

viết đoạn văn phân tích 13 câu thơ cuối của bài thơ lối mòn xưa của tác giả Kiên Duyên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Trong 13 câu thơ cuối của bài "Lối mòn xưa", Kiên Duyên đã tái hiện một không gian ký ức đầy hoài niệm, nơi "lối mòn" trở thành biểu tượng của những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng nay đã phai nhòa. Hình ảnh thiên nhiên và con đường cũ gắn liền với tuổi trẻ, tình yêu, và những ước mơ giản dị, giờ đây lại mang sắc thái trầm lắng, phảng phất nỗi buồn. Những câu thơ không chỉ gợi nhắc vẻ đẹp của quá khứ mà còn là lời tự sự đầy cảm xúc về sự đổi thay của thời gian và lòng người. Bằng ngôn ngữ tinh tế, Kiên Duyên khéo léo khắc họa đối lập giữa cái vĩnh cửu của thiên nhiên và sự hữu hạn của kiếp người. Qua đó, tác giả gửi gắm nỗi tiếc nuối, đồng thời thể hiện khát vọng níu giữ những giá trị tinh thần trong cõi nhân gian. Kết thúc bài thơ, chất thơ không dừng lại ở sự hồi tưởng mà vươn đến chiều sâu triết lý: Con người dù đi xa đến đâu, vẫn luôn khát khao trở về với cội nguồn, nơi lối mòn xưa như một chứng nhân lặng thầm chô những buồn vui, mất mát. Những vần thơ cuối mang âm hưởng thiết tha, vừa xót xa, vừa lặng lẽ thắp lên hy vọng về sự hòa hợp giữa con người và ký ức trong dòng chảy vô tận của thời gian.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Khác với đoạn thơ trước, 13 câu cuối trong tác phẩm "Lối mòn xưa" của Kiên Duyên lại nhấn mạnh nỗi đau mất mát, sự nuối tiếc ân hận của nhân vật khi mẹ không còn nữa. Ngày con trở về, quê hương ngập tràn kí ức tuổi thơ, kí ức về hình dáng mẹ ẩn hiện nơi thôn xóm thân quen. Cổng làng vốn là biểu tượng cho quê hương, cho gia đình, là nơi để con nhớ đến tìm về nay lại "lặng lẽ". Sự "lặng lẽ" của nó như một lời nhắc nhở sâu cay về thay đổi của thời gian, về những điều đã khuất dần theo tháng năm. Thế rồi "Cây gạo già nua" phả vào lòng con những bồi hồi, day dứt. Cây gạo được nhân hóa thành hình ảnh người mẹ, mang đến cảm giác ấm áp, quen thuộc song sự "già nua" của nó lại phản ánh rõ rệt sự tàn phai của thời gian và nỗi buồn xa cách. Bên cạnh đó, "mùa cây trút lá" dường như càng tái hiện mạnh mẽ sự tàn lụi, kết thúc của một chu kỳ, cũng như gợi nhắc đến sự ra đi của người mẹ. Người con cứ mải miết tìm mẹ giữa bầu trời trắng xóa, không một gợn mây - khung cảnh tĩnh lặng, buồn bã. Câu thơ "Để lối mòn bạc màu chim cuốc gọi" gợi lên hình ảnh một con đường vắng lặng, nơi chỉ còn tiếng chim cuốc kêu buồn bã, càng làm tăng thêm nỗi đau và sự cô đơn của người con khi mẹ đã ra đi. Mặc dù đã về đến quê hương, đã ngắm nhìn ngần ấy cảnh vật nhưng nhân vật vẫn cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Cổng làng xưa lặng lẽ, cây gạo già nua, mùa cây trút lá... tất cả đều là những hình ảnh đối lập với sự sống động, tươi vui, càng làm tăng thêm cảm giác cô đơn của người con. Tác giả đã mang đến những day dứt, hối hận và sự cô đơn, lạc lõng của người con khi đối diện với sự mất mát của người mẹ thân thương qua đó nhắc nhở mỗi chúng ta hãy trân trọng, yêu thương mẹ khi còn có thể.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin