Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Người phụ nữ Việt Nam là nguồn cảm hứng dạt dào và xuyên suốt trong thơ Tố Hữu. Viết về người phụ nữ, nhà thơ vừa nhằm tuyên truyền, cổ vũ tinh thần đấu tranh cách mạng của nhân dân; vừa tái hiện những năm tháng kháng chiến gian lao mà hào hùng, vẻ vang của dân tộc và ca ngợi những phẩm chất cao đẹp cũng như khắc ghi công lao to lớn của người phụ nữ đối với cách mạng, với đất nước.
Người phụ nữ trong thơ Tố Hữu vẫn mang vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam với những phẩm chất cao quý như nhân hậu, đảm đang, giàu lòng yêu nước; đồng thời tâm hồn họ còn được thổi vào luồng gió của thời đại, đó là chủ nghĩa anh hùng cách mạng và lý tưởng cộng sản. Người mẹ trong bài thơ Bà má Hậu Giang là một hình mẫu khá tiêu biểu cho người phụ nữ yêu nước trong cuộc kháng chiến chống Pháp với sự hội tụ của nhiều phẩm chất đáng quý: nhẫn nại, dũng cảm, gan góc…
Trong bài thơ “Bà má Hậu Giang”, Tố Hữu đã khắc họa hình tượng bà mẹ lam lũ nuôi quân gắn liền với đức hy sinh thầm lặng, một mình bám trụ với mảnh đất chết, bất chấp hiểm nguy:
Rừng một dải U Minh tối sớm
Má lom khom đi lượm củi khô
Ngày đêm củi chất bên lò
Ai hay má cất củi khô làm gì?
Giữa hoang tàn chỉ có mái nhà mẹ còn bay khói bếp, ấy là khói bếp mẹ nấu cơm cho bộ đội, mặc cho mất mát, đau thương và quân thù tàn ác. Nhưng xót xa thay khi nụ cười hạnh phúc vừa nấu xong nồi cơm to chưa kịp tắt trên môi, mẹ đã ngã xuống dưới gót giày giặc:
Má ngã xuống bên lò bếp đỏ
Thằng giặc kia đứng ngó
trừng trừng
Má già nhắm mắt, rưng rưng:
"Các con ơi! Ở trong rừng U Minh
Má có chết, một mình má chết
Cho các con trừ hết quân Tây!”
Hình ảnh “Bà má Hậu Giang”, người mẹ kiên trung nuôi giấu cán bộ, bất chấp hiểm nguy cũng là hình ảnh nói lên ý chí, niềm tin của đồng bào Nam Bộ sau Khởi nghĩa Nam Kỳ. Bà mẹ một mình bám trụ với mảnh đất chết, “lom khom đi lượm củi khô” nấu cơm cho du kích... đã khắc sâu trong tâm trí của người đọc. Trong kháng chiến, những người chiến sĩ cộng sản đã không thể cầm được nước mắt trước lời nhắn nhủ của mẹ:
Má già nhắm mắt, rưng rưng:
"Các con ơi! Ở trong rừng U Minh
Má có chết, một mình má chết
Cho các con trừ hết quân Tây!”
Và, chính những người Vệ Quốc quân đã “má ơi, con đã nghe lời má kêu” vùng lên quyết sống mái với quân thù và giành thắng lợi huy hoàng sau bao năm kháng chiến trường kỳ gian khổ.
Thông qua bài thơ"Bà má Hậu Giang" Tố Hữu đã góp phần mình cùng những nhà thơ khác, khắc họa bức chân dung người phụ nữ Việt Nam “anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang” (Hồ Chí Minh). Những phẩm chất truyền thống quý báu đó vẫn được người phụ nữ gìn giữ và phát huy trong công cuộc công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước và bảo vệ Tổ quốc hôm nay.
@mhdannnn
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài thơ "Bà má Hậu Giang" của Tố Hữu là một tác phẩm đặc sắc trong nền văn học cách mạng Việt Nam. Tố Hữu đã khắc họa hình ảnh người mẹ miền Nam kiên cường, bất khuất, chịu đựng mọi đau thương mất mát, hy sinh thầm lặng cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Qua những vần thơ chân thành và sâu sắc, tác giả không chỉ ca ngợi tinh thần yêu nước, đức hy sinh mà còn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình đối với những bà má miền Nam – những người phụ nữ giản dị nhưng đầy lòng yêu nước và ý chí quật cường, luôn sẵn sàng đứng lên bảo vệ quê hương đất nước.
Tố Hữu một nhà thơ lớn của nền văn học cách mạng Việt Nam. Ông không chỉ là một thi sĩ tài năng mà còn là một nhà hoạt động cách mạng tích cực. Thơ Tố Hữu gắn bó sâu sắc với lý tưởng cách mạng và cuộc đấu tranh của dân tộc, thể hiện qua những vần thơ đậm chất trữ tình, chân thành, và tha thiết. Bài thơ Bà má Hậu Giang được sáng tác trong bối cảnh cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, nhằm tôn vinh hình ảnh những bà mẹ miền Nam - đặc biệt là ở vùng Hậu Giang - với đức tính kiên trung, bất khuất, và tình yêu thương bao la dành cho cách mạng. Bằng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh và cảm xúc, Tố Hữu đã khắc họa một cách sâu sắc và chân thực hình tượng bà má miền Nam, người đã âm thầm chịu đựng đau khổ, hy sinh vì lý tưởng cao đẹp, trở thành biểu tượng của tình yêu đất nước và tinh thần đấu tranh bất khuất của dân tộc.
Ngay từ những câu mở đầu, Tố Hữu đã dẫn dắt người đọc vào không gian gần gũi, thân thương của miền Nam:
"Đêm nay con ngủ giữa Hậu Giang,
Thương má, yêu má, lòng con đượm tình."
Ở đây, "má" không chỉ là người mẹ ruột thịt mà còn là biểu tượng của những người phụ nữ miền Nam hiền hậu, hết lòng yêu thương các chiến sĩ cách mạng như con ruột của mình. Hình ảnh bà má xuất hiện trong lời thơ thật giản dị, thân thương. Từ “thương má, yêu má” như chất chứa nỗi lòng của những người con từ miền Bắc vào Nam chiến đấu, được người dân miền Nam chở che, yêu thương và trở thành một phần trong gia đình. Hình ảnh “bà má” là biểu tượng thiêng liêng, gợi lên sự ấm áp, an lành giữa mảnh đất khốc liệt của bom đạn. Bà má không chỉ là người mẹ hiền từ, yêu thương mà còn là người kiên cường, bất khuất. Tấm lòng của má như dòng sông Hậu chảy dài bất tận, vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ. Bà má đã vượt qua bao đau thương, mất mát, hy sinh cá nhân để đứng vững bên cạnh những người lính, đóng góp hết mình cho cuộc đấu tranh.
Những câu thơ tiếp theo làm nổi bật hình ảnh bà má trong vai trò của một người mẹ giàu đức hy sinh, sẵn sàng chịu đựng mọi gian khổ để che chở cho các chiến sĩ cách mạng:
"Con nào má nuôi chẳng biết tên,
Mà con nào cũng trọn tình thương mến.
Ngày nào con lên đường chiến đấu,
Lòng má đau mà mắt dõi theo."
Bà má không phân biệt bất cứ ai mà luôn dang tay bảo bọc những người lính như con ruột của mình. “Con nào má nuôi chẳng biết tên” là một hình ảnh gợi lên sự bao dung vô bờ, tình thương của bà má dành cho những người chiến sĩ mà bà chưa hề quen biết. Với bà, họ đều là những người con ruột thịt, đều đáng được yêu thương và chăm sóc. Bà sẵn sàng nhường cơm sẻ áo, cưu mang, che giấu và bảo vệ các chiến sĩ, bất chấp mọi hiểm nguy. Những hành động thầm lặng của bà má đã góp phần không nhỏ vào thành công của cuộc kháng chiến. Bà má không phải người trực tiếp cầm súng ra trận, nhưng bà là điểm tựa tinh thần và hậu phương vững chắc cho các chiến sĩ. Đằng sau mỗi người lính là sự ủng hộ và hy sinh âm thầm của những người mẹ như bà má Hậu Giang, những người đã dành cả cuộc đời cho lý tưởng cách mạng.
Hình tượng bà má Hậu Giang còn là biểu tượng cho sự kiên trung, bất khuất của nhân dân miền Nam. Mặc dù cuộc sống khắc nghiệt, đạn bom không ngừng tàn phá, nhưng bà má vẫn vững lòng đi theo lý tưởng, tiếp sức cho con đường cách mạng:
"Dẫu bom rơi, đạn réo, má chẳng sờn,
Một lòng vì nước, má thầm dâng."
Ở đây, hình ảnh bà má không chỉ mang ý nghĩa cá nhân mà còn đại diện cho tinh thần của cả dân tộc, cho lòng yêu nước sâu sắc và ý chí kiên cường của những người phụ nữ miền Nam. Bà má sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy, chịu đựng đạn bom, đói nghèo để nuôi nấng các chiến sĩ cách mạng. Hành động "một lòng vì nước" thể hiện rõ sự hy sinh, lòng trung thành với đất nước và cách mạng của bà má.
Không những vậy, bà má còn là hiện thân của lòng nhân ái và tinh thần đoàn kết. Qua hình ảnh bà má, Tố Hữu khắc sâu thêm tinh thần đồng lòng, đoàn kết giữa người dân miền Nam với các chiến sĩ giải phóng. Má không chỉ là mẹ của những người con miền Nam mà còn là “mẹ” của những người con từ Bắc vào Nam chiến đấu. Má đại diện cho cả một lớp người sẵn sàng hy sinh cá nhân vì đại nghĩa, vì tương lai tự do của đất nước.
Bài thơ Bà má Hậu Giang được viết bằng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu cảm xúc và chân thật. Tố Hữu đã sử dụng những hình ảnh thân thuộc, các từ ngữ bình dị mà sâu sắc để khắc họa tình cảm giữa những người mẹ miền Nam với các chiến sĩ cách mạng. Hình ảnh bà má không chỉ hiện lên trong vai trò người mẹ mà còn mang ý nghĩa tượng trưng, là biểu tượng của tinh thần yêu nước, ý chí quật cường của người phụ nữ Việt Nam trong chiến tranh. Nhịp điệu bài thơ nhẹ nhàng, lời thơ mộc mạc nhưng lại tràn đầy xúc cảm, thể hiện sự yêu thương, kính trọng của Tố Hữu đối với những người mẹ miền Nam nói chung và bà má Hậu Giang nói riêng. Các hình ảnh trong bài thơ có tính gợi cao, tạo nên một bức tranh chân thật về những ngày tháng chiến tranh gian khổ mà người mẹ vẫn một lòng vì con, vì đất nước. Qua đó, Tố Hữu cũng gửi gắm lòng biết ơn và sự tri ân đối với những người mẹ đã chịu đựng và hy sinh thầm lặng vì cuộc chiến đấu của dân tộc.
Bài thơ Bà má Hậu Giang là một tác phẩm xúc động, thể hiện rõ nét tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc của Tố Hữu đối với những người mẹ miền Nam. Qua hình tượng bà má Hậu Giang, nhà thơ đã ca ngợi đức hy sinh, lòng yêu nước và tinh thần bất khuất của những người phụ nữ Việt Nam trong chiến tranh. Bài thơ không chỉ là sự tri ân của tác giả mà còn là lời nhắn nhủ đối với mỗi chúng ta, rằng hãy luôn trân trọng và biết ơn những con người đã âm thầm chịu đựng đau thương để mang lại hòa bình, độc lập cho dân tộc.
Bảng tin