

" xuân không mùa " của Xuân Diệu
Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều.
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;
Xuân là lúc gió về không định trước.
Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trời
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son trẻ...
Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;
Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?
*
Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,
Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
Khi những em gặp gỡ giữa đường qua
Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
Thêm một phen, tuy đã mấy lần tàn.
Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ?
Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ
Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay...
Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày
Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng...
Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng.
- Xuân Diệu
cho e 1 dàn bài viết bài văn nghị luận phân tích đánh giá ( các dấu hiệu nghệ thuật )tác phẩm " xuân không mùa " của Xuân diệu được khong ạ , e c.on
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Mở bài:
- Giới thiệu Xuân Diệu là ông hoàng thơ tình trên "đỉnh tao đàn".
- Quan niệm độc đáo về mùa xuân của tác giả được thể hiện qua nhiều tác phẩm nổi bật như: Vội vàng.
- Xuân Diệu mở rộng mùa xuân, không bó hẹp xuân thì trong khoảng thời gian hay trạng thái cảm xúc nào mà ông coi xuân như một sự trỗi dậy của tình yêu và sự sống.
Thân bài:
Luận điểm 1: Mùa xuân dưới ngòi bút của Xuân Diệu trong veo dưới một khái niệm hoàn toàn mới (5 câu đầu)
"ít nắng, vài ba sương mỏng thắm": sử dụng lượng từ để miêu tả sự vật không đếm được -> cảm giác có thể cầm nắm mùa xuân.
"mấy cành xanh, năm bảy sắc": sự đâm chồi nảy lộc của cây cỏ cùng với sắc hoa phủ kín màu "yêu yêu".
"yêu yêu": tình cảm, cảm xúc của tác giả dành cho mùa xuân, cụ thể là cây cỏ hoa lá.
"Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng": một khái niệm về mùa xuân đầy mới mẻ, độc đáo. Xuân xuất phát từ tâm khảm, từ tình cảm của mỗi người chứ không chỉ còn là một mùa trong năm.
"Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng": Xuân Diệu kết luận xuân vốn nảy sinh từ tình yêu, khát vọng sống của con người. Xuân không còn đơn thuần là một mùa trong năm.
Luận điểm 2: Tình yêu đẹp đẽ giữa chốn xuân thì
Vậy xuân xuất hiện ở đâu, thể hiện như thế nào?
"xuân là khi nắng rạng đến tình cờ": nhân hóa "nắng rạng đến tình cờ" thể hiện sự gặp gỡ không hẹn trước với mùa xuân. Có chăng đây là nắng hay còn là tình yêu bất chợt giữa dòng đời đẩy đưa?
Khung cảnh thiên nhiên còn được phác họa độc đáo với chim "há mỏ hót ra thơ", "mây bay để hở một khung trời".
Xuân mang lại cảm giác yêu thương, ấm áp khiến người ta như thấy "một bàn tay son trẻ".
"ngày chỉ ấm hơi hơi": miêu tả không khí mùa xuân.
Tác giả liên tục miêu tả xuân ở những thời điểm khác nhau như "giữa mùa đông" "giữa mùa hè" "giữa mùa thu".
Nhắc đến những dấu hiệu quen thuộc của các mùa khác trong năm song lại chỉ cần chạm tới thôi thì xuân như vỡ òa trong nhịp thở "lá úa cành bàng" "hoa thưa ửng máu" "cây nhãn bỗng ra hương". Tác giả khiến khái niệm mùa xuân bị xáo trộn hay chính trong lòng người đang chất chứa những bâng khuâng? Bâng khuâng vì tình yêu, về thứ tình cảm tình cờ như nắng rạng mà sưởi ấm hồn người. Bâng khuâng về sự ra đi của "mây trời" cố tình để "hở" cả một khoảng trống vánh. Hay chính ông đang thiếu đi thứ "chỉ ấm hơi hơi" của "một bàn tay son trẻ". Có chăng?
Luận điểm 3: Quan niệm về thời gian độc đáo của tác giả.
Xuân có còn là xuân hay xuân mãi ứa ra trong lòng người?
Điệp từ "xuân": sự xuất hiện liên tục trong tâm trí con người.
"xuân vĩnh viễn giữa lòng ta": thể hiện xuân không đến theo mùa mà đến bởi lòng người, có chăng mất đi cũng bởi lòng người.
Xuân hòa vào lòng người những cảm xúc khó tả, từ bỡ ngỡ, hững hờ đến xôn xao, hồi hộp. Xuân thúc đẩy lòng người, thúc đẩy tình yêu và sự sống, vạn vật túa ra từ trong tim.
-> Tác giả cho rằng xuân vốn hiện hữu trong lòng người, là tình cảm "giăng rộng khắp không gian" "thư hồi hộp đóng trong tay"....chứ không nhất thiết phải là hoa, chim, mùa, thời tiết, niên hoa.
Đánh giá nghệ thuật:
Bố cụ chặt chẽ giữa các đoạn thơ, mạch cảm xúc chuyển đổi từ ngạc nhiên sang thích thú rồi dừng lại ở trạng thái thăng hoa, say mê đỉnh cực.
Biên pháp nghệ thuật được sử dụng chủ yếu: ẩn dụ, nhân hóa, liệt kê,...
Thể hiện quan niệm mới mẻ về mùa xuân, thời gian và tình yêu.
Kết bài
- Nhấn mạnh quan niệm độc đáo của Xuân Diệu về mùa xuân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin