

viết bài văn biểu cảm của em về bà thơ '' Lưu bút hồng '' của Nguyễn Như Mây
Tóc con gái đợi ngày hè đến
Nghiêng nửa vai để thấy môi hồng
Rủ nhau ngồi trắng hết bờ sông
Và chép tặng những lời hoa cỏ.
Ai cũng hái theo cành phượng đỏ
Để hoá trang nhân vật của mình
Chín mười năm ngồi ghế học sinh
Giờ lưu bút, viết sao cho hết!
Nước mắt ai để dành trang viết
Chờ thả dòng mực tím bâng khuâng
Nắng chiều hè rưng rức bên sông
Quên nhuộm tím áo dài bè bạn
Chưa bao giờ bọn mình hò hẹn
Để rồi cùng đưa mắt nhìn nhau!
Ai viết xong trước, hãy chiêm bao
Cho lưu bút lắng hồn mực tím.
Ai còn cầm viết và bịn rịn
Xin trao mình một nửa môi cười
Còn nửa kia... mai mốt xa xôi
Đành gói nửa vầng trăng thương nhớ...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong cuộc đời mỗi con người, thời học sinh luôn là một phần ký ức đặc biệt, là một dấu mốc quan trọng của tuổi trẻ. Đó là thời gian tràn ngập những giây phút tinh nghịch, ngây thơ, những lần quên mình trong các trò chơi, những buổi chiều tan học ngồi bên bờ sông, và đặc biệt là những dòng lưu bút - nơi ghi lại những cảm xúc, những chia sẻ của một thời học trò đáng nhớ. Trong bài thơ "Lưu bút hồng", tác giả Nguyễn Như Mây đã khéo léo miêu tả và lột tả những cảm xúc, những kỷ niệm ngọt ngào, day dứt của một thời học sinh qua những hình ảnh và ngôn từ vô cùng tinh tế.
Bài thơ "Lưu bút hồng" là một bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện một khát vọng mãnh liệt về tuổi học trò, về những khoảnh khắc trong sáng và tuyệt đẹp của thời gian khi những mối quan hệ bạn bè chưa bị vướng bận bởi sự ganh đua, bởi những lo toan trong cuộc sống. Thơ viết về những tình cảm thuần khiết, là những dòng lưu bút gửi gắm kỷ niệm và những lời tâm tình gửi lại cho nhau khi phải chia xa, khi bước vào một ngưỡng cửa mới, không còn là bạn học cùng lớp nữa.
Những hình ảnh đầu tiên mà Nguyễn Như Mây vẽ ra trong bài thơ đã gợi lên những cảm xúc rất đỗi mơ mộng và nhẹ nhàng. Từ những câu thơ đầu tiên: "Tóc con gái đợi ngày hè đến / Nghiêng nửa vai để thấy môi hồng", tác giả khắc họa một hình ảnh tuổi trẻ vừa trong sáng, vừa đầy quyến rũ. Những mái tóc dài, những nụ cười tươi tắn của các cô gái luôn là những biểu tượng của vẻ đẹp tuổi học trò, của những năm tháng ngây thơ nhưng cũng đầy sắc màu. Chưa hết, "Rủ nhau ngồi trắng hết bờ sông / Và chép tặng những lời hoa cỏ" là những dòng thơ như gợi lại một cảnh tượng đẹp đẽ mà ai cũng từng có: những buổi chiều ngồi bên bờ sông, nắng vàng rực rỡ, bạn bè cùng nhau chia sẻ những lời tâm sự giản dị, nhẹ nhàng. Những lời hoa cỏ đó chính là những lời chúc tụng, những câu ca ngợi tình bạn bè, những lời chia sẻ không bao giờ cạn của một thời học sinh. Chúng vừa là lời chúc, vừa là những kỷ niệm khó phai.
Trong đoạn tiếp theo, "Ai cũng hái theo cành phượng đỏ / Để hoá trang nhân vật của mình", hình ảnh "cành phượng đỏ" nổi bật như một biểu tượng của tuổi học trò. Phượng luôn được xem là biểu tượng của những ngày hè học trò, của sự tươi mới, đầy sức sống. Mỗi cành phượng đỏ đều mang một sự khát khao, một dấu hiệu của sự kết thúc, nhưng đồng thời cũng mở ra một cánh cửa của sự trưởng thành. Hình ảnh "cành phượng đỏ" gắn liền với những kỷ niệm không bao giờ phai, dù có trải qua bao lâu, phượng vẫn mãi là biểu tượng của tình yêu học trò. Một trong những nét đặc sắc trong bài thơ "Lưu bút hồng" là việc thể hiện cảm xúc của những người bạn khi phải chia xa. “Nước mắt ai để dành trang viết / Chờ thả dòng mực tím bâng khuâng” chính là sự thể hiện sự lưu luyến, tiếc nuối khi phải tạm biệt. Nước mắt không phải là sự đau khổ mà là sự đọng lại của một tình cảm bền lâu, của một mối quan hệ đẹp. Câu thơ "thả dòng mực tím bâng khuâng" cũng cho thấy sự giao thoa giữa những kỷ niệm và hiện tại, khi những dòng lưu bút viết ra bằng mực tím đã gợi lại những cảm xúc khó quên. Điều này càng rõ hơn trong câu thơ "Quên nhuộm tím áo dài bè bạn". “Áo dài” là hình ảnh vô cùng quen thuộc trong đời sống học trò Việt Nam, biểu trưng cho sự thanh thoát và nền nã của tuổi học trò. Khi nhắc đến áo dài, tác giả như muốn nhắc lại những buổi sáng tinh mơ, những bước chân đi học đều đặn, nhẹ nhàng, và những lần bạn bè ngồi cùng nhau trong những chiếc áo dài thướt tha. Từ đó, câu thơ này cũng gợi nhắc đến một sự chia tay, một sự ra đi của một phần tuổi trẻ, khiến những gì từng thân thuộc cũng trở nên xa vắng.
Bài thơ còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tình bạn, về sự chia sẻ và gắn bó trong những năm tháng học trò. "Chưa bao giờ bọn mình hò hẹn / Để rồi cùng đưa mắt nhìn nhau!" là lời chia sẻ về những tình cảm ngọt ngào, những tình bạn chân thành. Trong đó, dù không có lời hứa hẹn, không có những lời yêu thương thổ lộ, nhưng tình bạn vẫn vô cùng bền chặt, mãi mãi như thế, trong những lưu bút hồng, trong những tờ giấy mực tím đầy nhớ nhung. Đặc biệt, đoạn "Ai viết xong trước, hãy chiêm bao / Cho lưu bút lắng hồn mực tím" lại càng khẳng định sự gắn kết đặc biệt ấy. Lưu bút không chỉ là những lời viết vội mà nó còn mang cả tâm hồn, cả trái tim của mỗi người bạn, mỗi người học trò. Những dòng lưu bút như những kỷ vật, những hình ảnh không thể nào quên. Những cảm xúc của sự chia ly được thể hiện trong câu thơ "Xin trao mình một nửa môi cười / Còn nửa kia... mai mốt xa xôi / Đành gói nửa vầng trăng thương nhớ". Hình ảnh "nửa vầng trăng" trong thơ Nguyễn Như Mây là hình ảnh của sự thiếu vắng, của những gì chưa trọn vẹn. Chia tay bạn bè là điều không thể tránh khỏi, nhưng trong lòng mỗi người đều dành một nửa tình cảm còn lại, dành cho những kỷ niệm không bao giờ phai. Tình bạn ấy dù có xa xôi đến đâu cũng vẫn vẹn nguyên trong trái tim mỗi người.
Bài thơ "Lưu bút hồng" của Nguyễn Như Mây không chỉ là một bài thơ đơn thuần về tuổi học trò, mà nó còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tình bạn, về những kỷ niệm khó quên, và về sự trưởng thành của mỗi con người. Bài thơ nhắc nhở chúng ta rằng, dù cuộc sống có thay đổi như thế nào, những ký ức về tuổi học trò, về những người bạn chân thành sẽ luôn ở lại trong trái tim mỗi người. Lưu bút không chỉ là những lời viết vội, mà đó còn là tâm hồn của mỗi người học trò, là những gì đẹp đẽ và tinh khiết nhất của một thời đã qua.
Bảng tin