể hiện tâm hồn đa sầu đa cảm và không tìm được lời giải cho chính mình.
3. Sự xao động của ký ức và khát vọng được giao cảm
- Sau lớp tĩnh lặng là một tiếng động khẽ khàng - “ngựa hồng hí vang xa”.
⇒ Một thay đổi nhỏ cũng khiến nhân vật trữ tình “giật mình”, chứng tỏ sự cô đơn quá lớn, khao khát có người đến, có sự hiện diện khác ngoài chính mình.
- “Tưởng tiếng người quen qua”: hư thực lẫn lộn, cho thấy nỗi nhớ nhung, mong chờ, ảo vọng của một trái tim lẻ loi.
- Nghệ thuật đối lập tĩnh - động, thực - ảo làm nổi bật bi kịch tinh thần: càng khao khát, càng cô đơn.
4. Nghệ thuật tiêu biểu
- Ngôn ngữ giản dị, nhạc điệu chậm rãi, du dương, giàu chất tự sự nội tâm.
- Hình ảnh gợi cảm, ít nhưng đắt: “nắng lặng lờ”, “ngựa hồng hí vang xa” - vừa gợi cảnh, vừa gợi tâm.
- Giọng điệu thủ thỉ, sâu lắng, thể hiện nét riêng trong phong cách thơ Hồ Dzếnh: buồn mà thanh, cô đơn mà dịu nhẹ.
C. Kết bài
- Khẳng định lại nội dung: “Trưa vắng” là bức tranh tinh tế về một buổi trưa im lìm, trong đó nhà thơ gửi gắm tâm hồn cô đơn, nhạy cảm và khát vọng được sẻ chia.
- Đánh giá nghệ thuật: Giọng thơ nhẹ mà sâu, lời thơ ít mà gợi nhiều - thể hiện đỉnh cao của thơ trữ tình cổ điển pha hiện đại.
- Mở rộng: Nỗi buồn của Hồ Dzếnh là nỗi buồn nhân văn, bởi từ đó ta nhận ra giá trị của sự sống, của niềm mong mỏi được yêu thương giữa cuộc đời thinh lặng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Dàn ý phân tích bài thơ "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả: Hồ Dzếnh là một nhà thơ nổi tiếng với những bài thơ mang đậm chất trữ tình, đặc biệt là những tác phẩm viết về tuổi thơ, quê hương.
- Giới thiệu tác phẩm: Bài thơ "Trưa vắng" được trích từ tập thơ nào (nếu có), sáng tác vào thời gian nào và được đánh giá như thế nào trong sự nghiệp sáng tác của tác giả.
- Nhận định chung: Bài thơ là một bức tranh đẹp về tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng, đồng thời cũng là lời bày tỏ nỗi nhớ nhung da diết của tác giả đối với những kỷ niệm đã qua.
II. Thân bài
- Nội dung:
+ Chủ đề: Bài thơ xoay quanh chủ đề tuổi thơ, trường học và những kỷ niệm đẹp đẽ của tác giả gắn liền với ngôi trường.
+ Nhan đề: Nhan đề "Trưa vắng" gợi lên cảm giác tĩnh lặng, yên bình của buổi trưa hè, đồng thời cũng là thời điểm để nhân vật trữ tình ôn lại những kỷ niệm tuổi thơ.
- Bố cục: Bài thơ có thể chia làm 3 phần chính:
+ Phần 1 (câu 1-4): Tái hiện hình ảnh ngôi trường thân thuộc và những kỷ niệm tuổi thơ.
Phần 2 (câu 5-12): Bộc lộ cảm xúc nhớ nhung, nuối tiếc tuổi thơ.
+ Phần 3 (câu 13-16): Trở lại hiện tại, cảm xúc bâng khuâng, man mác buồn.
- Mạch cảm xúc: Mạch cảm xúc của bài thơ diễn biến từ hồi tưởng đến nuối tiếc, rồi lại trở về hiện tại với tâm trạng man mác buồn.
- Cảm xúc chủ đạo: Nỗi nhớ nhung da diết, sự trân trọng những kỷ niệm tuổi thơ và một chút hoài niệm về quá khứ.
- Đặc điểm hình ảnh, từ ngữ:
+ Hình ảnh: Ngôi trường, nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non, chim chích, chuồn chuồn, trang sách, bóng nhung tơ,...
+ Từ ngữ: Ngôn ngữ thơ trong sáng, giàu hình ảnh, sử dụng nhiều động từ mạnh (đi, động, ném, bắt,...) và các biện pháp tu từ (nhân hóa, so sánh, điệp ngữ,...).
- Nghệ thuật:
+ Luật thơ: Phân tích luật thơ, số tiếng, vần, nhịp, thanh điệu.
- Biện pháp tu từ:
+ Nhân hóa: "Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ", "Lá reo trên hồ lặng lờ trong".
+ So sánh: "Trưa hè thưng thấy hai tôi/Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn".
+ Điệp ngữ: "Lâu rồi còn thoảng mùi thơm", "Cỏ mấy bận xanh rồi lại tạ".
+ Ẩn dụ: "Bạn trường những bóng phù vân".
- Các biện pháp nghệ thuật khác:
+ Âm thanh: Tiếng chim hót, tiếng lá reo, tiếng trống học.
+ Mùi hương: Mùi thơm của cỏ cây.
+ Cảnh vật: Ngôi trường, sân trường, hồ nước.
III. Kết bài
- Khẳng định vị trí, giá trị tác phẩm: Bài thơ "Trưa vắng" là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Hồ Dzếnh, thể hiện tài năng và phong cách nghệ thuật độc đáo của tác giả.
- Ý nghĩa tác phẩm: Bài thơ không chỉ gợi lên những kỷ niệm đẹp đẽ về tuổi thơ mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm về thời gian, cuộc sống và giá trị của những điều giản dị.
Cho mk 5 vote và hay nhất đi ạ
Mk cảm ơn
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin